Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2954: Mọc Cánh




Nàng không định tiếp tục tham gia chiến đấu ở đại lục phía Đông, mà muốn bắt tay với đại lục phía Đông gia tộc.

“Tạm biệt No.9, chúc các ngươi may mắn!”

Ngũ công chúa theo khí cầu máy bay lên cao, nàng mỉm cười chúc phúc.

Vương Tiểu Cửu lạnh lùng nhìn theo nàng đi xa:

“Không ở lại ăn bữa cơm rồi đi à?”

Ngũ công chúa cười khẽ:

“Ta mà ở lại thì tiếp theo ngươi sẽ giết ta, đúng không? Ta cho các ngươi một lời nhắc nhở thiện ý cuối cùng, hạm đội không quan hoàng tộc không đơn giản đâu, theo ta biết bọn họ còn cất giấu một thứ vũ khí tàn độc hơn cơ, nhất định phải cẩn thận đấy!”

“Thế là có ý gì?”

Vương Tiểu Cửu cau mày.

Ngũ công chúa cười nói:

“Dodomeki cắt cứ điểm trên không một cách dễ dàng, nhưng nàng chỉ cắt một mặt mà thôi. Một mặt khác giống như nửa còn lại của mặt trăng ngươi vĩnh viễn không thể nhìn thấy, nơi đó mới là nơi nguy hiểm nhất.”

Khí cầu máy dần dần bay xa, cho đến khi nó biến thành một chấm đen ở trên bầu trời.

Vương Tiểu Cửu nhìn về phía sau của cứ điểm trên không, bọn họ đuổi giết ba mươi cây số, từ góc độ này vừa hay có thể thấy được một nửa khác của cứ điểm.

Phía sau cứ điểm trên không của hoàng tộc, ở nơi không bị Dodomeki tấn công, boong phòng hộ mở ra như vảy cá, một loạt người máy chiến tranh hoạt động bằng năng lượng hạt nhân đứng sau boong tàu!

Có hơn mười nghìn người máy chiến tranh!

Chỉ trong giây lát, người máy chiến tranh vốn đứng yên đột nhiên hai mắt tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, đây mới là vũ khí quốc vương Roosevelt muốn vận chuyển đến chiến trường, nó linh hoạt hơn khí cầu máy, hơn nữa còn có năng lực chiến đấu trên không sánh bằng khí cầu máy!

Pháo chủ lực của cứ điểm trên không quá mạnh, thế nên mọi người dần quên mất tác dụng chính của nó khi mới được tạo ra không phải là để chiến đấu trên không, mà dùng để vận chuyển.

Ngay từ đầu, cứ điểm trên không là trạm tiếp tế trên không của máy bay chiến đấu và khí cầu máy, theo sự thay đổi không ngừng của công nghệ, nó dần dần có trang bị hỏa lực mạnh mẽ.

Hiện nay, đại lục phía Tây biến cứ điểm trên không của hoàng tộc trở lại thuộc tính ban đầu của nó, để vận chuyển người máy chiến tranh năng lượng hạt nhân mạnh nhất đến đây.

Dường như chỉ cần chúng thuận lợi đến chiến trường, thì cán cân chiến thắng sẽ nghiêng hẳn về một phía.

Khánh Trần từng đoán, năng lực chiến đấu của một người máy chiến tranh năng lượng hạt nhân tương đương với siêu phàm giả cấp A, bây giờ mười hai nghìn người máy chiến tranh xuất hiện ở đây chắc chắn nhóm Vương Tiểu Cửu không thể ngăn cản được, ngay cả Dodomeki cũng không làm được.

Huống hồ, Dodomeki còn bị hơn ba trăm khí cầu máy và mười nghìn máy bay không người lái bao vây.

Vương Tiểu Cửu khiêng trường đao, quát:

“Bảo sao không thấy người máy chiến tranh của đại lục phía Tây đâu, thì ra là ở trong này, chạy chạy chạy! Chạy mau!”

Nàng không còn ngang ngược như ban nãy nữa mà lập tức nhận thua.

“Ơ, cứ thế chạy à?”

Lâm Tiểu Tiếu kinh ngạc.

Vương Tiểu Cửu nói:

“Các ngươi chưa từng đánh với người máy chiến tranh, nhưng ta đánh với nó rồi. Nếu người máy chiến tranh có chứa năng lượng hạt nhân thì tất cả chúng ta cộng lại cũng không đủ cho nó bắn một đợt pháo mạch xung, mau chạy đi!”

Nhưng đột nhiên, Lý Đông Trạch quy đầu nhìn sau lưng, ở nơi đó hạm đội Khánh thị vừa mới đến chiến trường.

Jindai Kura cười nói:

“Các ngươi đi đi, ta ở lại đây.”

“Ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản chúng à? Bằng ấy hạm đội Khánh thị cũng không thể ngăn cản được.”

Vương Tiểu Cửu tỏ ra khinh thường.

Jindai Kura lắc đầu:

“Chỉ còn 18 tiếng nữa là Hội Phụ Huynh đến được Kiếm Môn Quân, nếu chúng ta không ngăn cản được, nếu hạm đội Khánh thị không ngăn cản được, vậy thì thành viên Hội Phụ Huynh sẽ chết hết.”

Lâm Tiểu Tiếu khó hiểu:

“Cho dù ngươi định điều khiển Dodomeki ngăn cản hạm đội quân địch và người máy chiến tranh thì có thể để Dodomeki ở lại thôi, Âm Dương Sư có thể điều khiển thức thần cách xa vài cây số mà, ngươi có thể chạy trước.”

Jindai Kura trả lời:

“Sorane và Unshuu ở trong hạm đội, ta không thể đi một mình.”

Hạm đội Khánh thị đáng lẽ phải đóng giữ ở Kiếm Môn Quan vừa mới đến nơi.

Những người máy chiến tranh kia nhanh hơn khí cầu máy rất nhiều, bây giờ hạm đội Khánh thị không có thiết bị dưới mặt đất yểm hộ, toàn quân bị tiêu gần như là điều không thể tránh khỏi.

Vương Tiểu Cửu nói:

“Để hắn lại, chúng ta đi.”

Lâm Tiểu Tiếu kĩnh hãi:

“Làm thế hình như không ổn lắm.”

Vương Tiểu Cửu hỏi:

“Ngươi mọc cánh rồi à?”

Lâm Tiểu Tiếu cảm thấy khó hiểu:

“Ta mọc cánh gì cơ?”

Vương Tiểu Cửu mất kiên nhẫn:

“Chúng ta không mọc cánh thì ở lại được tích sự gì! Nếu ngươi cảm thấy không đành lòng thì khiêng Jindai Kura chạy đi, dù sao hắn cấp A, dễ đối phó với bầy người máy chiến tranh kia nhiều. Không đối phó được người máy chiến tranh, chẳng lẽ còn không đối phó được hắn à?”