Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2765: Tàu Chư Thần




Hắc Kỵ Sĩ Đoàn khó hiểu:

“Thế là sao?”

“Hắn bay về phía bắc, hiển nhiên là muốn dẫn chúng ta trở lại, mà hắn bay chậm như thế như là sợ chúng ta không theo kịp.”

Công tước Bạch Ngân nói:

“Jindai Kura muốn dùng mạng sống của mình để tranh thủ thời gian cho Joker, để cho thành viên của Hội Phụ Huynh có nhiều thời gian rút lui.”

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Hắc Kỵ Sĩ hỏi.

“Tất nhiên là tiếp tục bay về phía nam.”

Công tước Bạch Ngân nói với giọng bình tĩnh:

“Ta đã nói rồi, mục tiêu của chúng ta chỉ có Joker, đường đi của chúng ta vĩnh viễn không thay đổi. Yên tâm, Jindai Kura sẽ quay trở lại tìm chúng ta, chuẩn bị sẵn sàng máy bay không người lái còn lại và tên lửa hành trình, một khi hắn bay về lập tức tấn công.”

Lúc này, Jindai Kura đứng trên đầu Thương Long nở nụ cười bất đắc dĩ:

“Không ngờ lại là một người thông minh.”

Hắn nhìn hơn 100 chiếc khí cầu máy còn lại của Bạch Ngân Thanh dần dần đi xa, hoàn toàn không chịu sự ảnh hưởng của hắn, vẫn kiên định chấp hành nhiệm vụ đi đến thành phố số 10.

Hết cách.

“Chỉ có thể nhận mệnh kéo bọn họ lại thôi.”

Jindai Kura cười nói:

“Vốn dĩ còn có chút hy vọng, biết đâu có thể sống sót uống với Khánh Trần một chầu, bây giờ xem ra không có cơ hội rồi. Hiện nay ta còn không ngăn cản được hạm đội Bạch Ngân Thành chứ đừng nói đến hạm đội Phong Bạo Thành.”

Rồi hắn vỗ sừng của Thương Long:

“Hy vọng chủ nhân tiếp theo của ngươi không cần phải cực khổ như thế này! Đi thôi, đi chịu chết nào!”

Dù đi chịu chết, vị quý công tử này vẫn nói năng tiêu sái vô cùng.

Thân thể to lớn của Thương Long màu trắng đong đưa, nhanh chóng đuổi theo hạm đội Bạch Ngân Thành như cá bơi trong biển, Jindai Kura đứng trên đầu rồng vẫy tay:

“Này, đối thủ của các ngươi ở đây cơ mà, đừng chạy, đến đánh một trận đi!”

Ngay sau đó, Jindai Kura và Shirouneri xông vào hạm đội, tất cả những nhức thần còn lại của hắn hiện ra, nhảy lên đỉnh khí cầu máy và đương đầu với mưa đạn chặn đường để phá hủy lần lượt từng cái.

Đáng tiếc là Jindai Kura đến nay vẫn chỉ đang ở cấp A, mà lực phá hoại của các thức thần khác của hắn lại không cao. Ví dụ như Mã Diện la Sát cũng chỉ có thể bổ đôi khoang động lực của một chiếc khí cầu máy rồi bị máy bay không người lái cho nổ, hóa thành tia sáng bay trở lại trong Thần Kiều bản mệnh.

Mất đi Dodomeki, Jindai Kura không có năng lực ngăn cản hạm đội này.

Thật ra hắn có cách.

Như Linh đã nói, phải xem hắn có được quyết tâm móc mắt của mấy người Jindai Sora để Dodomeki lâm trận hoàn thành quá trình đột phá, trở thành thể hoàn chỉnh cuối cùng không.

Nhưng Jindai Kura không nỡ làm thế, đây cũng là nguyên nhân hắn biết mình không thể trở thành một chỉ huy đủ tiêu chuẩn, hắn cũng không thích hợp làm chỉ huy, hắn không thể nhẫn tâm.

Một người chỉ huy hợp cách phải học được quyết đoán, phải học được nên giữ hay bỏ.

Hiện tại, Jindai Kura đã bị thương bởi dư ba tự hủy của máy bay không người lái, nhưng hắn lại không hề chùn chân.

Dorayaki trong ngõ Nam La.

Izakaya ở Hananokicho.

Rượu gạo trên phố Trường An.

Còn cả cây tỳ ba và bà lão trong khoảng sân nhỏ kia nữa.

Jindai Kura cảm giác đời mình bay vụt qua trước mắt, trong một nhịp hô hấp ngắn ngủi.

Nhưng thứ cuối cùng hắn nhìn thấy không phải là những điều ấy, mà là cô bé luôn theo đuôi mình hồi nhỏ.

Này, đừng đi theo ta nữa, mỗi lần ngươi đi theo ta đều gây ra động tĩnh lớn, lúc trộm tỳ ba toàn bị phát hiện thôi!

Ta uống rượu với những người phụ nữ khác thì liên quan gì đến ngươi, sao ngươi lại phải đuổi người ta đi.

Ngươi có biết gia tộc của chúng ta bị nhà Minamoto nguyền rủa không, đã định sẵn là không một ai có thể trốn thoát, cho nên đừng nảy sinh tình cảm với ta, sau này dù là ai chết thì mọi người sẽ khổ sở lắm!

Khoan khoan, ngươi đừng khóc!

Nghĩ đến chuyện cũ, Jindai Kura bỗng nở nụ cười.

Nhưng rồi hắn lại cười không nổi. Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời, nơi đó có một đám mây đen dày đặc che khuất mặt trăng.

Đó là đám mây đen vốn không nên xuất hiện ở đây, như trong cuộc đời và ký ức của Jindai Kura, vốn không nên lưu luyến cố hương phương bắc.

Trong soái hạm của Bạch Ngân Thành, công tước Bạch Ngân nhìn cảnh này và cười nhạt:

“Không biết tự lượng sức mình...Khoan, trên đỉnh đầu là cái gì thế kia? Nó xuất hiện từ bao giờ?”

“Vừa mới xuất hiện!”

Nhân viên tác chiến trong khí cầu máy hét lên:

“Không ổn, là cứ điểm trên không! Tại sao lại có cứ điểm trên không ở đây?!”

Tàu Quyền Trượng ở Tây Nam, tàu Thanh Sơn ở thành phố số 10, cứ điểm trên không Jindai đã bị công tước Phong Bạo kiểm soát, vậy tại sao lại có cứ điểm trên không xuất hiện ở đây vào lúc này?

Khoan đã.

Đó là cứ điểm trên không của Trần thị!

Đó là tàu Chư Thần!