Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2719: Ánh Mắt Tràn Đầy Thù Hận




Kéo dài thời gian? Khánh Trần trầm ngâm, trước đó mình bị ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng, tất nhiên Trần Dư cũng không khá hơn là bao, nhưng mình có thể chống cự qua ba ngày không, và liệu trong ba ngày này tinh thần của Trần Dư có khả năng tan vỡ không? Khánh Trần không xác định.

Không được, không thể ở lại mê cung ma quái này nữa.

Khánh Trần phải tìm một nơi có thể làm tiêu hao năng lượng của Trần Dư, cho đến khi đối phương mất lý trí mới thôi.

Xông ra ngoài? Khu vực cáp treo và nhà ma mê cung là không gian biệt lập, muốn ra ngoài thì chỉ có thể đi đến khu vực cáp treo.

Chỉ có hai cách để rời đi, một cách là mở to mắt ngồi cáp treo đến lối ra, nhưng cách này không được, tốc độ của cáp treo không bằng bán thần, ngồi cáp treo chắc chắn sẽ bị đuổi kịp.

Cách còn lại là nhắm mắt và nắm tay đồng đội đi giật lùi ra ngoài, nhưng Khánh Trần không có đồng bạn.

Cách đầu tiên chắc chắn không dùng được rồi, mà cách thứ hai...

Sấm sét lại lóe sáng, Khánh Trần xuất hiện trước mặt Cẩu Oa, hắn “khẩy” thi thể của đối phương từ đám thực vật trên tường xuống rồi khiêng hắn chạy ra ngoài mê cung.

Hướng dẫn dành cho du khách viết là phải nắm tay đồng đội, nhưng nó không nói đồng đội nhất định phải là người sống.

Khánh Trần lao nhanh trong mê cung quỷ quái.

Hắn vừa chạy vừa lớn tiếng hô:

“Trần Dư, trước kia cha ngươi đánh không lại sư phụ của ta, bây giờ ngươi cũng đánh không lại ta, chỉ có thể trốn trên trời, lẽ nào ngươi không muốn báo thù cho cha ngươi à? Xuống đây!”

Trần Dư cưỡi Thanh Ngưu và cười khẩy:

“Trò khích tướng vô dụng thôi, ta không xuống thì ngươi cũng chết chắc rồi.”

Theo kế hoạch của hắn, Trần Dư gần như mất lý trí rồi mới phải, đáng lẽ bọn họ phải đánh một trận sống mái.

Nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra, sau khi giết cha mình trong ảo giác, Trần Dư đã khôi phục lý trí trong giây lát ngắn ngủi.

Bán thần Trần thị nhận ra Khánh Trần đã bước chân vào cảnh giới bán thần, thế là lập tức bay lên không trung, đứng ở vị trí nắm chắc phần thắng.

Trước đây Trần Truyền Chi thua là bởi vì Lý Thúc Đồng đến tận cửa nhà và không cho hắn cơ hội bay lên cao.

Trần Dư sẽ không phạm phải sai lầm như cha của mình.

Nhưng đột nhiên, giọng nói của Lý Thúc Đồng vang lên từ dưới mặt đất, Trần Dư cả kinh, cúi đầu nhìn thì thấy Lý Thúc Đồng đang khiêng thi thể Cẩu Oa cười to, nói với hắn:

“Trần Dư, năm xưa cha ngươi không phải đối thủ của ta, bây giờ ngươi cũng thế thôi!”

“Trần Dư, xuống đấy chiến đấu một trận, lẽ nào ngươi không muốn báo thù cho cha ngươi ư? Trận chiến ngày xưa khiến hắn thoái ẩn sớm, trong lòng ngươi có hận không?”

“Ngươi xuống đây!”

Tức khắc mặt Trần Dư đen sì, hắn nhìn Lý Thúc Đồng trên mặt đất, rõ ràng biết đó là Khánh Trần nhưng vẫn bị chọc tức.

Nhưng Khánh Trần thấy hắn vẫn không xuống dưới thì lại thay đổi sang diện mạo của Trần Truyền Chi:

“Nghịch tử, ngươi không báo thù cho ta!”

“Nghịch tử, ta chết trong u uất mà ngươi không hề có ý định báo thù!”

“Nghịch tử!”

Trần Dư:

“?”

Khánh Trần cứ mở mồm ra kêu nghịch tử.

Làm Trần Dư tức đến nỗi suýt điều khiển tất cả bán thần xông đến thọc chết hắn!

Kỵ Sĩ thế hệ này có thể giữ lại chút liêm sỉ cho mình được không hả? Vật cấm kỵ có thể dịch dung rơi vào tay các ngươi bị nghịch đủ kiểu rồi đúng không!

Trần Dư cúi đầu quan sát Khánh Trần, Trần Truyền Chi lại xuất hiện bên cạnh hắn, đối phương lơ lửng trên không, cũng cưỡi Thanh Ngưu hệt như hắn:

“Nghịch tử, hắn ở đây, sao lại không báo thù cho ta?”

Trần Dư gần lên:

“Lão khọm bám dai như đỉa, ngươi bắt tay với người ngoài công kích ta!”

Nói rồi hắn gọi Hỏa thần Chúc Dung đến toan đốt Trần Truyền Chi một lần nữa, nhưng sau khi đốt cháy đối phương thành tro, một bóng dáng lại xuất hiện sau lưng hắn!

Khánh Trần ở dưới mặt đất dùng khuôn mặt của Trần Truyền Chi tiếp tục hô to:

“Nghịch tử, ngươi dám giết cha!”

Hắn vừa dứt lời, Trần Dư chưa kịp thiêu cháy Trần Truyền Chi mới xuất hiện thì bên trái lại hiện ra một người nữa!

Tần suất xuất hiện của Trần Truyền Chi gần như là khi Khánh Trần nói mười câu thì sẽ có một Trần Truyền Chi xuất hiện trên trời…

Trong vài phút ngắn ngủi, Trần Dư đã có mười người cha lơ lửng trên bầu trời!

Tâm quỷ của Khánh Trần là những khuôn mặt khác nhau, mà con quỷ ngụ trong trái tim Trần Dư lại biến thành một đám Trần Truyền Chi giống hệt nhau.

Nếu là trong trường hợp bình thường, hai bên đều là người có lý trí, đòn tâm lý sẽ rất khó có hiệu quả.

Nhưng ở công viên giải trí này, trong tình huống Trần Dư bị ô nhiễm tinh thần, đòn tâm lý phải nói là quá hiểm độc.

Mỗi lần kích thích đều sẽ khiến sự ô nhiễm tinh thần gia tăng!

Khánh Trần muốn Trần Dư phát điên, chỉ khi nào đối phương điên rồi thì mới chịu xuống dưới!

Trần Dư không phải người thường, thấy không trừ khử được Trần Truyền Chi, thế là hắn chậm rãi cúi đầu nhìn kẻ đầu têu trong mê cung ma ám.

Ánh mắt tràn đầy thù hận…