Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2763: Mục Tiêu




Bầu trời đêm ở phương Bắc, mấy trăm con tàu bay phù không thuộc Thành Bạch Ngân và Phong Bạo đang chạy như bay về phía phương Nam. Từng chiếc đèn tín hiệu trên các con hạm đều sắp hàng chỉnh tề, ngay ngắn trật tự.

Một trận đánh bất ngờ vào ban đêm, sau khi tan rã lực lượng quân sự ở phương bắc của tập đoàn tài chính Jindai xong, không ngờ vẫn còn như cũ không hề bị tổn thất gì, thậm chí còn không giống như vừa mới trải qua một trận chiến.

Quá đơn giản.

Bên trong hạm soái Thành Bạch Ngân, đám Hắc Kỵ Sĩ vừa mới lên chức cười vui:

“Vốn còn tường rằng đến Đông đại lục sẽ chiến đấu kịch liệt lắm, không ngờ lại nhẹ nhàng như thế này.”

“Quá đơn giản, chỉ mới đồng loạt bắn phá một lần, đối phương đã bị tiêu diệt sạch sẽ.”

Công tước Bạch Ngân lạnh lùng nhìn sa bàn thực tế ảo trước mặt:

“Đừng cảm thấy trận chiến này quá dễ dàng rồi thả lòng cảnh giác, mạng lưới tình báo của chúng ta vẫn chưa hoàn toàn thẩm thấu vào toàn bộ Đông đại lục, vẫn còn chưa biết rõ được bố trí quân sự ở hướng Nam và hướng Tây Nam, đến lúc đó sẽ phải đánh một trận kịch liệt.”

Kỵ Sĩ thứ hai hỏi:

“Tiếp theo thẳng tiến đến thành phố số 10 ở hướng Nam sao? Trên đường xuống phía Nam còn phải đi qua hai thành phố, mặc kệ chúng nó sao?”

“Còn nữa, chúng ta xâm chiếm được phương Bắc, vậy không phải nên để chúng ta đi thu hoạch chiến lợi phẩm sao?”

Kỵ Sĩ thứ tư thắc mắc.

Phải biết rằng đánh hạ được một thành phố, vậy thì vàng bạc, châu báu, gái đẹp, nô lê trong thành phố này đều thành vật vô chủ. Đám Hắc Kỵ Sĩ còn đang nhớ thương chiến lợi phẩm trong sáu thành phố ở phương Bắc, cũng không muốn đi xuống phía Nam cho lắm.

Nhưng mà công tước Bạch Ngân là Lão Thập thuộc tử sĩ vương thất đoạt xá, sao có thể không phân biệt được nặng nhẹ vào lúc này chứ? Ý nghĩa của sự tồn tại của hắn chính là ép khô giá trị cuối cùng của Thành Bạch Ngân.

Công tước Bạch Ngân lạnh lùng nói:

“Hiện tại còn chưa đến lúc chia sẻ chiến lợi phẩm, đánh thắng trận này xong, thứ nên có thì đều sẽ có. Một tháng trước các ngươi chỉ là học đồ Kỵ Sĩ bình thường, hiện tại đều đã là hầu tước, còn chưa biết đủ sao?”

Đám Hắc Kỵ Sĩ im lặng không nói gì.

“Nhớ kỹ.”

Công tước Bạch Ngân nói:

“Mục tiêu của chúng ta chỉ có Joker.”

Đúng như những gì Jindai Kura đoán, lần viễn chinh này đúng là rất hấp tấp, thậm chí hai quân đội đi xuống phía Nam còn không để lại đường lui cho chính mình.

Không có tuyến đường tiếp tế, không có bộ binh phối hợp tác chiến, hai hạm đội kia cứ vậy mà xâm nhập vào sâu: Hơn tám mươi con tàu bay phù không động lực hạch cấp A đúng là có thể tác chiến ở khoảng cách xa như thế, nhưng những chiếc tàu bay phù không bình thường thì không được.

Đánh đến thành phố số mười, trên cơ bản đã là cực hạn của hai hạm đội này.

Mà sở dĩ họ làm ra quyết định này, đơn giản là vì khôi lỗi sư đến Tây đại lục, báo cáo chi tiết những chuyện Khánh Trần đang làm cho công tước Phong Bạo.

