Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 404: Ta Muốn Chuyển Ngục Giam A




Hai người Đỗ Hạo và Tạ Ứng Canh quay sang nhìn nhau, bọn họ đều không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

"Tại sao đột nhiên lại chuyển nhiều tù nhân như vậy?”

Đỗ Hạo thắc mắc, hắn nói với tên thủ hạ ở bên cạnh:

"Mau rà soát lại số hiệu của mọi người, tuyệt đối không được để người của chúng ta bị chuyển ra ngoài."

Không dễ dàng gì bọn họ mới chuyển được đến đây, nếu ở thời khắc mấu chốt lại bị chuyển ra ngoài thì làm sao có thể ra tay được.

Đỗ Hạo đại diện cho Lý thị, Tạ Ứng Canh đại diện cho Trần thị, bởi vì số người mà hai nhà xếp vào gần như nhau, cho nên bọn họ mới tạm thời bắt tay hợp tác với nhau, chuẩn bị bắt hai người Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn trước rồi lại bàn đến vấn đề cạnh tranh của hai nhà sau.

Nhưng vì xuất hiện của Trần Vũ đã làm phá vỡ thế cân bằng này.

Bây giờ nếu lực lượng của mình lại bị suy yếu, thì tối hôm nay nhánh thứ nhất của Lý thị không thể tranh giành được gì!

Sau một lúc, có thủ hạ vui vẻ nói với Đỗ Hạo:

“Tất cả người của chúng ta đều không bị chuyển đi, chỉ có những tù nhân bình thường mới bị chuyển đi."

Đỗ Hạo cũng vui vẻ trở lại.

Nhưng vào đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nhìn thấy một người đàn ông trung niên trong những tù nhân bị chuyển đi đang quay đầu nhìn mình.

Đây không phải là cao thủ mà Lý thị lặng lẽ xếp vào đây sao?!

Người bên ngoài nghĩ Đỗ Hạo là ông chủ của hành động lần này, nhưng thực tế thì người đàn ông trung niên kia mới là ông chủ thực sự vẫn giấu kín ở phía sau màn!

Lúc này cả người Đỗ Hạo đều cảm thấy không tốt, lần di chuyển một nhóm tù nhân này lại chuyển cả ông chủ của hắn đi, làm sao hắn còn cảm thấy vui vẻ được?!

Hắn vội vàng đứng lên quát cai ngục robot:

"Không được, các ngươi không được phép chuyển hắn đi!"

Nhưng khi hắn vừa mới đứng dậy, thì đã có ba nòng súng đen ngòm bên trong bão kim loại trên đỉnh đầu đã quay sang nhắm vào người hắn.

Người đàn ông trung niên kia lắc đầu, ra hiệu cho hắn không được tùy ý hành động.

Sắc mạt Đỗ Hạo xám như tro, mà Tạ Ứng Canh đứng ở bên cạnh hắn lại cười lên ha hả:

"Ngươi còn nói chúng ta xảo trá, không phải nhánh thứ nhất của Lý thị cũng vụng trộm sắp xếp cao thủ trong đám người sao, hơn nữa sớm hơn nhiều so với chúng ta!"

Người đàn ông trung niên kia là một thợ săn rất có kiên nhẫn, cho dù vừa rồi có thể Quách Hổ Thiền thật sự định cầm vật cấm kỵ rồi bỏ chạy thì hắn cũng không ra tay.

Nhưng mà, hắn không nghĩ tới, chính bởi vì hắn không ra tay với Quách Hổ Thiền cho nên mới bị coi là tù nhân bình thường rồi bị chuyển ngục giam!

Chuyện này xảy ra quá đột ngột!

Hơn nữa, ngục giam số 18 còn khởi động hệ thống phòng ngự khẩn cấp, rõ ràng là không muốn cho bọn họ cơ hội thay đổi kế hoạch.

Phải biết rằng, 72 bão kim loại lắp đặt trên cao kia được thiết kế để đối phó với cấp Bán Thần, đây cũng là ngục giam duy nhất trong toàn liên bang có thể giam giữ Bán Thần!

Lúc này, ánh mắt Đỗ Hạo nhìn lướt qua đám tù nhân, rất nhanh sau đó hắn đã phát hiện ra một vấn đề: Trong danh sách những người bị chuyển sang ngục giam khác lại không có ai là người của tập đoàn cả.

Có người bỗng nhiên nói:

"Đây đều là những tù nhân chuyển tới nơi này theo chúng ta, một số người chỉ phạm tội trộm vặt móc túi, còn lại thì là phạm tội kinh tế, tất cả bọn họ đều bị kết án tù dưới 15 năm!"

Trong khoảng thời gian này, đã 1239 tên tù nhân được chuyển đến ngục giam số 18, trong đó có 721 tên là người của tập đoàn, số còn lại đều là những tù nhân có mức án nhẹ dùng để che giấu.

Những người này phạm nhiều loại tội nhưng đều có một đặc điểm chung là: Tội không đáng chết.

Đỗ Hạo và Tạ Ứng Canh đều không phải là những kẻ ngu ngốc, vừa rồi bọn họ còn lo lắng lực lượng của mình sẽ bị suy yếu, nhưng bây giờ bọn họ đã bắt đầu lo lắng một vấn đề khác.

Nói cách khác, nếu như những tù nhân có mức án nhẹ này được chuyển đi, thì trong ngục giam số 18 sẽ chỉ còn lại những người của tập đoàn và tên tội phạm chết chưa hết tội!

Sau lưng Đỗ Hạo bỗng nhiên chảy ra mồ hôi lạnh, lông tơ cũng đứng lên thẳng đứng.

"Hóa ra, người vừa rồi giả mạo Từ Lâm Sâm muốn phân biệt chúng ta với những tù nhân có mức án nhẹ không phải người của tập đoàn, sau đó chuyển bọn họ đi ngục giam khác!”

Đỗ Hạo nói.

Thế nhưng, người làm chuyện này đang có mục đích gì?!

Sau khi suy nghĩ kĩ, Đỗ Hạo bắt đầu cảm thấy sợ hãi.

Một tên thủ hạ đi đến bên cạnh hắn rồi nói:

"Ông chủ, chúng ta đã thử rất nhiều cách nhưng cho đến bây giờ vẫn không thể liên lạc được với bên ngoài. Bây giờ xem ra, không phải do thiết bị của chúng ta có vấn đề mà là bộ phận ngăn sóng của ngục giam số 18 đã được khởi động."

"Vì sao lại như vậy.”

Đỗ Hạo lẩm bẩm:

“Tai sao bộ phận ngăn sóng của ngục giam số 18 lại đột nhiên khởi động...."

Thời điểm kích hoạt bộ phận ngăn sóng trong ngục giam giống như đang cố ý phối hợp với điều gì đó.

"Chờ một chút."

Đỗ Hạo quay người chạy về phía cánh cổng hợp kim đang chậm rãi đóng lại:

"Ta muốn chuyển ngục giam!"