Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2764: Vẫn Không Lừa Được




Hắn bình tĩnh chỉ huy:

“Mở súng hỏa lực, dùng đạn đạo theo dõi giết nó.”

Nhưng mà ngay sai đó, nhân viên trong phòng chỉ huy chiến đấu lớn tiếng nói:

“Công tước đại nhân, đạn đạo của chúng ta không thể nào khóa mục tiêu nó được!”

“Hả?”

Công tước Bạch Ngân khó hiểu.

“Không có phóng xạ hồng ngoại, không có nhiệt độ, không có dấu hiệu sự sống.”

Nhân viên chiến đấu nói:

“Không thể khóa mục tiêu!”

Mọi người đều biết mục tiêu ban đầu khi thiết kế đạn đạo theo dõi đầu tiên là nhằm vào các đơn vị chiến đấu cơ giới hóa trên không trung, cũng chính là máy bay chiến đấu, tàu bay phù không, đạn đạo không đối không của quân địch.

Tiếp theo là những siêu phàm giả tương đối mạnh.

Cho nên nguyên lý thiết kế đạn đạo theo dõi chỉ cần tìm kiếm mục tiêu có phóng xạ hồng ngoại, có dấu hiệu sự sống là được. Kết quả hiện tại lại đột nhiên xuất hiện một mục tiêu như vậy, đến cả phóng xạ hồng ngoại cũng không có, hoàn toàn trái ngược với nguyên tắc khoa học.

“Dùng hệ thống đạn đạo chặn đường.”

Công tước Bạch Ngân nói.

Trong nháy mắt tất cả tàu bay phù không đều hướng về phía trước đồng loạt bắn ra một đợt mưa đạn, làn đạn kia hướng về phía bầu trời theo hình quạt, nếu có một viên đạn đạo đánh đến thì sẽ đánh vào trên làn đạn dày đặc này.

Nhưng mà Dodomeki không phải đạn đạo.

Nó là thức thần cấp bán thần.

Thế giới Thập Phương!

Lại thấy cơ thể của Dodomeki đột nhiên dừng lại trong bầu trời đêm, không tiếp tục đi đến gần hạm đội nữa, nàng nâng hai tay lên, duỗi tay giơ hờ xuống phía dưới.

Thế giới này đột nhiên so le giao thoa, không gian hỗn độn giống như một khối rubik cấp sáu, bị người ta xoay chuyển, xoay chuyển, lại xoay chuyển!

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, mấy chục con tàu bay phù không của hạm đội Thành Bạch Ngân đã bị lực lượng vô hình, sắc bén, khủng bố này này cắt nát!

Tàu bay phù không mà đám công tước Bạch Ngân đang ngồi ở ngay bên cạnh mặt cắt, may mắn tránh được một kiếp.

Đám Hắc Kỵ Sĩ bị dọa sợ đến mất hồn.

Tuy rằng người đến đây không phải Hà Kim Thu, nhưng người đến cũng không hiền hơn Hà Kim Thu chút nào!

“Không phải nói Đông đại lục không có bao nhiêu bán thần sao, sao cứ tùy tiện nhảy ra lại là một bán thần, còn có lực sát thương khủng khiếp như thế?!”

Hắc Kỵ Sĩ thứ mười hai hoảng sợ nói.

Dodomeki lại hạ thấp độ cao, nàng nhanh chóng bay đến trước mặt từng chiếc khí cầu máy và cắt chúng thành từng mảnh một cách tàn nhẫn.

Công tước Bạch Ngân phát hiện ra ngay:

“Chỉ là bán thần giả thôi!”

“Đại ca, vừa nãy nàng giơ tay một cái là phá hủy luôn mấy chục chiếc khí cầu máy, thế mà ngươi nói nàng là bán thần giả ư?”

“Mau chóng rút lui, không thì không có cơ hội nữa đâu!”

Công tước Bạch Ngân cười khẩy:

“Nếu nàng thật sự lợi hại như thế, chỉ cần lặp lại chiêu cũ vài ba lần thì chúng ta còn có cơ hội nói chuyện nữa sao? Bây giờ nàng đánh hạ từng chiếc khí cầu máy một, thoạt nhìn hung mãnh nhưng trên thực tế đã rơi vào trạng thái kiệt sức đang phô trương thanh thế mà thôi.”

Ngay sau đó công tước Bạch Ngân ra lệnh:

“Tất cả khí cầu máy một lần nữa phóng mưa đạn chặn đường, thả toàn bộ máy bay không người lái ra, bật chế độ tự hủy. Chỉ cần đến gần nàng trong bán kính 10 mét thì lập tức tự hủy! Máy bay không người lái trên trời đi tìm Jindai Kura và giết hắn!”

Trên bầu trời, Jindai Kura nhìn những chiếc máy bay không người lái lao điên cuồng về phía Dodomeki, thở dài:

“Rốt cuộc vẫn không lừa được.”

Vốn dĩ hắn muốn chế tạo sự kinh hoàng bằng phương pháp nổ tung mãnh liệt nhất, khiến đối phương không thăm dò ra được thực lực của hắn, sau đó rút lui. Nhưng trong chiến tranh không phải kế sách nào cũng có hiệu quả, đối phương không ngu, đã nhìn thấu thật giả rồi. Những chiếc máy bay không người lái kia sau khi đến gần Dodomeki thì tự hủy ngay lập tức.

Không trung như buổi tiệc dạ hội với màn bắn pháo hoa long trong, mà Dodomeki ở giữa ngọn lửa, lắc lư theo luồng khí.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Dodomeki đã đánh mất khả năng di chuyển linh hoạt, nàng bị máy bay không người lái bao vây...Dodomeki ngẩng đầu nhìn Jindai Kura trên bầu trời, ánh mắt toát ra vẻ áy náy.

Đúng lúc này, hàng chục máy bay không người lái lại gần, phát nổ ngay cạnh nàng.

Nàng hóa thành tia sáng bay vào trong Thần Kiều bản mệnh của Jindai Kura.

Jindaki Kura quay người lại, không nhìn chiến trường bên dưới nữa, hắn điều khiển Shirouneri bay về phía bắc. Trong khí cầu máy, Hắc Kỵ Sĩ nhìn Jindai Kura bay đi thì kêu gào:

“Đừng để hắn chạy trốn, mau đuổi theo hắn, hắn bay không nhanh!”

Công tước Bạch Ngân cười khẩy:

“Một đám ăn hại, nếu không phải các ngươi duy trì hạm đội Bạch Ngân Thành thì hôm nay ta đã tất cả vứt các ngươi ra khỏi khí cầu máy rồi.”

Hắc Kỵ Sĩ Đoàn thế hệ này quá non trẻ.

Thật ra, Hắc Kỵ Sĩ Đoàn đời đầu cũng không có gì đặc biệt, chẳng qua là bọn họ dựa vào kinh nghiệm tích góp hàng trăm năm cho nên thông thạo trong việc xử lý các phương diện chính trị, xã giao, quân sự.

Trên thực tế, trong Hắc Kỵ Sĩ Đoàn đời đầu chỉ là lão Đại, lão Nhị, lão Ngũ là thông minh. Nhưng đời này...Thật sự quá vô dụng.