Vương quốc Roosevelt không thể đứng nhìn Khánh Trần lại đoàn kết toàn bộ Liên Bang Đông đại lục lần nữa.

Trong mắt Tây đại lục, chỉ cần lực lượng Joker bị phá hủy, cuộc viễn chinh của đế quốc cũng đã thành công hơn phân nửa.

Nhưng mà vào đúng lúc này, tàu bay phù không đột nhiên phát hiện mục tiêu khả nghi, mà điểm đỏ đại biểu cho mục tiêu kia không ngờ lại chồng lên trên hạm đội của họ.

Mởi người đột nhiên nhìn về phía sa bàn thực tế ảo, đó là một người trẻ tuổi mặc đồ Kariginu màu trắng, đứng lẳng lặng trên một con Thương Long, nhìn lên sao trời!

Gió lạnh phần phật trên trời cao phất lên vạt áo trắng, người trẻ tuổi và trăng tròn hòa làm một, giống như không thể nào chiến thắng.

Bên cạnh hắn còn có một cô gái nhỏ xinh, mặc áo bào trắng, đội mũ choàng trắng che khuất đầu không nhìn thấy rõ gương mặt, chỉ có thể nhìn thấy phần cằm thon gầy tinh xảo...

Trong lòng công tước Bạch Ngân đột nhiên run lên.

Trong trận chiến thành Bạch Ngân, tử sĩ Lão Thập đoạt xá này cũng không có mặt ở hiện trường, nhưng mà họ thông qua mô hình vệ tinh ba chiều quan sát toàn bộ quá trình chiến đấu.

Lúc trước Hà Kim thu cũng đứng bên trên mây xanh, ngẩng đầu nhìn sao trời, đợi đến khi hắn cúi đầu, lập tức xuyên qua pháo đài không trung Bạch Ngân Hào!

Cho nên khi công tước Bạch Ngân nhìn thấy tư thế của người thanh niên này, gần như đã tưởng rằng vị kiếm tiên đã từng xuyên thủng pháo đài không trung Bạch Ngân hào lại đến nữa!

Nếu là vị kia đến thật, vậy tất cả kế hoạch của hắn đều tan thành bọt biển!

Hắn quay đầu nhìn lại, lại phát hiện mấy tên Hắc Kỵ Sĩ vừa mới được lên chức đã sợ đến mức hai chân mềm nhũn, mấy người này đã từng tận mắt chứng kiến Hà Kim Thu chém giết thỏa thích.

“Một đám vô dụng, còn không bằng mấy tên sư phụ vô dụng của các ngươi.”

Công tước Bạch Ngân hừ lạnh nhìn kỹ hơn, hắn biết người đứng trên lưng Thương Long:

“Không phải Hà Kim Thu, là Jindai Kura, một tên Âm Dương Sư cấp A cũng dám đến ngăn cản hạm đội của chúng ta.”

Trong phút chôc, một phần ba máy bay không người lái bay vù vù ra ngoài, lao về phía Jindai Kura giống như ong vỡ tổ.

Cũng đúng lúc này, Dodomeki đứng bên cạnh Jindai Kura nhảy xuống khỏi người Thương Long. Nàng giống như một viên sao băng, càng bay càng nhanh, áo bào trắng trên người bị gió mạnh căng đầy.

Máy bay không người lái giống như một bầy muối trong đêm hè, mà Dodomeki lại hoàn toàn ngó lơ chúng nó, xuyên qua bọn chúng!

Ầm! Máy bay không người lái bị nàng chạm trúng lần lượt nổ tung, biến thành từng đốm lửa nhỏ trong trời đêm.

Trước đó, đã từng có Khánh Trần lợi dụng xung mạch điện từ phá hủy máy bay không người lái, cũng có ương Ương dùng lực tràng để phá hủy máy bay không người lái, thậm chí còn có ông chủ Hà tiêu diệt tất cả máy bay không người lái trong chớp mắt.

Nhưng mà đây là lần đầu tiên có người có thể hoàn toàn ngó lơ lực sát thương của máy bay không người lái, xuyên qua giữa đi từ Nam đến Bắc.

Bên trong tàu bay phù không, công tước Bạch Ngân nhìn Dodomeki đang đánh xuyên qua đám máy bay không người lái, đã sắp bay đến trên không hạm đội.