Đã xong 10 chương cho hôm nay. Mai sẽ tiếp tục 10 chương, các bạn đừng quên ĐỀ CỬ hoặc ĐẨY KP ủng hộ Khánh Trần nhé!
Chỉ mất chừng 1 phút thôi nhưng thật sự là động lực rất lớn để mình ra chương đó ạ!
---
Thời gian đếm ngược 6:00:00.
Chỉ còn một giờ nữa là sẽ đến tối.
Từng nhóm tù nhân có mức án nhẹ dần bị chuyển đi, số lượng người trong ngục giam số 18 đang giảm đi nhanh chóng, ban đầu từ 4200 xuống còn 3700.
Không biết vì sao, rõ ràng mới chỉ chuyển đi hơn bốn trăm người, nhưng mọi người lại cảm thấy nhiệt độ trong ngục giam đang nhanh chóng hạ xuống, nơi này cũng trở nên vắng lặng hơn rất nhiều.
Các tù nhân bình thường đang run rẩy trong góc, những người của tập đoàn thì vẫn giữ im lặng.
Chỉ còn lại Đỗ Hạo vẫn đang gào thét.
Khi cai ngục robot áp giải từng nhóm tù nhân rồi chuyển đi, hắn đã nhiều lần muốn bỏ chạy ra khỏi cổng nhưng đây căn bản là chuyện không thể nào xảy ra.
Sau khi nhóm tù nhân cuối cùng được chuyển đi, cánh cổng hợp kim lại đóng thật chặt, không còn mở ra nữa.
"Mở cổng ra, ta muốn được thả ra, ta muốn chuyển ngục giam!”
Đỗ Hạo đập rầm rầm vào cánh cổng hợp kim rồi gầm thét.
Trong ngục giam số 18, những người khác dần dần bình tĩnh lại, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
"Ông chủ, nếu ngài cứ đập như thế sợ là sẽ bị hệ thống của ngục giam số 18 trừng phạt.”
Thủ hạ của Đỗ Hạo nói .
Đỗ Hạo hung dữ quay đầu quát:
"Ngươi thì biết cái gì, có người đang chuyển tất cả những người tội không đáng chết kia đi, chỉ để lại chúng ta và những người chết chưa hết tội, đây không phải là cơ hội để tranh đoạt vật cấm kỵ ACE-002, mà rõ ràng là một cái bẫy rập! Có người muốn mạng của chúng ta!"
"Có thể chỉ là trùng hợp thôi?”
Tạ Ứng Canh nghi ngờ hỏi:
"Có ai dám giết nhiều người trong tù như vậy? Hệ thống của ngục giam cũng không phải chỉ để làm cảnh."
Nghĩ tới cảnh tượng xác chết khắp nơi sắp xảy ra, bọn họ cũng không nhịn được sự sợ hãi....Nếu chuyện đó xảy ra thật thì nó sẽ đẫm máu đến thế nào?
"Ta nghi ngờ hệ thống ngục giam đã bị hack.”
Đỗ Hạo gằn giọng nói:
"Đầu tiên là cai ngục robot áp giải người giả mạo Từ Lâm Sâm đi đến đây, sau đó lại thông qua hành vi hoạt động rồi nhanh chóng tìm ra thân phận của chúng ta, rồi sàng lọc những người tội nhẹ để chuyển đi. Ngươi có biết chúng ta đã bỏ ra bao nhiêu công sức mới đến được ngục giam số 18 này không, nhưng đối phương lại giống như đang ở nhà mình!"
“Hệ thống ngục giam bị hack sao?"
Có người nghi ngờ nói:
"Điều đó không thể xảy ra được, không phải hệ thống ngục giam của liên bang được mệnh danh là hệ thống phòng ngự nghiêm mật nhất sao."
Đỗ Hạo nói:
"Nếu không thì làm sao giải thích được việc hệ thống ngục giam luôn luôn công bằng lại bỗng nhiên giúp đỡ một người nào đó?!"
Hệ thống ngục giam đã quản lý tất cả các ngục giam được gần một nghìn năm, hơn nữa ban đầu trí tuệ nhân tạo này được phép quản lí ngục giam là vì nó rất công bằng.
Tuy lúc trước cũng có vài chuyện kì quái xảy ra, nhưng vì một vài nguyên nhân đặc thù mà tập đoàn chưa bao giờ nghi ngờ tính công bằng của nó.
Cho nên, khi mọi người phát hiện hệ thống ngục giam đã xảy ra vấn đề, phản ứng đầu tiên của bọn Đỗ Hạo là hệ thống ngục giam đã bị hack, mà không phải là bản thân hệ thống ngục giam đã xảy ra vấn đề.
Giờ phút này, Đỗ Hạo bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên bão kim loại bên trên, những nòng súng đó đã nhắm vào chính mình, chúng đang dần dần nóng lên, giống như có thể nổ súng bất cứ lúc nào.
Hắn lui lại, không tiếp tục đi đập cánh cổng hợp kim mà quay người đi vào đám người rồi tìm kiếm thứ gì đó.
Nhưng sau 5 phút đồng hồ, trong miệng Đỗ Hạo thì thào nói:
"Quả nhiên, Lưu Đức Trụ cũng bị chuyển đi, những người bên cạnh Lưu Đức Trụ cũng bị chuyển đi! Nơi này sợ là sẽ xảy ra một cuộc tấn công!"
Trần Vũ nhíu mày:
"Lưu Đức Trụ là ai?"
Đỗ Hạo chuyển đến nơi này đã hơn một tuần, cho nên hắn cũng khá hiểu biết những nhân vật ngục giam, nhưng hôm nay Trần Vũ mới vừa tới, cho nên không biết rõ mọi chuyện.
Tạ Ứng Canh giải thích cho Trần Vũ:
"Lưu Đức Trụ là người thân cận nhất với Lý Thúc Đồng mới xuất hiện gần đây, có người nghi ngờ hắn đã vượt qua bài kiểm tra của Lý Thúc Đồng, rất có thể sẽ trở thành kỵ sĩ đời sau. Ngay cả địa vị của hai người Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn cũng không cao bằng hắn, người này còn có thể trực tiếp ra lệnh cho bọn Lâm Tiểu Tiếu trong ngục giam số 18."
Khi Khánh Trần đang núp trong bóng tối, nghe thấy câu này làm hắn suýt nữa cười ra tiếng, bây giờ hắn cũng hiểu được vì sao mỗi ngày Lưu Đức Trụ đều mơ thấy ác mộng...
Tên này mỗi ngày đều phải ra lệnh cho Lâm Tiểu Tiếu, không mơ thấy ác mộng mới là lạ!
Ngay khi Khánh Trần đang cười trên nỗi đau của người khác, bỗng nhiên có người chỉ vào hắn rồi nói với Đỗ Hạo:
"Ông chủ, nơi này còn có một người của Lưu Đức Trụ! Ta còn nhớ, hắn tên là Ngu Tuấn Dật, là thủ hạ thân cận nhất bên cạnh Lưu Đức Trụ!"
Khánh Trần: "???"