Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2904: Tiểu Tam 2




Tiểu Tam thấy sống mũi mình cay cay:

“Xin lỗi!”

Nói rồi hắn móc khẩu súng lục bên hông ra, ôm đầu Tiểu Kim, ngắm vào đầu nó mà bóp cò súng.

Pằng, Tiểu Kim chết, không hề giãy giụa.

“Những người còn sống, hãy thay ta nhìn tân thế giới.”

Tiểu Tam hít sâu một hơi, chĩa họng súng vào cằm mình, bóp cò, hắn ngã gục trong bãi đỗ xe u ám này.

Tất cả đã kết thúc.

Một phút sau, bốn Người Xem Mệnh dẫn theo mấy trăm lính cảnh vệ đi đến trước mặt Tiểu Tam, một Người Xem Mệnh nói với giọng lạnh lùng:

“Vẫn đến chậm một bước rồi, sau khi hắn chết chúng ta chỉ có được vật cấm kỵ, nhưng lại không thể biết được tung tích của Joker. Số phận của Joker đang dần trở nên mơ hồ, ta có dự cảm chẳng lành.”

Nếu Người Xem Mệnh không thể nhìn thấy số phận, vậy thì bọn họ sẽ mất đi ưu thế lớn nhất.

“Trở về báo cáo kết quả cho quốc vương bệ hạ, chúng ta đã ấy được mảnh ghép cuối cùng cho cuộc viễn chinh của Đế Quốc.”

Một Người Xem Mệnh nói.

Sau khi tìm ra được vật cấm kỵ Kiến Chúa trên người Tiểu Tam, côn trùng béo trắng dưới cánh Tiểu Kim cũng rụt xúc tu về, cơ thể co quắp lại.

Bọn họ ra khỏi bãi đỗ xe, chỉ để lại Tiểu Tam ngồi tựa vào tường.

Không có những câu nói hào hùng, không có sự bùng nổ trước khi chết, như tất cả mọi người trong thời đại này, tầm thường mà bất khuất.

Sau khi Tiểu Kim chết, gián triều mất khống chế nhao nhao chui xuống lòng đất, chúng không thích tấn công nhân loại, mà chỉ cảm thấy hứng thú với hỗn hợp đường và chất béo.

Chỉ có điều, một thành phố ẩn nấp mấy chục vạn con gián, nghĩ thôi đã thấy sợ hãi.

Một tiếng sau, trong sân bay của Trung tâm Vương Thành, hàng trăm chiếc khí cầu máy cất cánh, cả hạm đội vứt bỏ mảnh lục địa này đến đến Liên Bang đại lục phía Đông.

Thành phố số 5.

Tuy Nhện Đen mất tích, nhưng mạng lưới tình báo trong tay nàng vẫn liên tục truyền tin tức về.

Khi biết được tin gián triều trong Trung tâm Vương Thành giải tán, lão gia tử Khánh thị thở dài:

“Các vị, trận chiến cuối cùng sắp nổ ra rồi.”

Lý Khả Nhu cầm màn hình tinh thể lỏng, nói:

“Đại lục phía Tây chỉnh đốn lại tàn quân của Jindai, Kashima, yêu cầu bọn họ xuôi nam theo rìa vụ nổ hạt nhân của thành phố số 18, hiện nay bọn họ đã vào dãy núi Tây Nam, có vẻ như muốn đuổi giết thành viên của Hội Phụ Huynh.”

Sau khi đến đây, tập đoàn quân Lục Địa của vương quốc Roosevelt đã khống chế được 12 thành phố.

Bọn họ tập trung lại binh lính đã xuất ngũ trong thành phố, tạo thành đội quân cảm tử hơn 200 nghìn ngươi, gần một nửa dùng để quản lý thành phố, chịu trách nhiệm xăm lên mặt người dân.

Những binh lính này bị chiêu hàng, không những không giúp đỡ dân chúng Liên Bang, trái lại còn bắt đầu nối giáo cho giặc, bị dân chúng gọi là “ngụy quân”.

Hơn phân nửa binh lính còn lại thì cải tạo khí cầu máy dân dụng, lắp hệ thống hỏa lực đơn sơ tiến đến dãy núi Tây nam đuổi giết mấy trăm nghìn thành viên Hội Phụ Huynh vẫn đang trên đường lưu vong.

Lý Khả Nhu nhìn lão gia tử:

“Có cần chi viện cho thành viên Hội Phụ Huynh không? Lính không quân của Khánh Khôn chỉ cách nơi đó 600 km, trong vòng ba tiếng là có thể đến nơi.”

Lão gia tử lắc đầu:

“Đây là số mệnh của bọn họ, bọn họ phải tự mình hoàn thành cuộc trường chinh này. Ra lệnh cho Khánh Khôn, hắn phải rút khỏi Kiếm Môn quan trong vòng 24 tiếng đồng hồ, nơi đó không giữ được rồi.”

Lý Khả Nhu ngập ngừng, nói:

“Linh nói nàng phải tiếp quản quyền chỉ huy quân sự, ngài đã không có quyền chỉ huy, Khánh Khôn không thể vứt bỏ Kiếm Môn quan, chỉ cần còn có người thì không thể mất Kiếm Môn quan được. Nếu ngài có dị nghị thì trước tiên có thể hủy bỏ quyền hành của nàng.”

Lão gia tử trầm ngâm:

“Ngươi nói cho nàng biết, từ giờ trở đi nàng là chỉ huy tối cao của quân đội Khánh thị.”

“Ngài muốn giao quyền lực của Khánh thị cho một người ngoài ư?”

Có người tỏ vẻ nghi ngờ.

Lão gia tử im lặng vài giây:

“Hiện nay, đại lục phía Tây đã giết chết Tiểu Tam đúng như mong muốn, có lẽ cũng đã lấy được vật cấm kỵ Kiến Chúa, nếu họ thật sự có cách tìm được Khánh Trần thông qua Tiểu Tam, vậy thì chúng ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Tình huống xấu nhất chính là Khánh Trần cũng bị đại lục phía Tây tìm ra và giết chết, hoặc là Khánh Trần thất bại trong quá trình thành thần, cuối cùng trở thành một phần của ý chí của thế giới, không còn tư tưởng của mình.”

Vậy thì những người còn sống sót của đại lục phía Đông phải tự nghĩ cách đương đầu với cuộc chiến tranh trong tương lai.

Điều then chốt nhất bây giờ là không một ai xác định được tình trạng của Khánh Trần rốt cuộc ra sao, dù là Bàn Cờ Thiên Địa hay Người Xem Mệnh, tất cả đều không nhìn thấy hắn.

Lão gia tử ngồi trong phòng họp, nhìn tất cả mọi người ở đây:

“Việc đầu tiên, đón Linh đến đây, ta có chuyện phải trao đổi với nàng. Việc thứ hai, nếu trong chu kỳ xuyên không lần này chúng ta vẫn không thể xác định được sự sống chết của Khánh Trần thì người du hành thời gian vừa trở về là phải lập tức đi xác định vị trí của hắn, tìm được hắn, xem trạng thái của hắn thế nào.”