Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2649: Tuyệt Vọng




Những quan chỉ huy có thiên phú cảm ứng tâm linh truyền tin tức với nhau: Người nhà, huấn luyện viên Vương đã dạy chúng ta làm thế nào thì nghe theo!

Một giây sau, vì chống lại vũ khí nóng của nhân loại, dưới sự bổ trợ sức mạnh của Chuẩn Đề Pháp, những chiến sĩ hung hãn nhất trong người khổng lồ giơ xe bọc thép lên làm khiên chống nổ.

Chỉ thấy ở phía sau tấm khiên chống nổ, những người khổng lồ hơi khom lưng, hợp thành một đội dài để tiến lên. Tất cả những người khổng lồ đều đặt tay trái lên vai của người khổng lồ ở phía trước, phóng lên giống như bộ đội đặc chủng.

Nếu nhìn từ chính diện, binh lính của đệ nhất sư chỉ có thể nhìn thấy một tấm khiên chống nổ to lớn đang xông về phía mình. Cho dù họ nổ súng, phóng ra lửa pháo mà bắn đến tấm khiên chống nổ thì cũng như đang chơi vậy, chẳng hề có tác dụng gì!

Tinh nhuệ của đệ nhất sư liền kinh ngạc. Họ còn chưa từng gặp được bộ đội đặc chủng mạnh mẽ khổng lồ và hung ác như thế...

Điểm mấu chốt nhất là họ đã giao thủ với người khổng lồ không phải một hai lần. Tuy rằng sức mạnh và tốc độ của người khổng lồ rất khủng bố, nhưng năng lực sát thương của họ quả thật không bằng khoa học kỹ thuật hiện đại.

Hơn nữa ở trên chiến trường người khổng lồ cũng không có chiến thuật gì, chỉ đón đánh rồi xông thẳng lên, đánh không lại thì chạy.

Vì vậy mọi người cũng không sợ hãi. cảm thấy đánh đuổi được đợt người khổng lồ thứ nhất thì những người khổng lồ ở phía sau sẽ không mạnh mẽ như vậy nữa.

Nhưng bây giờ không giống như thế.

Hỏi ngươi có sợ người khổng lồ biết chiến thuật không? Mẹ nó, trước đây chưa từng thấy loại người khổng lồ thế này!

Lần này những người khổng lồ không chạy ngay khi gặp lựu pháo mà tiếp tục xông lên phía trước một cách nhanh chóng.

Những tinh nhuệ đã quen thuộc với hình thức chiến đấu trong quá khứ phút chốc không biết phải làm sao!

Cũng may tinh nhuệ chính là tinh nhuệ. Họ nhanh chóng điều chỉnh mạch suy nghĩ mà thoáng lùi về phía sau, chuẩn bị bọc đánh từ hai cánh, hoàn toàn cắt đứt hàng ngũ dài của người khổng lồ. Nhưng họ vừa kéo ra được một khoảng thì súng ở phía sau đại thụ đã đến.

Không chỉ có vậy, họ còn chưa bọc đánh thì đã bị bọc đánh trước. Đã thấy ở cánh đột nhiên có hơn hai mươi Hàng Ma Kim Cương ba đầu sáu tay lao ra, Phi Thiên Thần Nữ lụa đỏ bay bay, Lý Thúc Đồng mặc trang phục luyện công, Khánh Trần đang ráy mũi.

Hơn hai mươi cấp A này quá hung hãn.

Lúc chiến đấu, ít nhất người ta còn cân nhắc lợi hại, còn biết thấy nguy hiểm thì lùi về sau.

Họ thì không giống trước kia, nơi nào nguy hiểm nhất thì đến đó, chết thì chết.

Chiến tranh thì luôn kéo dài, có lúc đánh cả ngày cũng là chuyện bình thường.

Trận chiến này cũng dài đằng đẵng, giằng cò với nhau. Mà cách mỗi tiếng thì hơn hai mươi cao thủ cấp A kia sẽ xuất hiện một lần, giết chết một đám thì vẫn còn một đám, vô cùng vô tận.

Đây mới là chuyện khiến người ta tuyệt vọng nhất.

Không chỉ có vậy, ở một bên khác còn có Zard đang trốn trong lòng đất, mầm cây nhỏ giống như vây lưng của cá mập trắng, tuần tra tới lui trên đất, thỉnh thoảng sẽ kéo một sĩ quan xuống đất, không còn thấy tăm tích.

Rõ ràng mọi người đang ở trên lục địa nhưng lại tạo ra cảm giác căng thẳng như đang trôi trên Cấm Đoạn Chi Hải.

Rốt cuộc đến giờ thứ tư, tinh nhuệ của đệ nhất sư cũng bắt đầu tan tác, muốn thoát khỏi chiến trường. Nhưng mà đội hiến binh bắt đầu bắn chết đào binh. Jọ hung ác buộc các binh sĩ trở lại chiến đấu với người khổng lồ.

Những năm qua, vương quốc Roosevelt xâm lấn rừng cấm kỵ không phải một hai lần, các hiến binh luôn trấn thủ ở phía sau làm đốc quân nên rất quen thuộc với tình huống này. Các binh sĩ rơi vào tình thế lưỡng nan, phía trước có hiến binh, phía sau có người khổng lồ.

Các hiến binh gào thét trong hệ thống truyền tin:

“Biết làm đào binh sẽ có kết cục thế nào không? Vợ con cha mẹ của các ngươi đều sẽ trở thành nô lệ! Sợ cái gì, chúng ta còn có xe tăng chủ chiến!”

Các binh sĩ tuyệt vọng, họ xoay người quyết chiến với người khổng lồ. Cho dù bản thân họ không sống được thì cũng không thể liên lụy cha mẹ vợ con!

Lúc này từng chiếc xe tăng chủ chiến khởi động bằng động lực hạt nhân xông đến chiến trường, thổ binh lại phóng theo bên cạnh xe tăng. Nhưng sự xuất hiện của Trịnh Viễn Đông áp đảo hi vọng cuối cùng của họ.

Chỉ thấy một khối thiên thạch cuốn lấy ngọn lửa lớn giáng xuống từ trên trời, tiếng ầm vang lên, cả mặt trận xe tăng chủ chiến bị đập cho tóe lửa.

Lần này đến cả đội hiến binh cũng sợ hãi mà dẫn đầu chạy trốn.

Nhìn thấy tình cảnh này, Đại Vũ ở phía sau đoàn người lạnh lùng nói:

“Truy sát, những người khổng lồ xung phong. Chiến tranh là phải dùng hết sức giết chết kẻ địch, nếu không khi họ được vương quốc Roosevelt chỉnh đốn thì lại trở thành uy hiếp của chúng ta! Không giữ một ai, giết hết!”

Cuộc chiến này từ lúc xuyên qua cho đến bây giờ đã kéo dài mười tiếng, cuối cùng cũng tiến vào giai đoạn kết thúc.

Trong rừng cây, Khánh Trần chậm rãi mở mắt ra. Hắn muốn đứng dậy, lại bị Khánh Kỵ đè xuống.