Tiểu Thất còn định nói gì đó nhưng La Vạn Nhai đã đè cổ tay hắn lại và nói:
“Dẫn dắt mọi người tiếp tục tiến về phía trước, nhất định phải đến Kiếm Môn Quan tập hợp với Khánh thị, tất cả mọi người sắp không kiên trì nổi nữa rồi, không thể trì hoãn lâu hơn được nữa. Ta không có con cái, cha mẹ đều đã qua đời, thậm chí không có vợ, việc này nên để ta đi.”
“Ta cũng đi, ta không có vợ con!”
Tiểu Thất nói:
“Ta còn có một người anh không phải người du hành thời gian, hắn có thể chăm sóc cho cha mẹ!”
La Vạn Nhai mỉm cười:
“Ngươi còn nhiều điều chưa trải nghiệm đâu, phải sống sót mới được, nghe ta đi. Tiếp theo ngươi chịu trách nhiệm mang mọi người đi tìm đường sống, nhỡ kỹ, nhất định phải sống sót. Tuy ta không biết rốt cuộc ông lão trên núi Ngân Hạnh muốn chúng ta làm gì, nhưng ta biết, Hội Phụ Huynh cực kỳ quan trọng.”
Bỗng nhiên phương trường chùa Đại Bi dùng thủ ngữ, chú tiểu phiên dịch:
“Chẳng phải trùng hợp lắm à, bọn ta cũng không cha không mẹ không vợ không con.”
La Vạn Nhai dở khóc dở cười:
“Chẳng phải trùng hợp lắm à dùng thủ ngữ biểu đạt ra kiểu gì vậy?”
Phương trượng lại giơ tay ra hiệu: Người xuất gia không xe không vướng bận, nên dùng vào lúc này, bọn ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục?
La Vạn Nhai lắc đầu:
“Người đâu, đưa họ đi, đây là chuyện của chúng ta, không liên quan gì đến những hòa thượng này.”
Khi thành viên Hội Phụ Huynh kéo những sư thầy này đi, phương trượng còn kêu gào, không giống người xuất gia chút nào.
La Vạn Nhai quay lại chọn ra 16 người:
“Các vị, đi thôi, chúng ta đi tranh thủ thời gian cho mọi người.”
Đi được một đoạn thì hắn quay đầu lại nhìn Tiểu Thất đang đứng ngẩn ngơ tại chỗ:
“Ta đi đây!”
La Vạn Nhai dẫn theo 16 người phân chia đi trên hoang dã, người nào cũng trùm vải ngụy trang, chờ hạm đội đại lục phía Tây xuất hiện.
Mỗi người cách nhau 7 km, để tránh trùng khu vực bao trùm hỏa lực.
Vì thế, từng người đến khu vực đã được chỉ định rồi ở đó một mình.
La Vạn Nhai xốc vải ngụy trang lên, ngồi lẻ loi ở khe núi, yên lặng nhìn đám cỏ dại đằng trước và dòng suối bên cạnh.
Không có tiếng chim hót, Hội Phụ Huynh đi đến đâu, chim ở đó bị ăn hết sạch.
Còn lại 252931 người di chuyển trên hoang dã, đó là sự tàn phá đối với hệ sinh thái, con sông vốn nguy hiểm bây giờ chẳng có lấy một con cá, thậm chí chẳng thể thấy bóng dáng một con côn trùng nào, chúng đều là nguồn protein dồi dào.
Vì vậy, chỉ còn lại tiếng gió tồn tại trong thế giới này, gió thổi lay động cỏ cây, lướt qua tán cây, phát ra âm thanh xào xạc, khiến không gian càng hiện vẻ trông trải.
La Vạn Nhai hồi tưởng lại cuộc đời mình, khi còn trẻ tầm thường vô vị, phía hoài hơn nửa đời.
Chạy trốn, kiếm tiền, chạy trốn, khi vợ tái hôn, hắn uống rượu nói nhăng nói cuội: Chỉ là một ả đàn bà thôi mà, chạy rồi thì có thể tìm người mới.
Nhưng về sau hắn mới hiểu được, thì ra hắn đã đánh mất thứ quý giá nhất của mình.
Sau khi xuyên không ù ù cạc cạc thành lập Hội Phụ Huynh, ù ù cạc cạc đi theo một đám người trẻ tuổi phấn đấu vì sự nghiệp nào đó, khi ấy hắn mới cảm thấy, thì ra nửa đời trước mình sống uổng.
Lần này xuyên trở về, hắn về xem vợ cũ từ xa, xác định đối phương hạnh phúc mỹ mãn rồi mới yên tâm.
Hiện nay hắn không còn gì để lo lắng cả.
Nhưng đột nhiên, âm thanh gầm rú của động cơ xuất hiện trên bầu trời, đây là điều La Vạn Nhai chờ đợi mãi, nhưng nó lại không giống như hắn tưởng tượng.
Theo lệ thường, hạm đội đại lục phía Tây sẽ chia nhau ra lùng tìm khắp rừng núi, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tiếng động cơ dày đặc như thế này!
La Vạn Nhai biết mọi việc thay đổi, vì vậy lập tức xốc vải ngụy trang lên nhìn ra xa, nơi đó là hạm đội đại lục phía Tây đông nghịt, trên thân tàu bôi ký hiệu sừng hươu màu vàng!
Đó không phải là khí cầu máy cấp B của Phượng Hoàng Thành, mà là hạm đội hoàng tộc!
Bộ đội chủ lực của Phượng Hoàng Thành đã bị phong ấn trong hổ phách ở Trung Nguyên, nhưng hạm đội hoàng tộc đã đến chiến trường chính từ lâu!
Chắc chắn đi sau hạm đội này là tập đoàn quân Lục Địa của hoàng tộc!
Con ngươi của La Vạn Nhai co lại, không được, bây giờ Hội Phụ Huynh đang chạy hết sức mình về hướng mục đích, không hề ngụy trang phòng vệ, một khi khí cầu máy bay đến đó thì họ sẽ bị thiết bị cảm ứng sự sống phát hiện, tất cả sẽ chết!
Hơn nữa, hướng bay của hạm đội hoàng tộc rõ ràng là phương hướng Hội Phụ Huynh đang đi!
Hắn xốc vải ngụy trang lên nhanh chóng chạy về phía Kiếm Môn Quan, vừa chạy vừa hét to hết sức có thể:
“Chú ý ẩn nấp! Kế hoạch có biến, tập đoàn quân hoàng tộc đến rồi!”
La Vạn Nhai gấp đến độ phát cuồng, chỉ cảm thấy mọi thứ xong cả rồi!
Bây giờ hắn đâu thèm quan tâm hệ thống sonar gì nữa, phải mau chóng thông báo cho Hội Phụ Huynh lập tức tản ra chạy trên hoang dã, ai trốn được thì trốn.