Người đàn ông kia đe dọa:
“Nếu như các ngươi không dẫn theo ta, như vậy lát nữa ta sẽ cùng các ngươi đi vào cửa ải thứ năm, đến lúc đó kích hoạt quy tắc, mọi người cùng nhau chết chung.”
Nhưng mà vừa nói xong, Cẩu Oa lại bóp chặt cổ hắn, mạnh mẽ móc mắt của hắn ra:
“Muốn uy hiếp chúng ta? Không có mắt, ngươi không qua được máy xoát vé.”
Khánh Trần chỉ lạnh nhạt nhìn cảnh này, khi gặp được nguy hiểm, những người tàn nhẫn sống ở trấn nhỏ như Cẩu Oa sẽ lộ ra bản tính thật sự. Những người này là soi, có thể cắn chủ nhân bất cứ lúc nào. Cẩu Oa cũng không giết người, chỉ vứt tên mù kia xuống đất.
Hơn hai mươi người còn lại đi đến trước máy xoát vé, Khánh Trần vạch mí mắt Phật Gia ra, quét tròng đen đi vào cửa ải tiếp theo.
Cẩu Oa chần chờ:
“Dẫn Phật Gia vào có thể làm chúng ta vi phạm quy tắc mỗi một lần vượt qua cửa ải số người đều cần phải ít đi một người không.”
Khánh Trần nhẹ nhàng bâng quơ nói:
“Không, công viên giải trí đã xác nhận hắn là người thuộc đội ngũ khác, sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta. Nếu như vi phạm quy tắc thì khi chúng ta ở khu phiêu lưu cũng đã vi phạm quy tắc rồi. Cho nên đội ngũ của chúng ta vẫn đi vào đúng với quy tắc, Phật Gia chỉ vi phạm quy tắc vào cửa ải tiếp theo của đội ngũ họ mà thôi.”
Hiện tại vị Phật Gia này đầu tiên là giết người, sau đó lại vi phạm quy tắc bước vài cửa ải tiếp theo, có thể nói là đã chịu đủ trạng thái xấu...
Nhận tri sai lầm của hắn chắc chắn đã cực kỳ nghiêm trọng rồi. Nhưng mà chuyện này không liên quan gì đến Khánh Trần, Khánh Trần vui là được. Đi ở trên đường.
Đối với loại người như Cẩu Oa mà nói, Khánh Trần thân là chủ nhân của một tập đoàn tài chính, đã là người ở trên trời, là một trong năm người có quyền thế lớn nhất Liên Bang. Cái đùi này có một vài người cả đời cũng không gặp được.
Khánh Trần liếc nhìn hắn:
“Tuy rằng ta có thể lừa gạt ngươi, nhưng mà ta cần phải nói thật cho ngươi biết, ngươi và ta không phải cùng một loại ngươi, sau khi rời khỏi công viên trò chơi, chúng ta đường ai nấy đi.”
Cẩu Oa kinh ngạc, Khánh Trần đang coi thường hắn sao.
Sự thật là, Khánh Trần biết rõ những người này làm bao nhiêu chuyện ác ôn trên trấn nhỏ, hại bao nhiêu mạng người, số nội tạng mà họ mổ lấy từ trên người cư dân trấn nhỏ đủ chiếm bốn phần nguồn cung cấp nội tạng của năm thành phố ở Trung Nguyên. Nếu bàn về mặt tội nghiệt thì mấy người Cẩu Oa, Vương Đầu Nhi, Nhị Hổ có xuống địa ngục chịu tội mười nghìn năm cũng không đủ để chuộc tội.
Hắn sẽ không thu nhận loại người này vào trong đội ngũ của hắn, nguyên tắc không cho phép. Mới một ngày trước thôi, đám Cẩu Oa còn giết chết ba người khách tham quan ngay trước mặt hắn.
Cẩu Oa không nói, thành thật đi theo sau Khánh Trần.
Đi vào cửa ải mới, mọi người giật mình nhìn cây cột trụ cao chót vót trên tầng mây, còn có con lắc đang yên lặng dừng lại dưới mặt đất...
Nếu cái thứ này ngẫu nhiên vứt ra một người ở giữa không trung, người đó chết là cái chắc!
Lỡ như người bị vứt ra là chính mình thì phải làm sao đây?
Xung quanh con lắc là loạt ghế ngồi xếp theo hình vòng tròn, mỗi chỗ ngồi đều được đánh số thứ tự rõ ràng.
Trên tay vịn của mỗi ghế ngồi đều có một bàn phím giống như máy tính, bên trên là các phím số, còn có một nút #, môi Cẩu Oa có hơi tím tái đi:
“Cửa ải này làm sao mới qua được đây...”
Lúc này, con lắc vang lên giọng nói:
“Mời các vị khách tham quan ngồi vào vị trí. Đợi đến khi con lắc dâng đến trên trời cao, các vị khách tham quan cần phải chọn ra vị khách tham quan may mắn, điền số thứ tự của người đó vào máy bỏ phiếu, ấn nút # để bình chọn, nếu trong thời gian quy định mà không bỏ phiếu, coi như vi phạm quy tắc của công viên giải trí. Trò chơi chỉ có một vòng, nếu trong một vòng mà không thể vượt qua cửa ải, tất cả mọi người đều sẽ bị vứt ra khỏi chỗ ngồi.”
Cẩu Oa trợn trợn mắt nhìn về phía Khánh Trần.
Khánh Trần đang giúp Phật Gia đã hôn mê thắt dây an toàn...Số, đây là số thứ tự chỗ ngồi của Phật Gia.
Cẩu Oa...Trâu bò, ngài nghe được con lắc sẽ tùy ý vứt ra một vị khách du lịch, cho nên mới kéo Phật Gia theo sao?
Cẩu Oa ý thức được cơ chế của trò chơi trong cửa ải này là đang ám chỉ mọi người lục đục với nhau.
Ngươi có thể bỏ phiếu cho bất cứ kẻ nào, người khác cũng có thể bỏ phiếu cho ngươi, lúc này phải làm cách nào đó thuyết phục mọi người không được bỏ phiếu cho ngươi mà đi bỏ phiếu cho người khác, đây mới là điểm quan trọng nhất. Nhưng mà vị gia chủ Khánh Thị tàn nhẫn này lại trực tiếp lựa chọn một cách qua cửa ải khác, đẩy Phật Gia ra để mọi người bỏ phiếu.
Nhưng mà ngay lúc mọi người chuẩn bị ngồi vào vị trí, Khánh Trần lại đột nhiên đứng yên tại chỗ.
Không đúng.
Chuyện này không thể nào đơn giản như thế! Lại là hướng dẫn.