Lúc Cẩu Thẳng quay sang nhìn thì thấy được trong khoảnh khắc đai an toàn khóa lại, từng người bên Khánh Trần lấy một chiếc mái chèo từ trong xe điện đụng ra nắm chặt trong tay.
“Khoan! Các ngươi làm thế là trái luật!”
Cẩu Thặng cảm thấy không ổn tẹo nào, sao lại còn có thể mang theo hung khí? Ai lại chơi xe điện đụng kiểu ấy?
Nhưng Khánh Trần đã phát hiện từ trước, khu cấm kỵ này cấm sử dụng công cụ, nhưng chỉ cấm dùng công cụ mang từ ngoài vào chứ không cấm đồ vật có sẵn trong sân chơi!
Bằng không họ không thể dùng thuyền kayak ở cửa ải chèo thuyền.
Hơn nữa, lúc vượt ải vòng quay ngựa gỗ thành công, giọng nữ có nói rõ ràng: Thuyền không thu phí, hãy yên tâm sử dụng.
Thậm chí nàng nói yên tâm “sử dụng” chứ phải là “ngồi”! Thật ra đối phương đang dùng thông tin khen thưởng vượt ải để nhắc nhở hắn, tìm được tất cả công cụ hữu dụng!
Đến nơi này, nghiền ngẫm từng chữ không phải là hành động quá lố, vì manh mối và cơ hội chiến thắng giấu ở trong những lời gợi ý!
Tinh!
Tinh!
Tinh!
“Trận đấu bắt đầu!”
Tất cả mọi người trong nhóm Khánh Trần và Cẩu Oa nhấn chân ga, vừa kêu la inh ỏi vừa hành động, tay trái đánh lái, tay phải vung mái chèo lao về phía Cẩu Thặng, thoạt nhìn giống như đang cưỡi ngựa đánh trận.
Cẩu Thặng phát rồ, hắn điều khiển xe điện đụng liều mạng chạy trốn.
Nhấn ga không đủ nhanh là mái chèo đập vào đầu phát ra tiếng bang bang ngay!
Nếu ngươi bị những người khác đánh là còn may, bị Khánh Trần đập một cú là óc văng tung tóe lên vô lăng luôn đấy!
Nếu dựa theo logic của trò chơi, tất cả mọi người bị khóa trên xe thì không cần quan tâm đến thực lực của riêng từng người, cho dù ngươi là bán thần thì cũng phải ngoan ngoãn chơi xe điện đụng.
Cho đến khi Khánh Trần lôi mái chèo ra.
Một bầy xe điện đụng truy đuổi nhau lao vào trong mê cung xa lộ, ngay từ lúc bắt đầu tình hình cuộc chiến này đã nghiêng về một phía.
Cẩu Thặng hô:
“Chia nhau ra chạy!”
Vù vù, 22 chiếc xe điện đụng chia ra chạy vào trong từng ngã rẽ.
Cẩu Oa đuổi theo Cẩu Thặng, vừa vung vẩy mái chèo vừa gào lên:
“Ngươi bán đứng ta này, ngươi bán đứng ta này!”
Cẩu Thặng nhếch miệng cười khẩu, đúng lúc này, một xe điện đụng mai phục sẵn ở mặt bên bỗng lao ra đâm vào sườn chiếc xe điện đụng của Cẩu Oa!
Được 10 điểm!
Nhưng...Cẩu Oa không thèm quan tâm, hắn bị mai phục cũng không hề chạy trốn, thậm chí dứt khoát thả vô lăng, cầm mái chèo đập loạn xạ lên người tên côn đồ đâm vào hắn.
Đầu côn đồ sưng u, hắn gạt gần số sang R rồi chạy vụt đi.
Nói thật, họ không ngờ trò xe điện đụng của bọn con nít lại có thể tàn bạo và đẫm máu đến vậy.
Ai nghĩ ra kiểu chơi này thế hả?!
Cẩu Thặng không muốn phản kích nữa, thấy mái chèo là chạy ngay, chạy thoát thì có lẽ còn toàn mạng trở về, chạy không thoát thì hẹo luôn trên xe.
3 tiếng trôi qua, bảng điểm trên trường đua hiển thị đội Khánh Trần đạt được 3560 điểm, đội của Cẩu Thặng đạt được 110 điểm.
Trước kia đội tuyển Trung Quốc đá với Brazil còn không thảm đến mức này.
Tinh!
“Đội của Khánh Trần giành chiến thắng, chúc mừng vượt ải thành công! Đội trưởng có thể đến chỗ bảng điểm nghe thông tin khen thưởng! Du khách có số điểm cao nhất trong trò chơi này: Khánh Trần, 1310 điểm! Có thể một mình đến chỗ bảng điểm nghe thông tin khen thưởng thêm!”
Cạch, đai an toàn cởi ra, Khánh Trần đi đến chân bảng điểm.
Thông tin thứ nhất:
“Hãy nhớ, con lắc khổng lồ có khả năng sẽ hất ngẫu nhiên một du khách ra ngoài!”
CMN lại còn hất ngẫu nhiên một du khách ra ngoài…
Thông tin thứ hai:
“Khu vực cáp treo không nằm bên trái nhà ma, nó nằm phía bên phải của nhà ma!”
Khánh Trần cúi đầu trầm tư, tin tức về con lắc khổng lồ có lẽ sẽ phát huy tác dụng nhanh thôi, nhưng tin tức sau thì kỳ lạ quá.
Trong hướng dẫn dành cho du khách có nêu rõ khu vực cáp treo và khu vực nhà ma không tồn tại, nhưng đồng thời lại nhắc nhở nếu nhìn thấy hai khu vực này thì phải làm gì.
Bây giờ thông tin khen thưởng lại phủ định tin tức trong hướng dẫn dành cho du khách!
Đây là...Nghịch lý quy tắc?!
Mình nên tin thông tin nào, khu vực cáp treo có tồn tại thật không?
Lúc này, Cẩu Oa lại gần.
Khánh Trần hỏi một cách bình tĩnh:
“Hả giận chưa?”
“Hả giận rồi.”
“Họ đâu?”
“Vẫn bị khóa trên xe điện đụng, trò chơi không cởi cho họ, xem ra không đợi được đội tiếp theo thì họ phải ngồi ở đó đến chết.”
Cẩu Oa nói.
Các đồng đội bên cạnh đều lộ vẻ sợ hãi, nếu không có đội ngũ mới đến thì sẽ cứ thế chết đói trên xe điện đụng, nghĩ thôi đã thấy tàn khốc.
“Có cần giết họ không?”
Cẩu Oa hỏi.
“Không giết.”
Cẩu Oa hỏi:
“Vừa nãy ngài có thể tiện tay giết họ luôn, ta rất tò mò tại sao ngài không làm vậy.”
Khánh Trần quay sang nhìn hắn, ánh mắt hết sức bình tĩnh:
“Vì thủy quỷ đang nằm trên lưng ta.”