Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 360: Con Cờ




"Không phải không phải."

Ương Ương cười xua tay:

"Chúng ta không phải một cặp."

Trịnh Ức có chút tò mò:

"Ta thấy hai người như quen nhau đã lâu, các bạn học đều nói hắn vì ngươi nên mới chuyển trường tới đây. Nhưng mà tất cả mọi người đều nói bạn học Khánh Trần khá lạnh lùng, có vẻ như hắn không thích nói chuyện với những người khác trừ ngươi ra. Bạn học Khánh Trần....Là loại người như thế nào?"

Ương Ương trầm mặc.

Thật ra nàng có thể là một trong số những người hiểu rõ Khánh Trần nhất trên thế giới này. Buổi chiều hôm nay, khi nàng phát hiện từ trường của Lý Thúc Đồng vô cùng bất thường, đến tận lúc đó nàng mới ý thức được rõ ràng thân phận của đối phương.

Một Bán Thần vô duyên vô cớ biến mất khỏi ngục giam số 18, mang theo Khánh Trần đi vào khu thứ sáu như hai người bình thường, bình dị gần gũi như một phụ huynh học sinh thực sự.

Vì chuyện đối phương rời khỏi ngục giam số 18, rất nhiều tổ chức và các thế lực lớn đều điên cuồng, nhưng đối phương lại không để ý những chuyện đó.

Cho nên, Ương Ương đã xác định Khánh Trần chính là "người chơi cờ " ở thế giới ngoài, dù nàng không hiểu vì sao mẫu gen của đối phương không giống với sát thủ trên núi Lão Quân, vì sao hắn có thể theo Lý Thúc Đồng đi ra ngục giam số 18, nhưng đây là sự thật!

Trịnh Ức nhìn sắc mặt của Ương Ương, tò mò nhỏ giọng hỏi:

"Quan hệ của các ngươi là gì vậy."

Ương Ương suy nghĩ một lúc rồi nói đùa:

"Ta là con cờ của hắn?"

Trịnh Ức có chút sửng sốt:

"Phu nhân....phu nhân sao?!"

*Quân cờ và phu nhân là từ đồng âm trong tiếng Trung.

....

Thành phố số 18, khu thứ 4.

Đây là vị trí trung tâm của cả thành phố, cũng là địa điểm náo nhiệt nhất lúc nửa đêm của thành phố.

Ba khu trên mặc dù phồn hoa nhất nhưng đến đêm sẽ yên tĩnh lại.

Hơn nữa, hai phần ba số cảnh sát trực đêm ở thành phố đều tập trung ở ba khu trên nên nơi đó khó mà náo nhiệt được.

Đến lúc này, dù là con cháu của tập đoàn hay con cái những doanh nhân giàu có ở khu thứ sáu, hoặc những tên côn đồ có chút tiếng tăm trong thành phố đều sẽ tập trung ở khu thứ bốn.

Nơi này tụ tập rất nhiều sòng bạc, câu lạc bộ đêm, biểu diễn, các quán ăn đêm, hầu hết các địa điểm ăn chơi nổi tiếng trong thành phố đều tụ tập trong khu này.

Sau 12 giờ đêm, đèn neon nổi ba chiều ở đây giống như những chùm pháo hoa nở rộ dày đặc trên đường, tiếng gầm rú của những chiếc siêu xe phân khối lớn vang lên không ngớt.

Trong thời đại toàn dân đều đi xe điện hiện nay, vẫn như cũ có những thiếu gia ăn chơi nghiện cảm giác mạnh mẽ do động cơ 12 xi lanh mang lại, cùng với cảm giác táo bạo của động cơ phản lực.

Cho nên, toàn liên bang có 21 nhà sản xuất xe, trong đó có 7 hãng vẫn giữ nguyên công nghệ sản xuất động cơ xăng, nhưng những chiếc xe thể thao này, về cơ bản là dành riêng cho các thiếu gia ăn chơi, mỗi năm cũng chỉ sản xuất có vài trăm chiếc.

Lúc này, có một đoàn xe ầm ầm lái từ ba khu trên đi vào khu thứ 4, đường phố cũng không quá rộng rãi, đoàn xe lao vùn vụt bên dưới những dãy đèn neon nổi ba chiều ở đây.

Phía trên đầu là hình chú cá voi màu tím lơ lửng trên không, bên dưới là siêu xe với phần thân tráng gương bạc, trông như trong truyện viễn tưởng.

Ánh sáng xanh xen lẫn sắc tím nhìn thật nguy nga và lộng lẫy.

Nam Canh Thần ngồi trên ghế lái phụ, im lặng quan sát tất cả những điều này.

Họ mới trở về thành phố số 18 dưới sự hộ tống của quân đội liên bang ngày hôm qua, nhưng đêm nay hắn đã bị Lý Y Nặc kéo tới đây chơi.

Trên ghế lái, Lý Y Nặc tắt chế độ lái tự động, thuần thục điều khiển vô lăng.

Bàn tay phải của nàng vô tình hay cố ý đặt lên trên đùi của Nam Canh Thần đang ngồi ở ghế lái phụ:

"Ngươi đến thế giới trong đã lâu như vậy, ta còn chưa dẵn ngươi đi xem cuộc sống về đêm ở thế giới trong lần nào, so với những ánh đèn neon ba chiều rực rỡ ở bên ngoài, ta cảm thấy đấu trường hắc quyền càng thêm thú vị."

Nam Canh Thần vô lực nói:

"Hơn nửa đêm rồi, đi ngủ không được sao."

"Không được!"

Lý Y Nặc cười nói:

"Bây giờ, cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu!"

"Ngươi đã bắt được hacker kia chưa."

Nam Canh Thần nói:

"Ngươi đã nói cho ta học kỹ thuật hacker, kết quả là bây giờ ngay cả bóng dáng của hacker ta còn không nhìn thấy."

"Bắt được rồi bắt được rồi, hắn trốn ở trong thành phố số 7, lúc ta bắt được hắn, tên kia còn đang định xâm nhập vào một cuộc họp bí mật của một xí nghiệp của Lý thị ."

Lý Y Nặc cười lạnh nói:

"Hiện tại đã có người áp giải hắn tới thành phố số 18, đợi mấy ngày nữa sẽ đến."

Lúc này, đoàn xe đã đến trước một tòa nhà tròn tráng lệ, nó rộng đến nỗi giống như một cái sân bóng đá cỡ lớn, trên đỉnh đang chiếu hình ảnh ba chiều trận chiến đang diễn ra, hai vị Quyền Vương cấp Lục Địa Tuần Hành đang vật lộn trong lồng bát giác, hình ảnh ba chiều rõ ràng đến nỗi giọt mồ hôi rơi xuống khi nắm tay của một người đánh lên người đối phương cũng được chiếu rất rõ ràng.