Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2903: Tiểu Tam 1




Gián triều trải rộng khắp thành phố, Tiểu Tam biết được nhất cử nhất động trong thành phố này, hắn nhìn thấy một đội cảnh vệ đang đi đến chỗ mình, trong đó còn có một Người Xem Mệnh mặc áo choàng đen.

Trong bán kính ba km lấy hắn làm trung tâm, Người Xem Mệnh đã đặt bốn bức tượng gargoyle cao 63 cm ở bốn hướng.

Khi gián triều tiến vào khu vực này, chúng sẽ chết.

Cũng có nô lệ bạo động bước nhầm vào đây, chỉ cần bước đó ranh giới nào đó thì sẽ đột tử.

Đại lục phía Tây có vài vật cấm kỵ có kết giới, kết giới mạng nhện chỉ cho vào không cho ra, mà kết giới tượng quỷ thì chỉ cho ra, không cho vào, nó ngăn cản toàn bộ gián ở bên ngoài.

Mục tiêu của đối phương rất rõ ràng, dường như ngay từ đầu đối phương đã biết hắn trốn ở đâu.

Lý Thúc Đồng đã rút lui.

Lý Đông Trạch đã rút lui.

Tất cả mọi người đã rời đi hết, cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn trong thành phố rộng lớn này.

Tiểu Tam biết, không phải mọi người bỏ quên hắn, mà kết giới tượng đá quỷ kia làm hắn không thể dùng mật thược chi môn.

Gián dưới cống ngầm nhìn thấy Nhện Đen cõng Khánh Trần vào nhà an toàn, thế nên Tiểu Tam biết tạm thời Khánh Trần được an toàn.

Vậy là được rồi.

Tiểu Tam đang suy tư thì Tiểu Kim cọ bắp chân hắn , ý bảo ngươi còn có ta.

Tiểu Tam cười mắng:

“Ông đây còn chưa kết hôn đâu, ngươi cứ cọ ta làm gì, lăn sang một bên đi… Ta phải nghĩ xem, vì sao chỉ có mình ta bị giữ lại.”

Là một thành viên của Hội PHụ Huynh, hắn không biết gì nhiều về những bí mật cốt lõi, trong tổ chức mỗi người thực hiện chức trách của mình, nếu đối phương thật sự muốn biết bí mật của Hội Phụ Huynh thì phải bắt Tiểu Thất và La Vạn Nhai mới đúng.

Điểm đặc biệt duy nhất ở hắn là hắn khống chế vật cấm kỵ Kiến Chúa, cùng với gián triều khủng bố.

Vì vậy, mục đích của đối phương là những thứ hắn đang nắm giữ.

“Không được.”

Tiểu Tam lẩm bẩm:

“Nếu bọn họ dùng công nghệ đoạt xác của đại lục phía Tây cướp đoạt ký ức của ta thì bọn họ sẽ biết được nhà an toàn ông chủ đang trốn nằm ở đâu, bởi vì ta đã nhìn thấy thông qua bầy gián. Không thể để bọn họ không chế ngươi được, bởi vì ngươi cũng biết vị trí của ông chủ…”

Dường như hắn đã nghĩ thông suốt, gián triều trong thành phố không hề tập trung về phía hắn nữa, không hề tấn công kết giới tượng quỷ, mà chúng bắt đầu tấn công điên cuồng tất cả những công trình và thiết bị của quý tộc nằm trong phạm vi tấn công của mình.

Bất chấp hậu quả, bằng bất cứ giá nào, cho dù mục tiêu tấn công có là bão kim loại thì Tiểu Tam cũng dứt khoát dùng gián triều lấp kín.

Tiểu Kim đau lòng, nhưng Tiểu Tam không quan tâm.

Hắn ngồi trong một góc của bãi đỗ xe ngầm, vừa điều khiển gián triều, vừa cười nói:

“Thật ra ta là một người rất sợ chết, ta còn sợ chuột, sợ nhện, gián, là một kẻ gan thỏ đế. Ở thành phố số 10, khi phải đối mặt với thử triều, ta cho rằng mình phải chết ở đó rồi, không ngờ cuối cùng lại giữ được cái mạng này.”

“Khi thử điều diễn ra, Phụ Huynh bảo bọn ta giả làm kẻ xấu sao cho trông thật hung ác, để đuổi những người dân ở đó đi.”

Tiểu Tam nói:

“Bé gái hàng xóm chỗ ta nói ta là người xấu, cho con bé kẹo cũng không thèm nhận. Khi ấy ta đau lòng lắm, nghĩ thầm cảm giác bị hiểu lầm không dễ chịu gì cho cam. Nhưng mà sau khi trận chiến kết thúc, Tiểu Hà trở về đưa kẹo của nàng cho ta, ta cảm thấy mọi việc đều đáng giá.”

“Vốn dĩ bọn ta không phải là người có lý tưởng cao xa gì, lúc đó nguyện vọng lớn nhất của ta là tài khoản Liên Minh Huyền Thoại của ta có thể lên hạng Kim Cương, khi vào tiệm net thì loa phát thanh trong tiệm sẽ nói “Hoan nghênh cao thủ hạng Kim Cương của vùng Ionia”. Ha ha, nở mày nở mặt lắm! Tiểu Thất cũng chẳng có tiền đồ gì, vừa gia nhập Hội Phụ Huynh là ngày ngày vội vàng làm nhiệm vụ kiếm tiền, vừa có chút tiền là tậu ngay một con Porsche 911 đi tán gái.”

“Nhưng đám người du thủ du thực như bọn ta đột nhiên nói phải thay đổi thế giới.”

Tiểu Tam cười hỏi:

“Ngươi nói xem cuộc đời có kỳ lạ không cơ chứ?”

Ở thế giới ngoài, những người du hành thời gian ấy đều chỉ là những con người hết sức bình thường, sẽ thầm thương trộm nhớ một cô nàng nào đó, sẽ sợ chết, có thói khôn vặt.

Dường như cuộc đời của bọn họ từ trước đến nay chẳng liên quan gì đến sự nghiệp vĩ đại.

Đúng lúc này, đèn trong bãi đỗ xe lập lòe.

Tiểu Tam nghe thấy tiếng bước chân, rất nhiều, rất nhanh, rất gấp gáp.

Không kịp giấu vật cấm kỵ Kiến Chúa rồi, nhưng hắn không thể để người khác dựa vào ký ức của hắn tìm được Khánh Trần.

Tiểu Tam nhìn Tiểu Kim, giơ tay xoa đầu nó.

Tiểu Kim nhìn Tiểu Tam với vẻ vô tội, hình như nó đoán được Tiểu Tam đang nghĩ gì, nhưng cũng không oán trách.