Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2893: Khởi Động Lại Hệ Thống Vũ Khí




Khánh Trần không dùng sạc đa năng, sau khi sấm sét đột phá cảnh giới bán thần, hắn có thể sử dụng 14 lần Thần Thiết chứ không phải chỉ có bảy lần như trong thế giới Siêu Đạo.

Chỉ có điều hắn không kiên trì tiếp được nữa, phải tiêm thuốc cùng tồn tại với ung thư thôi.

Sau khi hắn sử dụng Thần Thiết, hắn trốn vào bóng râm tránh né tầm nhìn của cứ điểm trên không.

Trên trời, tấm phòng hộ như vảy cá của cứ điểm trên không mở ra, để lộ khoang máy bay không người lái trông như tổ ong bên dưới.

Vố số máy bay không người lái bay xuống dưới, phân tán khắp kết giới mạng nhện theo kế hoạch để tìm kiếm Khánh Trần.

Nhưng ngay khi chúng vừa mới xuống khu phố, Khánh Trần đứng trong bóng râm lấy sạc đa năng ra, lôi tương đã cạn kiệt lại bùng lên trong cơ thể, hết thảy như mới!

Xung điện từ dao động từng vòng không ngừng trong cơ thể hắn, điện từ mãnh liệt tràn ra ngoài như thủy triều, tất cả linh kiện điện tử trong bán kính mười cây số chỉ cần có điện phút chốc đều tóe lửa và bốc khói xanh!

Hàng nghìn máy bay không người lái rơi xuống đất như mưa!

Nhưng Khánh Trần không chịu đựng được nữa rồi, xung điện từ vừa rồi cùng với 14 lần Thần Thiết khi nãy là sự nỗ lực cuối cùng của hắn.

Hắn lấy một ống thuốc từ trong túi quần ra và tiêm vào tay mình không chút do dự.

Chỉ trong nháy mắt, cơn đau dữ dội bao trùm, mỗi một tế bào trong cơ thể bị xé rách, sau đó tái tạo.

Khánh Trần quỳ trên mặt đất, hai mắt trợn to, không có tiêu cự.

Hắn dùng tất cả ý chí tinh thần của mình để chống lại cơn đau này, không còn hơi đâu lo lắng sự nguy hiểm từ thế giới bên ngoài nữa.

Ở vết tiêm trên cánh tay, một vệt màu xám chạy theo mạch máu lên đến cổ hắn.

Nhưng khi tĩnh mạch màu xám lan đến trong trái tim, khi nó len lỏi vào sâu bên trong, một luồng sức mạnh khác chợt phát ra từ nơi ấy và cắn nuốt vệt màu xám!

Khóa gen đã được mở ra, Khánh Trần phải lo lắng mình bị thế giới đồng hóa, phải lo lắng phong ấn ý chí tinh thần rồi không tìm lại được nữa, nhưng chỉ có đúng một điều hắn không cần lo là biến thành quái vật như vật thí nghiệm.

Cơn đau này chưa giảm bớt thì cơn đau khác lại xuất hiện, tế bào thần kinh trong cơ thể Khánh Trần đã hoàn toàn hỗn loạn, mất năng lực hành động.

Tế bào của hắn liên tục vỡ tan rồi lại liên tục tái tạo.

Đầu tiên là não, sau đó là cột sống, tiếp theo là nội tạng, cuối cùng là cả cơ thể.

Trên trời có người đang kêu gọi hắn với giọng điệu hết sức nhẹ nhàng, mái tóc hơi dài dần dần rút ngắn, biến thành tóc ngắn gọn gàng, đó là điềm báo cho sự đồng hóa với ý chí của thế giới!

Mỗi một sợi tóc hóa thành ngôi sao lấp lánh, rồi bay đi mất.

Khi Khánh Trần dần thích ứng với sự đau đớn, hắn bỗng tìm về một chút khả năng tư duy ít ỏi.

Hắn biết nếu có người muốn giết hắn thì bây giờ là thời cơ tốt nhất, nhưng Khánh Trần không sợ hãi, trái lại còn thở phào nhẹ nhõm.

Vì nhân vật chính của ngày hôm nay không phải là hắn.

Công tước Phong Bạo ngồi trên ghế chỉ huy của tàu Phong Bạo, khi thấy tất cả máy bay không người lại bị phá hủy, hắn lập tức ra lệnh:

“Nổ súng, san bằng mười km xung quanh.”

Tuy phải tự tay phá hủy thành phố của mình nhưng đây đã là biện pháp sáng suốt nhất.

Thế nhưng đột nhiên, hệ thống của cứ điểm trên không nhắc nhở:

“Hệ thống trí tuệ nhân tạo đã tắt, khởi động lại hệ thống vũ khí.”

Công tước Phong Bạo sững sờ.

Trước kia quyền khai hỏa của cứ điểm trên không nằm trong tay nhân loại, nhưng Linh là người hoàn thành trình tự tính toán tự động, ngắm bắn tự động đằng sau mỗi mệnh lệnh khai hỏa ấy.

Giờ Linh đột nhiên bãi công.

Bãi công ở thời khắc mấu chốt này!

Ví dụ, trước kia pháo điện tử của cứ điểm trên không giống như khi chơi PUBG bật hack tự ngắm bắn, chỉ cần nổ súng là headshot.

Còn bây giờ binh sĩ phải tự mình xác định mục tiêu!

Tuy vẫn có thể tấn công, nhưng vấn đề là phải tính toán lại ma trận bao phủ hỏa lực, không phải không làm được, mà là cần tiêu tốn nhiều thời gian sắp xếp lại ma trận hỏa lực.

Lúc này hệ thống vũ khí đã hoàn thành khởi động lại, nhưng tiếng nhắc nhở lại vang lên trong cứ điểm trên không:

“Trí tuệ nhân tạo đã bật, khởi động lại hệ thống vũ khí.”

Khi trí tuệ nhân tạo tắt hoặc bật, hệ thống vũ khí đều phải khởi động lại.

Tuy Linh không thể khống chế hệ thống vũ khí, nhưng lợi dụng thao tác đơn giản như thế đã khiến cho hệ thống vũ khí của cứ điểm trên không chết đứng!

Công tước Phong Bạo nói với giọng lạnh lùng:

“Báo cho công tước Phượng Hoàng, ra tay!”

Rồi hắn đứng dậy đi đến trung tâm của cứ điểm trên không, thân hình cao lớn của hắn dừng lại trước một căn phòng tối.

Hai người máy chiến tranh đứng canh trước cửa mở cửa cho hắn, có thể thấy được người phụ nữ sống trong màn hình 3D kia, bây giờ đối phương trẻ ra hai mươi tuổi, không còn tầm thường như trước, trái lại trở nên vô cùng xinh đẹp.