Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2887: Ngươi Đang Chờ Cái Gì?




Đại Vũ tuyệt vọng, Zard lại nói:

“Đi đi.”

Đúng lúc này, ý chí tinh thần của Zard lại dâng lên, hạt cát dưới chân hắn bắn ra ngoài như những viên đạn, lao vùn vụt về phía thần Phật trên trời.

Nhóm thần Phật kia tạm thời không có cách nào lại gần, thậm chí còn có nhân vật trong tranh bất cẩn bị cát sỏi xuyên thủng mà chết.

Trong lịch sử siêu phàm giả của Liên Bang, chưa từng có dị năng giả nguyên tố Thổ nào đạt đến cấp bậc bán thần, bây giờ cuối cùng cũng có một người.

Lấy Zard làm trung tâm, hàng chục xúc tu bằng cát nhô lên từ trên mặt đất.

Zard giống như con mực siêu cấp vương giả đứng ở đỉnh của chuỗi thực vật trong cấm đoạn chi hải, dùng xúc tu kéo từng thần Phật vào trong bùn đất!

Hỏa thần Chúc Dung phun lửa, ý đồ nung cát sỏi thành men sứ.

Nhưng vấn đề là sự khắc chế này chỉ tồn tại khi hai bên đồng cấp bậc!

Khi Hỏa thần Chúc Dung nung nóng xúc tu cát đập về phía mình thành men sứ, ngay sau đó cát bên trong xúc tu đâm thủng lớp men bên ngoài, mọc ra xúc tu mới!

Xúc tu khủng bổ không ngừng sinh trưởng theo sinh mệnh và ý chí của Zard!

Thấy cảnh này, họa sĩ Trần thị nói:

“May mà giải quyết ngay bây giờ, bằng không về sau phiền toái lớn rồi.”

Lúc này ông ta trông thấy tóc của Zard dần khô héo, sinh mệnh cũng sắp tàn lịu.

Họa sĩ Trần thị hỏi:

“Ngươi kiên trì không được bao lâu nữa, ngươi đang chờ cái gì?”

Nhưng Zard không trả lời ông ta mà chỉ lẳng lặng nhìn theo hướng Đại Vũ.

Ba mươi Thần Nữ Phi Thiên đã bay về phía Đại Vũ, nếu Đại Vũ vẫn không khiêng Trần Ngưng Chi chạy đi thì đương nhiên không thể chạy thoát được.

Nhưng điều Zard lo lắng hơn cả là Đại Vũ sẽ mất mất lý trí mà lao về đây.

Họa sĩ Trần thị không đột phá ngay trong trận chiến, cho dù ngươi đột phá bán thần thì cũng phải vẽ tranh mới để bức tranh có được sức mạnh của bán thần.

Thần Phật được vẽ ra khi còn ở cấp A thì dù chủ nhân trở thành bán thần cũng vẫn là cấp A.

Chỉ có thần Phật được vẽ khi ở cảnh giới bán thần mới sở hữu sức mạnh của bán thần.

Đây cũng là nguyên nhân Trần Dư chỉ có tổng cộng mười mấy bức tranh.

Vì thế truyền thừa Trần thị trước nya có hai con đường, một là sau khi đến cấp B, cấp A thì tích góp số lượng, hai là tiếp tục lên cao hơn, trở thành bán thần sau đó thắng bằng chất lượng.

Zard im lặng nhìn ra xa.

Đại Vũ cũng vọng lại. tầm mắt của hắn xuyên qua khe hở của các Thần Nữ Phi Thiên nhìn về phía Zard đang đứng trên trời như thần linh kia.

Zard bỗng mỉm cười:

“Đừng quay đầu lại.”

Ánh nắng thấu qua tầng mây mỏng rọi xuống mặt đất, những vết nứt dần dần xuất hiện trên mặt và cơ thể của hắn dần, như đáy hồ khô cạn nứt ra những khe hở dài dưới mặt trời.

Đột nhiên Đại Vũ tháo mặt nạ ra, liếm phần trán của mặt nạ một cái một cái.

Tức khắc mặt nạ trong tay Đại Vũ hóa thành một con mèo Maine Coon rất lớn.

Con mèo Maine Coon này to chừng sáu mét, toàn thân đầy cơ bắp được che lấp dưới lớp lông dài.

Zard thán phục:

“Oa.”

Cuối cùng Đại Vũ nhìn Zard một cái rồi nhảy lên lưng Đại Phúc, nắm chặt phần lông trên lưng nó.

Đại Phúc lao nhanh về phía xa, tuy chở hai người nhưng tốc độ của nó vẫn nhanh hơn Thần Nữ Phi Thiên rất nhiều!

Zard yên tâm.

Giống như không uổng công chờ đợi một mùa hè chói chang, cuối cùng cũng chờ được ngày thu vàng rực đến, không có tiếc nuối, không hề cô độc.

Họa sĩ Trần thị bị Khôi Lỗi Sư khống chế đứng đằng xa và hỏi:

“Chẳng lẽ không phải mạng của mình mới là thứ quý giá nhất à? Tại sao lại phải hy sinh bản thân để cứu người khác?”

“Ngươi không hiểu.”

Zard cười đáp, hai người không đánh nhau nữa, mà cùng lặng lẽ chờ đợi thời gian trôi qua.

Khôi Lỗi Sư lắc đầu:

“Ta vất vả lắm mới thoát ra khỏi lòng đất, căn cứ Hỏa Chủng muốn lấy bọn ta ra bồi dưỡng trong dịch hô hấp, lần đó nếu ta không đột nhiên thức tỉnh thì chỉ e đã chết trong đó rồi. Sau khi leo ra khỏi lòng đất, có người định bán bộ phận cơ thể của ta, có người định hại chết ta, ta còn suýt nữa chết đói. Nói ra có lẽ ngươi không tin, để sống sót, những năm ấy bản thể thậm chí còn xuống mỏ than kiếm tiền...Sống sót thật sự quá khó khăn, tại sao phải từ bỏ tính mạng của mình chứ.”

Zard suy nghĩ rồi nói:

“Có lẽ là bởi vì lần này ta không muốn làm người bị bỏ lại một mình nữa.”

Nói xong, cơ thể của hắn bắt đầu hóa thành cát.

Xúc tu cuộn trào và Zard biến thành cát bay, đồng loạt rơi lả tả trên mặt đất, không còn bóng dáng nữa.

Đại Vũ cõng mẹ nằm trên lưng Đại Phúc, bàn tay nắm chặt lông nó.

Mèo lớn màu xám chạy băng băng trên bình nguyên, không biết chạy bao lâu, sắc mặt của Đại Vũ hết sức bình tĩnh, không nhìn ra chút khác thường nào.