Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 398: Đầm Nước




👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Chỉ là hình như hướng phát triển bây giờ không giống dự đoán của mọi người...

Lý Thúc Đồng trầm mặc nửa ngày:

“Cứ xem sao đã.”

Lúc này, người đàn ông ở đối diện Khánh Trần lại nói:

“Chúng ta không ngờ được vậy mà Át Bích lại vào một nơi nguy hiểm như ngục giam số 18, ngươi không sợ bị Lý Thúc Đồng trấn áp đến chết sao?”

Mấy năm nay, siêu phàm giả bị Liên Bang bắt đều sẽ được tập đoàn thu nhận, sau đó mời luật sư giỏi nhất, đắt nhất giúp bọn họ rửa sạch tội.

Những siêu phàm giả bị tóm được nhược điểm kia sẽ biến mất trước mắt mọi người, ví dụ như Đỗ Hạo, Tạ Ưng Canh trước Khánh Trần vậy, bọn họ đã biến mất 3 năm, bây giờ lại lặng lẽ làm việc cho Lý thị, Trần thị.

Nhưng cũng có ngoại lệ, đó là một số người không chịu khuất phục như Quách Hổ Thiền, thì sẽ bị đưa tới ngục giam số 18.

Bởi vì nơi này có Lý Thúc Đồng, siêu phàm giả khác không dám gây ra sóng gió gì.

Mặc dù Từ Lâm Sâm mạnh hơn Quách Hổ Thiền, nhưng đến ngục giam số 18 cũng sẽ bị trấn áp, cho nên người đàn ông kia mới có thể nói như vậy.

Khánh Trần bình tĩnh nói:

“Mọi người đều biết Lý Thúc Đồng đã rời khỏi ngục giam số 18 rồi, nên không cần nói lời vô dụng đó đâu, nếu không phải biết hắn đã rời đi, hai người các ngươi lại dám vào ngục giam này sao? Trong khoảng thời gian này, ai cũng biết rõ vì sao có mấy trăm người được chuyển đến ngục giam số 18 mà.”

Đỗ Hạo phía đối diện cười lạnh:

“Vậy chúng ta cũng sẽ nói thẳng luôn, cho dù Từ Lâm Sâm ngươi kiêu ngạo thế nào, Át Bích cũng chỉ có mấy chục người trong ngục giam thôi, nếu như ngươi muốn cướp ACE-002 một mình, ta và Tạ Ưng Canh sẽ bắt tay lại làm hỏng kế hoạch của ngươi, cho nên hay là chúng ta hợp tác, bắt Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn trước rồi nói sau.”

"Ngươi cảm thấy các ngươi xưng hợp tác với ta sao?”

Khánh Trần lạnh lùng nhìn hai người, nhưng mà hắn bỗng phát hiện có vẻ hai người kia đang định ra tay:

“Các ngươi xứng.”

Chuyển lời đột ngột như thế khiến đám người đều ngây ra, sửng sốt không hiểu rốt cuộc Từ Lâm Sâm có muốn hợp tác hay không.

Khánh Trần nhìn hai người:

“Các ngươi định bao giờ sẽ ra tay với Lâm Tiểu Tiếu, Diệp Vãn?”

"Đêm nay.”

Tạ Ưng Canh bình tĩnh đáp.

Sự hỗn loạn trong ngục giam số 18 dần dần lắng lại.

Tất cả mọi người đều đang chờ học sinh du hành quấy rối trật tự bên ngoài, hai chuyện có vẻ không liên quan, bỗng nhiên lại liên hệ chặt chẽ với nhau.

Có lẽ, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà học sinh du hành được phê duyệt hợp pháp, có người hy vọng xáo trộn được ánh mắt của càng nhiều người càng tốt.

Đếm ngược 14:00:00.

Chỉ còn 9 giờ nữa là đến đêm.

Ngay trong đám người, mấy phạm nhân đang lặng lẽ rời khỏi đội ngũ, đi vào nhà vệ sinh.

Mấy người bọn họ gặp nhau trong nhà vệ sinh, nhưng đều không nói gì, mà chia nhau vào trong từng vách ngăn một.

Những người này thuộc những tổ chức khác nhau, bây giờ phải nhanh chóng liên lạc với bên ngoài, ví dụ hỏi cấp trên vì sao không nói Từ Lâm Sâm sẽ đến, có phải Lý Thúc Đồng cũng đang ở bên ngoài không, hay là tiến triển của học sinh du hành.

Một phạm nhân vén tay áo lên, sau đó gỡ một cánh tay máy móc của mình ra, lấy mấy linh kiện ở trong đó, để lắp thành một thiết bị phát tín hiệu hoàn chỉnh.

Một giây sau, tù nhân phụ trách truyền tin trong vách ngăn đều phát hiện thiết bị truyền tin của bọn họ đã bị mất sóng, căn bản không bắt được một tín hiệu nào cả.

Ngục giam số 18 giống như một toà thành tách biệt ở bên ngoài thành phố số 18 vậy.

...

Đợi đám người xung quanh tản đi, trong lòng Khánh Trần mới nhẹ nhàng thở ra.

Hắn vẫn vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, bởi vì hắn biết lúc này còn có vô số ánh mắt nhìn mình chằm chằm.

Át Bích đích thân đến, đúng là đã ảnh hưởng đến vô số người.

Nhưng mà Khánh Trần không nghĩ quá nhiều, nhiệm vụ bây giờ của hắn chính là quấy đục vũng nước này.

Lúc trước Lâm Tiểu Tiếu đã nói:

Lần này có nhiều phạm nhân bị chuyển đến lắm, chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, ngục giam số 18 đã tăng lên 1200 người.

Trong 1200 người này, có người của từng tổ chức thế lực, cũng có người vô tội bị bắt chuyển đến, bọn họ trộn lẫn với nhau, căn bản không có cách nào để phân biệt.

Cho dù Lý Thúc Đồng là Bán Thần, muốn quét sạch ngục giam số 18, cũng không muốn làm người vô tội bị thương.

Cho nên, chỉ có thể ngoáy đầm nước này lên, để những động vật trong đó bơi lội, mới có thể biết con nào là ăn thịt, con nào là ăn chay ở trong đầm nước này.

Nghĩ tới đây, Khánh Trần lặng lẽ dẫn Quách Hổ Thiền đi qua đám người, tới phòng của Lý Thúc Đồng.

Trong phút chốc, mọi người đều đổ dồn ánh mắt tới, muốn xem “Từ Lâm Sâm” này định làm gì.

"Ông chủ, chúng ta đi đâu?”