Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2995: Đoạn Đường Cuối 10




Với trình độ chơi cờ của hắn thì làm sao có thể đánh bại được lão gia tử?

Kể từ khi Linh đánh thắng lão gia tử ở ván cờ lần đó, vị lão gia tử này liền kéo hắn chơi cờ trong hai ngày liền, như thể muốn thắng ván cờ mà hắn đã thua Linh lần trước...Khánh Kỵ thấy rằng bàn cờ đã bị chặn không còn nước nào để đi, hắn liền chuyển đề tài:

“Chiến trường ở tiền tuyến rất ác liệt, thật sự không cần ta đến đó sao?”

Lão gia tử bình tĩnh nói:

"Ngươi đến đó chẳng qua cũng chỉ là nhiều thêm một cao thủ cấp A, ở lại bên cạnh ta ngược lại còn có ích hơn."

Khánh Kỵ hơi nhụt chí:

"Nhưng ngài cũng không thể cố chấp như vậy, người thắng ngài là Linh, vậy thì ngài đi tìm nàng mà đánh cờ đi, tìm làm gì..."

Lão gia tử thản nhiên nói:

"Ta đánh không lại nàng, ta không thích đánh cờ, ta thích thắng."

Khánh Kỵ:

"Ơ, cái này..."

"Được rồi, hôm nay không làm khó ngươi nữa, cùng ta đi dạo chút đi."

Lão gia tử đặt quân cờ đen trắng vào hộp rồi dẫn Khánh Kỵ lên đỉnh núi, hắn đỡ tấm bia đá bên cạnh và hỏi:

"Khánh Kỵ, ngươi có biết tại sao căn nhà của chủ nhân Khánh Thị lại nằm ở sườn núi không?"

"Tại sao?"

Lão gia tử nói:

“Đó là vì tổ tiên Khánh Chẩn muốn nhắc nhở chúng ta rằng các vị thần trên đỉnh núi và những linh hồn đã hy sinh vì con dân Khánh Thị còn cao quý hơn cả chủ nhân… Thật ra ta rất hổ thẹn với các tướng lĩnh Khánh Thị”.

Vừa dứt lời, một người hầu câm đi lên bậc thang, ngạc nhiên mừng rỡ ôm một chiếc đài chạy tới.

Người hầu câm nhét chiếc đài vào tay Khánh Kỵ, dùng ngôn ngữ tay ra hiệu:

"Vừa rồi có người nói trên đài rằng thiếu gia đã đại khai sát giới ở thành phố số 10! Thiếu gia đã trở lại rồi."

Khánh Kỵ đột nhiên quay đầu lại:

"Thật sao?!"

Người hầu câm vui vẻ dùng tay ra hiệu:

"Ta có khi nào nói dối lão gia đâu, ta tự biết chừng mực mà! Thiếu gia thật sự đã trở lại!"

Cũng vào lúc này, giọng nói của Khánh Trần từ trong bộ đàm truyền đến:

"Ta là Khánh Trần, ta đã trở lại, hãy đến đón ta."

Khánh Kỵ nói:

"Lão gia tử, ta đi đón hắn đến gặp ngài."

Lão gia tử nói:

"Không cần đến núi Ngân Hạnh, đến thẳng chiến trường luôn đi, nơi đó cần hắn hơn."

"Đúng vậy."

Khánh Kỵ gật đầu:

"Bây giờ hắn đã trở thành Thần Minh, tây đại lục chẳng qua cũng mong manh yếu đuối như một tờ giấy."

Lão gia tử cười rồi lắc đầu:

"Chắc chắn hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn trí nhớ, nếu như đã khôi phục trí nhớ thì hắn hẳn đã đến quán rượu Tiêu Đường tìm Khánh Thẩm trước rồi, chứ không phải đến đài phát thanh rồi dùng cách này để thông báo cho chúng ta."

Khánh Kỵ thắc mắc:

"Nhưng không phải ngài đã nói rằng chỉ cần hắn trở lại thì trận chiến cuối cùng sẽ không có vấn đề gì sao? Ta nhớ dường như ngài đã từng nói kẻ thù cuối cùng phải cần đến Khánh Trần tiêu diệt?"

Lão gia tử kiên nhẫn giải thích:

"Nhưng ta chưa bao giờ nói rằng kẻ thù cuối cùng là một nhóm người tây đại lục."

Khánh Kỵ sửng sờ:

"Khôi lỗi sư?"

Lão gia tử gật đầu.

Lúc này Khánh Kỵ mới nhận ra rằng ngay từ đầu lão gia tử đã không coi tây đại lục là kẻ thù khó nhằn nhất, mục tiêu cuối cùng trong kế hoạch của đối phương từ đầu đến cuối vẫn luôn là tên khôi lỗi sư ẩn náu trong bóng tối Tông Thừa.

"Ngài thật sự muốn báo thù cho Ninh Tú và Khánh Chuẩn?"

Khánh Kỵ hỏi.

Lão gia tử im lặng không trả lời, Khánh Kỵ biết mình đã đoán đúng.

Vào lúc này hắn đã hiểu vì sao Linh lại nói rằng ‘lão gia tử chưa chắc đã là một thủ lĩnh xứng đáng nhưng chắc chắn là một người bố chân chính.’

Ý của câu này muốn nói rằng tất cả những gì lão gia tử đã sắp xếp cho Khánh Trần cũng chính là cái giá phải trả cho việc hắn báo thù cho con trai và con dâu của mình.

"Nhưng làm sao ngài biết trận chiến cuối cùng sẽ là khôi lỗi sư chứ, chẳng phải ngài nói Thiên Địa Kỳ Bàn đã không còn nhìn thấy vận mệnh tương lai nữa rồi sao?"

Khánh Kỳ tò mò hỏi.

Lão gia tử cảm khái nói:

"Ta không chỉ có Thiên Địa Kỳ Bàn, ta còn có đầu óc..."

Khánh Kỵ:

"..."

Tất cả mọi người đều ca ngợi và ngưỡng mộ năng lực dự đoán của Thiên Địa Kỳ Bàn nên dường như quên mất dù không có Thiên Địa Kỳ Bàn thì đối phương vẫn có thể là người chiến thắng cuối cùng trong trận chiến Ảnh Tử và trận chiến gia chủ.

Đúng lúc này, một giọng nói phát ra từ máy thu thanh:

"Ta có thể chụp ảnh cùng ngài không?"

Trên đài, Khánh Trần lịch sự và tự nhiên trả lời:

"Được. Nhưng không được lấy ảnh của ta đi kinh doanh trên wechat đâu đấy."

Lão gia tử và Khánh Kỵ từ từ quay đầu lại...Đám người này thậm chí còn quên tắt micro.

Mọi người trong nhà an toàn đều đang nín thở, ngay sau đó, chốt chữa cháy bên ngoài nhà an toàn được mở ra, Khánh Kỵ nói:

"Các ngươi hãy tắt micrô trước."

Những thanh niên trẻ vội vàng tắt micro.