Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2892: Lần Thứ 14




Người Hành Quyết tung vật cấm kỵ cất giấu đã lâu ra phòng ngừa Khánh Trần trốn thoát, nhưng hắn vốn dĩ không định rời đi!

Khánh Trần lại bình tĩnh di chuyển tiếp, Thần Thiết!

Lần này, tia sáng lóa mắt chuyển hướng ba lần liên tục trong thành phố, chỉ trong vài giây đã xuyên qua ba ô phố!

Mấy nghìn lính cảnh vệ trong ba ô phố này hóa thành ngọn lửa, thậm chí không hề có năng lực phản kháng!

Pháo chủ lực của tàu Phong Bạo luôn chậm hơn hắn một bước.

Đến lúc này hắn đã dùng hết năm lần Thần Thiết, hơn số lượng ba lần như trong tình báo mà đại lục phía Tây biết!

Sau khi vượt qua sinh tử quan bay bằng bộ đồ có cánh, đẳng cấp Kỵ Sĩ của Khánh Trần cũng đã chạm đến ngưỡng bán thần.

Hắn không giống những Kỵ Sĩ khác, trước hắn, các Kỵ Sĩ ở thế giới trong hoàn thành tối đã bảy sinh tử quan vừa đúng trở thành bán thần, mà hắn hoàn thành sáu sinh tử quan là đã thăng cấp bán thần rồi.

Khi hắn hoàn thành hai sinh tử quan cuối cùng, tiềm lực điên cuồng, dữ dội, không biết chứa vào đâu nhao nhao lao thẳng vào lôi tương trong cơ thể hắn.

Trong hang Golondrinas ở Mexico, lôi tương cuộn trào, sục sôi, cho đến khi chúng không kiềm chế được nữa mà bùng lên trên trời, cả bầu trời cũng bị nổ tung.

Tất cả mọi người nghĩ đến trong thế giới Siêu Đạo Khánh Trần từng có đại chiêu cấp S bảy lần Thần Thiết, có người hoảng sợ suy đoán liệu có phải Khánh Trần đã thức tỉnh cảnh giới bán thần, và có thể sử dụng bảy lần Thần Thiết rồi không?!

Ngay sau đó, những người này chưa kịp nghĩ thêm gì nữa thì Khánh Trần đã tiến thêm một bước, biến mất ngay tại chỗ.

Các cư dân trong khu Thất Thượng của Trung tâm Vương Thành trốn trong nhà run bần bật, sợ nô lệ bạo động ngộ thương mình. Họ cư trú trên các tòa nhà cao tầng nhìn quân cảnh vệ bao vây khu vực này, nhưng người dân chưa kịp nắm rõ quân cảnh vệ đang vây giết ai thì những binh lính kia đã chết non nửa!

Tia sáng lóa mắt di chuyển tùy ý trong thành phố như ở nơi không người!

Trên nóc một tòa cao ốc, một người trẻ tuổi đứng trên sân thượng quan sát cuộc chiến, hắn khen ngợi:

“Hắn nào có giống một người mắc ung thư giai đoạn cuối sắp chết? Nếu có thể luyện chế người này thành khôi lỗi, dù không có 12 họa sĩ Trần thị cũng không sao...Đáng tiếc.”

Khôi Lỗi Sư biết rõ, hắn không có năng lực biến Khánh Trần thành khôi lỗi.

Hiện tại Khánh Trần đã sử dụng chín lần Thần Thiết, nhưng vẫn chưa kết thúc.

Trên thực tế, tuyệt chiêu cấp S trong thế giới Siêu Đạo bị giới hạn, nếu có người mang kỹ năng ra ngoài hiện thực thì sẽ phát hiện những tuyệt chiêu cấp S trong thế giới hiện thực mạnh hơn nhiều, hơn nữa người sử dụng càng mạnh thì năng lực cũng tăng lên.

Mà Khánh Trần dùng tiềm lực của hai sinh tử quan để kích thích sấm sét thức tỉnh, vừa đột phá đã đứng trên đỉnh của cảnh giới bán thần.

Khi hắn dừng lại, hắn chợt phát hiện tóc mình từng chút từng chút hóa thành bụi sao, hơn nữa còn có một giọng nói dịu dàng trên trời cao đang kêu gọi hắn.

Đó không phải là tiếng kêu gọi thật sự, mà là lời chào hỏi nào đó không tồn tại trên đời, đến từ ý chí của thế giới.

Khánh Trần mỉm cười, chẳng hề để tâm, hắn lại sử dụng Thần Thiết, hoàn thành liền một lúc bốn lần Thần Thiết cuối cùng.

Sĩ quan ở trên tàu Phong Bạo quan sát mọi việc chợt phát hiện, Khánh Trần tính toán dùng 13 lần Thần Thiết đi hết cả khu vực một cách trọn vẹn, hơn mười nghìn lính cảnh vệ bị hắn giết sạch!

Khánh Trần đi đến rìa kết giới mạng nhện, nhặt một cục gạch trên mặt đất lên và ném ra ngoài, cục gạch ấy lơ lửng trong không khí, đong đưa không ngừng, giống như thật sự có một tấm mạng nhện giữa không trung, và cục gạch bị dính chặt lên đó.

Cùng lúc đó, có nô lệ sau khi nổi dậy bị quân cảnh vệ trấn áp thì trốn đến đây, họ xông vào như ruồi nhặng không đầu, song chẳng hề bị cản trở.

Trong kết giới, các khe hở trên mặt đất đan vào nhau, chỉ có thể vào, không thể đi ra.

Trên mặt Khánh Trần hiện vẻ mệt mỏi, hắn không tìm được đối thủ thích hợp trong trận chiến cuối cùng trước khi thành thần. Đột nhiên hắn như cảm nhận được điều gì, bèn quay đầu lại nhìn, trên một tòa nhà cao tầng bên ngoài khu vực mạng nhện, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng đỏ đang nhìn chòng chọc vào hắn với ánh mắt lạnh lùng.

Công tước Phượng Hoàng.

Vương quốc Roosevelt đã chuẩn bị sẵn sàng để lùng bắt hắn, mà hắn thì không có cách nào rời đi.

Khánh Trần biết mình đã là nỏ mạnh hết đà, hắn không thử thoát khỏi mạng nhện, vì hắn không biết chắc vật cấm kỵ có thể phòng ngừa mật thược chi môn liệu có thể ngăn cản Thần Thiết được không.

Hắn cũng không đi tìm công tước Phượng Hoàng, mà quay người, dùng Thần Thiết đi khỏi đây.

Ngay khi Thần Thiết vừa được kích hoạt, một quả pháo điện từ lập tức rơi xuống nơi hắn vừa đứng, chỉ chênh lệch một chút như thế mà thôi.

Thần Thiết lần thứ 14!