Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2686: Bỏ Phiếu




Đầu tiên, tin tức nhắc nhở vượt cửa ải ở trạm xe điện đụng đã nói có khả năng sẽ ngẫu nhiên vứt ra một khách tham quan. Nhưng mà giọng nói ở con lắc lại nói, trước câu chọn ra vị khách tham quan may mắn, lại không hề có hai chữ “may mắn.”

Khánh Trần đã từng nói, nhất định phải phân tích từng câu từng chữ ở nơi này, ở một nơi mà dù phải nghiền ngẫm từng chữ một cũng không có gì là thái quá, lại liên tiếp xuất hiện bẫy:

Đầu tiên, các cửa ải trước đó đều là thi theo đoàn đội, cố ý thiết lập đối thủ cho ngươi, lúc này lại nói con lắc sẽ ngẫu nhiên quăng một người ra, điều này rất dễ dàng dụ dỗ ngươi túm lấy một đối thủ để qua cửa ai.

Nhưng nếu ngươi thật sự làm như vậy, như vậy mỗi một người tham gia bỏ phiếu đều sẽ phạm phải tội giết người.

Tuy rằng những người còn lại vẫn có thể tiếp tục thăm dò công viên giải trí, nhưng tinh thần của mọi người lại đều sẽ bị ô nhiễm nhiều thêm.

Tiếp theo, những lời con lắc nói cũng có rất nhiều điều đáng chú ý, cũng không hề nói chỉ có thể lựa chọn ra một người khách tham quan may mắn, cũng chưa nói là phải có số phiếu cao nhất mới có thể trở thành khách tham quan may mắn, nói cách khách, mọi người đều có thể trở thành vị khách tham quan may mắn.

Cho nên, cách vượt qua cửa ải chính xác nhất chính là tất cả mọi người đều tự bình chọn cho bản thân một phiếu, để bản thân trở thành khách tham quan may mắn, ai cũng sẽ không bị quăng ra ngoài.

Khánh Trần nhỏ giọng dặn dò mọi người một số việc cần chứ ý, mọi người lần lượt ngồi vào ghế ngồi thắt dây an toàn. Mang theo mọi người bay vào trong không trung, bắt đầu điên cuồng xoay tròn.

Con lắc hình tròn lắc lư, Khánh Trần cảm thấy hai con thủy quy bám trên người hắn đã bị quăng ra ngoài, hắn kịp thời vươn tay túm lấy thủy quỷ, lại treo lại lên người mình.

Tinh thần của Khánh Trần đã bị ô nhiễm khá nghiêm trọng, nhưng chính hắn lại rất khó có thể ý thức được...cũng giống như những người bị bệnh tâm thần đều cho rằng bản thân không mắc bệnh tâm thần vậy.

Cẩu Oa nhìn thấy động tác của Khánh Trần, lập tức ý thức được vị gia chủ Khánh Thị này đang làm gì, nhưng hắn lại có hơi khó hiểu, có người bình thường nào rảnh hơi đi cứu con thủy quỷ đang bám trên người mình chứ.

Khánh Trần quay đầu, đột nhiên nhìn thấy mí mắt của Phật Gia giật giật liên tục...Tên này cũng tỉnh lại rồi.

Cũng lúc đó, con lắc lại vang lên giọng nói:

“Bắt đầu đếm ngược thời gian bỏ phiếu...Tám...”

Khánh Trần lớn tiếng nói:

“Bỏ phiếu đi.”

Mọi người đồng loạt nhấn xuống nút bỏ phiếu, tất cả đều tự bình chọn cho bản thân, chọn bản thân trở thành vị khách may mắn, không bị con lắc vứt ra.

Nhưng mà cách qua cửa ải của Khánh Trần chưa chắc là hoàn toàn chính xác, đám Cẩu Oa lo lắng chờ đợi, sợ Khánh Trần đã nghĩ sai.

Nếu thật sự sai, vậy tất cả những người tự bỏ phiếu cho bản thân đều sẽ chết.

Ngay sau đó, rắc, dây an toàn của Phật Gia bị mở ra, hắn bị con lắc quăng lên trời cao, lại hét chói tai rơi xuống đất theo đường parabol...

Tuy răng quá trình thay đổi, nhưng không ngờ kết quả vẫn không thay đổi, chỉ có một mình Phật Gia bị quăng ra ngoài.

Bóng dáng xoay tròn trên trời cao của Phật Gia rơi theo quỹ đạo đường parabol bay xa ra ngoài.

Tiếng hét của Phật Gia từ lớn dần chuyển sang nhỏ.

“A...Bịch.”

Tiếng ngã xuống đất rõ ràng kia, âm thanh đột nhiên im bặt, nghe thôi đã thấy đau.

Con lắc dần dần ngưng xoay tròn giữa không trung, bên trong cột vang lên giọng nói:

“Chúc mừng đã vượt cửa ải thành công, tất cả khách tham quan còn sống đều là khách tham quan may mắn. Chú ý, khu mê cung chỉ có một cửa ra vượt cửa ải chính xác nhất!”

Khánh Trần suy tư, cố ý nhắc nhở chỉ có một cửa ra vượt ải chính xác nhất là có ý gì.

Nhưng lúc này, Quế Tử lại lên tiếng:

“Tiên sinh Khánh Trần nhận được hai phiếu, trở thành vị khách may mắn nhất, sau đây có thể tự đi nghe tin tức khen thưởng riêng!”

Trong cửa ải này, tất cả khách tham quan đều được chia thành hai thân phận:

“khách tham quan” và “khách tham quan may mắn”. Con lắc sẽ vứt ngẫu nhiên một vị “khách tham quan” chứ không phải “khách tham quan may mắn”. Chỉ cần là khách tham quan được bỏ phiếu, không quan tâm là mấy phiếu thì đều là “khách tham quan may mắn”, mà không phải là “khách tham quan”, “khách tham quan may mắn” sẽ không sao.

Cho nên Khánh Trần mới làm tất cả mọi người đều tự bình chọn cho chính mình, Cẩu Oa tự bình chọn cho chính Cẩu Oa, Khánh Trần cũng tự bỏ phiếu cho Khánh Trần, kết quả cuối cùng là mỗi người một phiếu, ai cũng đều là khách tham quan may mắn.

Điều này vừa lúc trái ngược hoàn toàn với nội dung gài bẫy: Nếu như lúc trước tất cả mọi người đều bỏ phiếu cho Phật Gia, như vậy cuối cùng chỉ có một mình Phật Gia có thể sống.

Ngược lại, những người cố ý muốn hại chết Phật Gia là họ sẽ chết. Lúc trước Phật Gia chỉ nghe được nửa đoạn phân tích đầu của Khánh Trần.

Hắn nghĩ thầm dù sao chính hắn cũng sẽ chết, lỡ như Khánh Trần cũng có một phiếu thì cũng sẽ bị quăng ra ngoài, vậy chẳng phải là kéo theo một người chết cùng sao?