Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2958: Thú Binh




Trong vùng hoang dã phía bắc Khánh thị, cứ điểm trên không tàu Phong Bạo lơ lửng trên tầng mây như một hòn đảo màu đen.

Dưới ánh trăng, mây trắng lững lờ trôi cạnh Điểu Tự, như sóng biển vỗ lên bãi đá.

Công tước Phong Bạo khoác áo choàng đen, thân hình cao lớn đứng ở mép boong tàu trên tầng cao nhất của cứ điểm trên không, yên lặng nhìn bên dưới.

Đội quân cảnh vệ chuyển hóa một nhóm chiến sĩ gen người sói mới, phát triển đội quân thú nhân.

Nhóm thú binh mới vào nhanh chóng tìm được chiến sĩ thú nhân cường tráng nhất trong tộc đàn, phát ra âm thanh gầm gừ.

Tập tính của chiến sĩ thú nhân không khác gì đàn sói bình thường, con sói mới bị cưỡng ép gia nhập đàn sói phải khiêu chiến sói đầu đàn, thắng làm vua thua làm giặc.

Lang vương cao hơn ba mét, những vết sẹo trải khắp cơ thể, nó đã chấp nhận không biết bao nhiêu lời khiêu chiến, dường như mỗi một nhóm thú binh mới gia nhập thì sẽ có thú nhân khiêu chiến nó, nhưng chỉ sau khi lang vương chinh phục thú binh mới nhập đàn, đám thú binh ấy mới có thể bị Kiến Chúa khống chế.

Hiện tại, thú binh cường tráng nhất trong nhóm thú binh mới tới đi đến trước mặt lang vương, tất cả thú binh đều bò bằng tay lẫn chân, lao ra khỏi nơi quyết đấu.

Thú binh đưa ra lời khiêu chiến chạy về phía lang vương theo bản năng, nhưng dù nó cố gắng đến mức nào thì mọi đòn tấn công, mọi nanh vuốt đều bị lang vương tránh thoát như đã biết trước.

Nó nhào lên toan cắn cổ lang vương, lang vương chỉ nhẹ nhàng lùi lại đồng thời giơ một tay cầm tay nó, bàn tay ấy khẽ dùng sức đã bẻ gãy tay của kẻ khiêu chiến, nhưng lang vương còn cảm thấy chưa đủ, cầm lấy cánh tay còn lại của kẻ khiêu chiến rồi xé nó làm đôi.

Lang vương gầm lên với cứ điểm trên không, nó giơ tay vỗ đôm đốp lên lồng ngực cường tráng của mình, giống như người sói thật sự trong các tác phẩm điện ảnh, không còn dáng vẻ của con người nữa.

Chỉ có điều, một con côn trùng màu trắng trên lưng nó duỗi hàng trăm cái vòi ra đâm vào cột sống, khóa chặt tinh thần của nó, khiến nó vĩnh viễn bị khống chế.

Đàn sói là một bầy đàn đặc biệt, con đầu đàn sẽ thay đổi theo thời gian, một khi kẻ chiến thắng mới xuất hiện thì Kiến Chúa sẽ phải chọn ký chủ mới, vì con sói cũ không còn là lang vương nữa.

Để đảm bảo an toàn, thậm chí lão quốc vương còn hy sinh một Người Xem Mệnh tiêm thuốc biến đổi gen cấp A, để chắc chắn thú binh Người Xem Mệnh bị khống chế vĩnh viễn chiến thắng.

Lang vương không chỉ cao to hơn chiến sĩ thú nhân khác, mà trong bản năng chiến đấu còn có năng lực né đòn tuyệt đối, cho nên không thể thua được.

Công tước Phong Bạo không nhìn nó, trái lại ngẩng đầu nhìn phương xa, hướng đó là Kiếm Môn Quan.

Thật ra, hắn không có tình cảm gì với lão quốc vương, sống trong gia tộc này, tình cảm là thứ vô dụng.

Lão quốc vương lựa chọn hắn kế thừa tất cả mọi thứ không phải vì hắn được yêu thích nhất, mà chỉ có hắn có thể tiếp tục kéo dài truyền thừa của gia tộc Người Xem Mệnh trong thời đại mới.

Đôi khi hắn suy nghĩ, một quần thể lớn như gia tộc Người Xem Mệnh giống như một sinh vật trí tuệ khổng lồ, còn những Người Xem Mệnh là tế bào của sinh vật trí tuệ này, tác dụng của bọn họ là giúp sự sống cho sinh vật mang tên “gia tộc” ấy sống sót, về phần tế bào có sống được hay không thì không quan trọng.

Tế bào là ai cũng không quan trọng.

Công tước Phong Bạo có hai người cha, người cha đầu tiên cưỡng hiếp mẹ đẻ hắn, sau khi hắn ra đời thì bỏ mặc hắn trong Phong Bạo Thành, khiến hắn bị xa lánh. Người cha thứ hai là cha đẻ thật sự của hắn, sinh hắn ra chỉ vì tương lai của gia tộc.

Hắn chỉ cảm nhận được tình cảm từ một người, trong căn phòng u ám chỉ có hắn và Linh, hắn học được quá nhiều thứ, cảm nhận được quá nhiều ấm áp.

Nhưng bây giờ tất cả không còn tồn tại nữa.

Công tước Phong Bạo mất đi hứng thú, hắn xoay người đi vào cứ điểm trên không, ngồi trên ghế chỉ huy, nói với giọng lạnh lùng:

“Đã phá hủy vệ tinh chưa?”

Một hầu tước trả lời:

“Thưa bệ hạ, đạn đạo đã tiến vào quỹ đạo chỉ định, sẽ tấn công chính xác chuỗi vệ tinh của đại lục phía Đông, dự kiến sẽ hoàn thành sau 11 phút 21 giây nữa, tuy nhiên vệ tinh của chúng ta có khả năng sẽ bị phá hủy theo.”

Trong chiến tranh toàn diện, vệ tinh là mục tiêu tấn công chiến lược hàng đầu.

Một khi vệ tinh bị phá hủy, vậy thì thông tin liên lạc sẽ quay trở lại thời đại vô tuyến cổ xưa nhất, hai bên đều biến thành đui mù.

Mà đại lục phía Tây đã chuẩn bị trước, chiến thuật của bọn họ vốn được chuẩn bị cho giờ khắc này.

Công tước Phong Bạo đanh giọng:

“Tiếp tục tiến lên, chúng ta phải đến mục tiêu tác chiến trong vòng bảy ngày, tiêu diệt toàn bộ quân địch. Trên chiến trường trực diện sẽ có người máy chiến tranh tập trung phá vỡ sức mạnh phòng ngự cuối cùng của đối phương giúp chúng ta, để chúng ta tiêu diệt quân địch, nắm giữ được quyền hành cuối cùng của đại lục phía Đông.”