Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2886: 200 Bức Tranh




Trong kênh thoát nước tối tăm, chỉ còn lại tiếng nước chảy, những năm ấy trạng thái tinh thần của Zard dần dần mất khống chế, cho đến khi bị chính người thân của mình đưa vào trại tâm thần.

Hắn chẳng mấy bằng lòng đối diện với sự thật, bởi vì sự thật không nhẹ nhàng chút nào.

Zard nhìn Đại Vũ và cười:

“Vì thế nếu có cơ hội cứu mẹ thì nhất định phải cứu, bằng không ngươi sẽ hối hận. Trên đời này không có cỗ máy thời gian, làm chuyện mình hối hận thì sẽ phải hối hận cả đời.”

Giờ phút này Zard trông rất bình thường, còn hơn cả trước kia nữa, bình thường đến mức không giống hắn.

Khi hai người họ sắp đi ra khỏi kênh thoát nước, Đại Vũ nhìn thấy Thần Nữ Phi Thiên đã lơ lửng trước mặt, thậm chí còn có hơn 30 Hỏa thần Chúc Dung cấp A.

Những thần Phật này ngăn cản đường đi của họ, cuối cùng không có cách nào tiến thêm được nữa.

Đại Vũ thở dài:

“Ngươi đã đoán được chúng ta không thể chạy thoát, đúng không?”

Thảo nào Zard đột nhiên trở nên bình thường, bởi vì hắn biết mình không cần trốn tránh nữa, hắn phải đối diện với hiện thực.

Zard gật đầu:

“Ừ, ông chủ nói nếu nhìn thấy thiết bị cảm biến sinh vật sống dưới kênh thì có nghĩa là chúng ta đã bị đối phương đoán được.”

Đại Vũ nói:

“Ta kéo dài thời gian, ngươi lập tức độn thổ rời đi, mang nhẫn không gian của ta theo, điều kiện thu dụng là phải dùng một vật cấm kỵ đút cho nó mới có thể nhận chủ.”

Điều kiện thu dụng của nhẫn không gian độc nhất vô nhị trên đời là phải dùng một vật cấm kỵ khác làm tế phẩm, cái giá quá lớn!

Tranh của Đại Vũ lại được Vải Liệm phục hồi như cũ, nhưng đang lúc hắn định tháo nhẫn không gian ra, Zard lại cười nói:

“Ngươi đi đi, dù là mẹ không có con, hay con không có mẹ thì đều đau khổ, ta không có gánh nặng trên vai, dù lên chiến trường thì binh sĩ như ta cũng thích hợp làm quân cảm tử hơn.”

Đại Vũ:

“Câm miệng, vào thời điểm này thì nghe ta…”

Nhưng vừa dứt lời thì một vũng cát lún đã xuất hiện dưới chân hắn.

Zard nói khẽ:

“Nếu ngươi chết thì Tiểu Vũ cũng sẽ chết. Đi đi, đừng quay đầu lại, nhớ dùng thanh kiếm kia phát nhạc thiếu nhi cho Tiểu Vũ nghe, ta phát hiện nó ghi âm được, bây giờ nhạc thiếu nhi trong đó đều là do ta hát đấy.”

Đại Vũ sững sờ, thảo nào trong khoảng thời gian này Zard cứ rảnh tay là lấy trường kiếm màu đỏ ra hát, thì ra hắn muốn ghi âm tiếng hát của mình vào trong trường kiếm.

Cát lún nhanh chóng nhấn chìm Đại Vũ, Zard ném cả trường kiếm màu đỏ vào nữa, cát lún cuốn Đại Vũ và Trần Ngưng Chi lao nhanh ra ngoài vòng vây.

Ba mươi Hỏa thần Chúc Dung định hòa tan Đại Vũ ngay dưới lòng đất, nhưng họ vừa mới phun lửa ra thì sóng cát khổng lồ xung quanh chợt dâng lên như biển động, ngăn cản toàn bộ ngọn lửa!

Bên ngoài, họa sĩ Trần thị cười nói:

“Đúng là cảm động, nhưng họ không thể nín thở dưới lòng đất quá lâu được, kiểu gì cũng phải đi ra thôi, giết ngươi rồi thì họ cũng không thoát được.”

Zard lắc đầu:

“Ngươi không giết được ta.”

Khi hắn lựa chọn vứt bỏ ngụy trang đối mặt với thế giới này, giống như đứa trẻ giương quân kỳ trở thành người lớn.

Đứa bé hàng đêm mong mỏi trở lại mùa hè của quá khứ, như thể chỉ cần mình không lớn lên thì mùa hè ấy vĩnh viễn không trôi qua.

Nhưng hôm nay rốt cuộc hắn đã biết, mình không quay về được.

Đứa bé không sợ hãi.

Hắn lựa chọn lớn lên, bởi vì hắn phải bảo vệ những người khác!

Ý chí tinh thần của Zard liên tục dâng lên, bay thẳng lên trời!

Ở trong trại tâm thần, Tiểu Vũ vui vẻ hỏi Zard, Zard ca ca có phải ngươi rất lợi hại không, Zard sẽ cười ha ha trả lời, đương nhiên rồi!

Zard cười nói:

“Ta lợi hại lắm đấy.”

Ngay sau đó, tóc của hắn lại biến thành màu đỏ sẫm, một bàn tay cực lớn bỗng nhô lên từ dưới đất và nâng Zard lên trời.

“Hợp!”

Thần Nữ Phi Thiên và Hỏa thần Chúc Dung bay trên bầu trời, mặt đất kiên cố dưới chân họ đã hóa thành cát, như mặt biển tĩnh lặng của cấm đoạn chi hải, chỉ trong nháy mắt miệng vực mở ra, giống như một con cá voi khổng lồ như ngủ đông ở bên trong bỗng nhảy vọt lên.

Thần Phật trên trời chợt thấy không ổn, toan bay lên cao hơn, nhưng hơn trăm Thần Nữ Phi Thiên không kịp phòng bị mà bị nuốt trọn!

Biển cát dưới đất yên tĩnh trở lại, như thể miệng vực cực lớn kia cùng với một trăm Thần Nữ Phi Thiên chưa từng tồn tại!

Giờ khắc này, ở bên ngoài cách đó ba cây số, Đại Vũ vừa mới bị ném lên mặt đất, miễn cho hắn bị chết ngạt dưới lòng đất.

Lúc quay đầu lại, Đại Vũ thấy được cảnh tượng chấn động ấy.

Hắn muốn xông về, nhưng Zard đã ngoái lại, mỉm cười và mở khẩu hình:

“Đi đi.”

Đi đi, đừng lãng phí cố gắng của ta, tiếp tục sống sót cùng với Tiểu Vũ.

Khôi Lỗi Sư chia ra ba mươi Thần Nữ Phi Thiên đi đuổi giết Đại Vũ, còn họa sĩ Trần thị già nua kia thì nhẹ giọng nói:

“Thiêu đốt sinh mệnh để trở thành bán thần à, quả là khiến người ta bất ngờ.”

Nói xong, ông ta lại xé rách 200 bức tranh nữa!