Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2718: Thực Dụng




Đến khi Trần Truyền Chi hoàn toàn biến mất, Trần Dư sững sờ, ý thức khôi phục tỉnh táo trong thoáng chốc:

“Cha…”

Nhưng cũng chỉ là giây lát ngắn ngủi, Trần Dư lại cười gằn:

“Ngươi phải chết từ lâu rồi.”

Chỉ có điều, sự tỉnh táo trong nháy mắt ấy khiến Trần Dư sực hiểu ra, hắn bỗng nở nụ cười:

“Thì ra các ngươi không tồn tại, các ngươi là ta, ta là các ngươi.”

Nói rồi, hắn đang ngồi trên lưng Thanh Ngưu đột ngột bật dậy, ném tất cả tâm quỷ xuống đất.

Trần Dư cúi đầu thì thấy hơn 100 quỷ hồn cứ đứng yên tại chỗ, nhìn hắn mỉm cười, nhìn hắn bay lên không một cách kỳ dị.

Trần Dư bình tĩnh xoay nhẫn ban chỉ bằng ngọc bích trên ngón cái, hắn nói khẽ:

“Cũng chỉ thế mà thôi.”

Lần này hắn không bực bội bất an nữa, sau khi hắn phát hiện nguyên nhân mình xuất hiện ảo giác thì hắn tạm thời thoát ra khỏi gông cùm ô nhiễm tinh thần trên người mình.

Sự ô nhiễm tinh thần này không dừng lại, mà nó chỉ diễn ra thong thả hơn.

Bán thần Trần thị cưỡi Thanh Ngưu vào mê cung ma quái, quan sát toàn bộ bố cục của mê cung từ độ cao mấy nghìn mét.

Mãi đến bây giờ, hắn mới phát hiện những bức tường màu xanh lá của cả mê cung này tạo thành hình một thằn lằn khổng lồ, phần đầu nằm ở phía bắc và đuôi ở phía nam.

Hắn cau mày suy nghĩ cách đối phó, nhưng thời gian dần dần trôi qua, hắn nhận ra rằng trừ phi mình giở toàn bộ át chủ bài ra bằng không không làm gì được Khánh Trần!

Khánh Trần thạo mê cung này hơn hắn.

Đầu tiên, lúc trước Trần Dư ghi nhớ lộ tuyến của đối phương, sau đó áp chế Khánh Trần bằng ưu thế tốc độ của nhân vật trong tranh.

Còn bây giờ thì sao? Trong mê cung không có bóng, ít nhất phải đợi đến 2 giờ sáng mới tìm được lối đi.

Hắn ỷ vào nơi này không có bóng, và bây giờ điều đó lại đẩy hắn vào tình thế khó xử.

Tiếp theo, dù Thần Nữ Phi Thiên đuổi kịp thì cũng có ích gì? Trước đó Phục Ma Kim Cương có thể đuổi theo và áp chế Khánh Trần, nhưng hiện tại nếu Thần Nữ Phi Thiên đuổi kịp thì lại thành dâng tận nơi cho hắn giết!

Kỵ Sĩ bẩm sinh đã đứng đầu mỗi cấp bậc, hơn nữa tốc độ nhanh đến mức khiến người ta tức điên.

Hiện tại, bốn Thần Nữ Phi Thiên xông lên chưa chắc đã có thể chạm đến cái bóng của đối phương...Còn cả Thần Thiết, đến bây giờ Khánh Trần chưa sử dụng Thần Thiết một lần nào cả!

Cuối cùng, nếu chiến đấu với người khác thì Trần Dư hoàn toàn có thể kéo dài thời gian đến khi đối phương sức cùng lực kiệt, không thể không ra khỏi mê cung.

Khánh Trần không có đồ tiếp tế, mà trong túi vải trên lưng Thanh Ngưu có nước và thức ăn.

Nhưng vấn đề là Khánh Trần là người du hành, mình bỏ đói đối phương bảy ngày bảy đêm, kết quả đối phương trở về đánh chén no nê rồi quay lại thì thành ra hắn mới là người cùng kiệt…

Hơn nữa nhân vật trong tranh vẽ chỉ tồn tại 7 ngày, 7 ngày sau thần nữ và Thủy thần Cộng Công sẽ tan biến.

Làm sao bây giờ? Trước mắt Trần Dư không nghĩ ra cách nào khác.

Trừ phi lấy ra con bài chưa lật.

Bỗng nhiên Trần Dư nhếch miệng cười, hắn lại cắt đùi còn lại, một Hỏa thần Chúc Dung bay ra, bay lơ lửng bên cạnh không.

Trần Dư vẫn chưa dừng lại, hắn tiếp tục cắt quần áo trước ngực...Lại là hai Thủy thần Cộng Công nữa!

Huyết thống của gia chủ Trần gia đã cố gắng tính toán át chủ bài của Trần dư nhưng cuối cùng vẫn đánh giá thấp tốc độ vẽ tranh của hắn, cho dù Trần Dư thăng lên bán thần nhờ vào Tử Lan Tinh thì hắn vẫn là thiên tài trăm năm có một của Trần thị!

Bốn Thủy thần không truy đuổi Khánh Trần, mà chia nhau ra đi đến bốn góc của mê cung, tiến hành tấn công toàn diện, phun nước cường toan vào mỗi một chỗ của mê cung ma ám.

Nước cường toan như lũ lụt tràn xuống vùng đất thấp, dòng nước đục ngầu mãnh liệt quét qua những hành lang hẹp và nhấn chìm chúng, nếu mê cung này không phải do vật cấm kỵ tạo thành thì bây giờ nó đã hư hại vì bị nước cường toan ăn mòn.

Dòng nước cuồn cuộn tràn ra khắp trung tâm mê cung, chỉ trong một tiếng đồng hồ đã “ô nhiễm” vài km xung quanh.

Một lát sau bốn Thủy thần dừng lại nghỉ ngơi, sau đó cứ một tiếng lại dội một đợt nước cường toan mới!

Khánh Trần cau mày, tương tự như hắn sử dụng biện pháp ngu ngốc nhất là thử lần lượt từng đáp án khả thi, Trần Dư vậy mà cũng giải quyết vấn đề bằng phương pháp ngu ngốc nhất mà lại thực dụng nhất.

Chỉ cần tối đa ba ngày, cả khu vực mê cung này sẽ biến thành ao nước cường toan, vậy thì hắn không còn chỗ đặt chăn nữa!

Khánh Trần chậm rãi lùi về sau, vừa lùi lại vừa suy nghĩ đối sách.

Tấn công? Không được, Trần Dư và tranh vẽ đều ở trên không, mình đâu có cách nào qua đó được? Cho dù có Tam Đoạn Thần Thiết cũng không thể chạm vào một cọng tóc của đối phương.

Điều khiến bán thần Kỵ Sĩ khó xử nhất là hắn không có năng lực chiến đấu trên không, Hỏa thần Chúc Dung phun lửa một phát là ngươi nín luôn.

Trần Dư cũng nghĩ đến điều này nên mới bay lên cao hơn, trước hết phải để mình không rơi vào cảnh thất bại!