Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2669: Chữ Khắc Trên Vách Đá




Hơn mười quy tắc khiến tất cả mọi người đau đầu. Trong đó, dù những chỗ logic bao nhiêu mâu thuẫn thế nào cũng đều mang lại cảm giác ớn lạnh sống lưng.

Khánh Trần có thể xác minh đại khái một vài sự việc: Trước tiên, chả trách Cẩu Oa, Cẩu Thặng, Vương Đầu Nhị và Nhị Hổ đều không dùng tên thật. Dường như để người khác biết tên thật của mình ở vùng đất cấm là điều vô cùng nguy hiểm, ngược lại sẽ xảy ra chuyện gì thì vẫn chưa rõ lắm.

Tiếp theo là muốn qua ải bắt buộc phải có ít nhất mười hai người đồng thời thảm gia trò chơi, nhưng sau cùng chỉ có một người có thể qua ải. Tất nhiên nếu số người nhiều hơn thì ẫn chấp nhận được.

Tiếp nữa, đây là một nơi vô cùng hỗn loạn. Khu vực cáp treo và nhà ma đều được thông báo là không tồn tại, nhưng nếu thấy nhà ma thì phải đi cáp treo mới an toàn? Cuối cùng là tấm lệnh bài chúc phúc được hai người đưa ra cảnh báo trong lều chỉ dùng khi đi tìm con thằn lằn canh cửa mê cung sau khi có tiếng gõ sắt...

Vì vậy, sau khi tiếng gõ sắt cất lên, khu vui chơi sẽ trở nên vô cùng đáng sợ? Chưa biết được.

Quả thật thần bí.

Giờ đây đã có quy tắc, làm thế nào để sống sót bên trong khu trò chơi này là việc của người chơi. Nơi này cực kỳ nguy hiểm.

Hơn nữa, những quy tắc này chưa chắc đã là tất cả.

Lúc này, Cẩu Oa nói:

"Đi thôi, lần này chúng ta chỉ đi quanh quanh khu vòng quay ngựa gỗ nhặt đồ."

Vòng quay ngựa gỗ là khu vực đầu tiên của khu trò chơi. Những người đào vàng đến đây chỉ để nhặt đồ nên chẳng ai muốn đi sâu vào bên trong qua ải. Quy tắc ở đây là chỉ cần vào và chơi một ải là có thể bình an vô sự đi ra.

Vì vậy, nếu chỉ vì kiếm sống thì không cần chơi tiếp.

Vòng quay ngựa gỗ là thứ trò chơi không có tí độ khó nào, chỉ cần ngồi vào quay vài vòng là xong. Nếu chỉ đơn giản như vậy thì tại sao trên thị trấn lại có nhiều người phát điên đến thế?

Mọi người lần lượt đi vào bên trong rừng. Khánh Trần ngoành lại nhìn cây bạch quả với những tán cây rợp trời. Những nhánh cây nhẹ nhàng đung đưa theo gió tựa như đang vẫy tay chào tạm biệt du khách. Dường như cả vùng đất cấm chỉ có duy nhất cây bạch quả che chở con người, còn ở nơi rừng sâu u ám vẫn luôn ẩn giấu nguy hiểm khó lường.

Cẩu Oa leo lên án cây quan sát vị trí mặt trời, hắn nhảy xuống nói:

"Tăng tốc đi!"

Hắn không mang theo đồng hồ cũng không có điện thoại, xem giờ chỉ có thể trèo lên cây nhìn mặt trời. Đây là lẽ một trong những điều khoản của khu trò chơi: "Không sử dụng công cụ hỗ trợ". Nhưng lúc giao thoa giữa ngày và đêm ở đây luôn tiềm ẩn nguy hiểm, nếu không thể nắm chính xác giờ giấc sẽ rất dễ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để bỏ chạy.

Mà ở vùng đất cấm quy định 6 giờ tối là thời điểm ngày và đêm giao nhau.

Đi tiếp hơn hai mươi cây số nữa, lúc này cả vùng đất cấm gần như sắp chìm hẳn vào màn đêm đen u tối, đến một tia sáng le lói cũng không còn tồn tại, trước mắt đoàn người là một hẻm núi với vách núi hai bên cao chọc trời. Phần giữa hẻm núi là con đường chật hẹp chỉ đủ một người đi qua.

Hẻm núi này...so vơi nói là do các cơn địa chấn từ vỏ Trái Đất gây ra thì nơi này lại càng giống một nhát đao chém dọc bằng sức mạnh vô song của thần thánh hơn. Trên vách núi bên trái được khắc chữ:

"Tham sống sợ chết."

Vách đá bên tay phải lại khắc:

"Chớ đi lối này."

Cẩu Oa liếc một cái rồi tiếp tục tiền về phía trước như thể hắn rất quen thuộc nơi này.

Có người nhanh chóng đuổi theo nhưng chỉ nhận lại cái trừng mắt của Cẩu Oa. Hắn nhìn khoảng cách giữa hai người, ngụ ý để tên kia đứng cách mình xa một chút.

Mọi người giờ đây mới nhớ lại nhắc nhở trong những điều du khách cần lưu ý:

"Sau 6 giờ tối, xin vui lòng đảm bảo trong phạm vi 3m không có người khác. Nếu có người bắt buộc phải đến gần thì xin lưu ý, đây rất có thể không phải đồng đội của quý khách."

Tất cả lẳng lặng tự dãn xa khoảng cách và đi qua hẻm núi dài tít tắp này. Trong hẻm núi ngày một tối, dần dà trước mặt mọi người chỉ còn lại khoảng không tối mịt đến năm ngón tay cũng không nhìn rõ, giờ đây họ chỉ còn cách lần mò hai bên vách núi để tiếp tục di chuyển. Khánh Trần cũng không ngoại lệ, hắn không nhìn rõ không gian xung quah nữa, vì vậy hắn bắt đầu cảnh giác.

Bóng tối đã bao trùm triệt để bốn bề xung quanh!

Dù có uống Cảnh Sơn Trà thì mắt thường cũng chỉ có thể trở nên nhạy bén hơn so với bình thường trong điều kiện ánh sáng bị giới hạn.

Cũng giống như dụng cụ nhìn ban đêm sẽ không có tác dụng trong điều kiện không có nguồn sáng hoặc không có tia hồng ngoại. Trong một số tiết mục giải trí như chơi trong phòng tối của Chạy Trốn Khỏi Mật Thất, sở dĩ máy quay có thể ghi lại hình ảnh là bởi, người ta đã bố trí sẵn một số thiết bị phát tia hồng ngoại ở góc phòng sao cho khách mời tham dự không thể tìm thấy.