Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2648: Thế Giới Thập Phương




Bây giờ kế hoạch của họ chỉ còn lại một khâu cuối cùng.

Nhìn toàn cục, trong cuộc chiến này thì thao tác của Người Xem Mệnh chính là một bước tuyệt diệu. Dường như họ chưa làm gì, lại giống như đã làm rất nhiều chuyện.

Năng lực thế này được Người Xem Mệnh xưng là Thị Giác Thượng Đế. Lại như “Giờ Ngọ” của Hà Kim Thu, “Vô Tướng” của Đại Vũ, “Thiên Táng” của Zard, “Thần Thiết” của Khánh Trần, Thị Giác Thượng Đế chính là một trong những năng lực mạnh nhất của Người Xem Mệnh, một năng lực khác là Khắc Địch Tiên Cơ.

Đây chính là lý do tại sao Người Xem Mệnh có thể khống chế toàn bộ vương quốc hơn ngàn năm. Nhìn lại lịch sử của toàn thể nhân loại, chưa bao giờ có vương triều nào có thể sừng sững ngàn năm. Vương quốc Roosevelt chính là vương quốc đầu tiên.

Đương nhiên có lẽ đây cũng là lý do tại sao họ chết sớm...Thế giới luôn công bằng.

Khánh Trần và Hà Kim Thu không có Thị Giác Thượng Đế của Người Xem Mệnh, vì vậy họ không biết hành động của mình sẽ bị Người Xem Mệnh lợi dụng.

Kẻ địch sẽ không hành động theo kịch bản mà ngươi viết, vận mệnh cũng có suy nghĩ của riêng nó.

Điều đám Khánh Trần có thể làm là dùng hết sức mình làm chuyện mà họ nên làm. Lần này họ có thể giết chết công tước Bạch Ngân, lần sau giết công tước Hắc Thủy, lần tới nữa lại giết công tước Phong Bạo. Mãi đến khi họ giết hết công tước, quốc vương của Roosevelt. Quỷ có quỷ đạo, thần có thần đạo.

Lúc này Lý Thúc Đồng ngẩng đầu nhìn một nửa phi thuyền đã bị thủng tua bin, chúng giãy giụa bay được một lúc rồi cũng rơi xuống.

Số ít những chiếc phi thuyền còn lại thì lên cao, chạy trốn thật xa.

Nhưng chúng chưa kịp hoàn toàn rời khỏi chiến trường đã thấy giữa bầu trời bỗng nhiên có một con Thương Long màu trắng và một bóng dáng màu trắng cao hơn hai mét từ phía xa bay tới.

Thương Long màu trắng là thức thần Shirouneri, bóng nữ áo trắng cao to là Dodomeki tóc tai bù xù.

Bây giờ trên hai tay của Dodomeki toàn là con mắt, khoảng chừng bảy mươi cặp mắt. Cái này còn chưa tính đến những cái mà Khánh Trần đã thu gom ở đại lục phía tây.

Trong phút chốc, Shirouneri bay lượn về phía phi thuyền, dùng thân thể cuốn phi thuyền lên bầu trời, đợi đến lúc phi thuyền mất cân bằng thì ném mạnh xuống đất. Dodomeki ngăn cản đường đi của phi thuyền, giang hai cánh tay ra.

“Thế giới Thập Phương.”

Chỉ trong thời gian búng tay, thế giới trên bầu trời như bị một lưỡi đao vô hình cắt ra. Bảy tám chiếc phi thuyền bị chém thành nhiều mảnh, mặt cắt bóng loáng trơn nhẵn.

Đây chỉ là Dodomeki cấp A.

Nhìn cảnh tượng lúc này, Lý Thúc Đồng cảm khái, không nói đến mấy chuyện khác thì đệ tử của hắn có khá nhiều bạn.

Hắn đi về phía phi thuyền rơi, muốn nhìn xem bên trong có vật cấm kỵ gì không.

Không có vật cấm kỵ cũng được, dù sao cũng nên có siêu phàm giả cấp A cấp B chứ, mang về trồng mấy chục năm thì thế nào cũng có thể trồng ra được vật cấm kỵ.

Đây chính là sách lược hiện giờ của Lý Thúc Đồng. Có vật cấm kỵ thì cướp, không có vật cấm kỵ thì...chế tạo vật cấm kỵ.

Dù sao hắn còn có thể sống rất lâu, Khánh Trần cũng có thể sống rất lâu. Tóm lại lúc còn sống thì họ có thể trả xong nợ cho con cháu.

Ở một chiến trường khác trên mặt đất.

Quân đội lục quân của thành phố Bạch Ngân lại xuất hiện dấu hiệu tan tác, ngay cả những người khổng lồ cũng lao ra khỏi rừng rậm. Sau đó họ gặp phải đệ nhất dã chiến sư tinh nhuệ nhất của thành phố Bạch Ngân, đây là quân đội chính thống của công tước Bạch Ngân.

Đệ nhất sư là tinh nhuệ của thành phố Bạch Ngân, binh lính của nhánh dã chiến sư này đều được trang bị giáp xương nửa kín, giống như mặc hết cây xương này đến cây xương khác bên ngoài cơ thể.

Sau khi các binh sĩ mặc vào, phía ngoài cánh tay, chân, ngực và phần lưng đều được giáp nhẹ bao trùm.

Nó có thể lợi dụng phương thức truyền lực của máy móc để một binh lính bình thường cũng có được tốc độ và sức mạnh của chiến sĩ gen cấp E, có thể làm cho bộ đội đặc chủng được tạo thành từ toàn bộ chiến sĩ gen cấp E phát huy ra trình độ của tất cả.

Binh chủng dã chiến toàn cơ giới hóa thế này thậm chí có thể vượt qua rừng núi trong một ngày, đột kích năm trăm cây số, đi con đường mà bộ đội cơ giới không đi được, đi đến nơi mà bộ đội cơ giới không đến được, càng linh hoạt mà mức độ hung hãn cũng không thua kém chút nào.

Hơn nữa trên giáp xương có trang bị súng ống và hai cái lựu pháo với đường kính 40, hỏa lực cực kỳ mạnh. Chỉ vừa đối diện thì lập tức có hơn trăm tên người khổng lồ bị trọng thương dưới lựu pháo, còn có một tên người khổng lồ xui xẻo bị lựu pháo bắn trúng đầu chết ngay tại chỗ.

Bước chân của người khổng lồ lần đầu dừng lại, đây là sự đọ sức giữa sức mạnh và khoa học kỹ thuật.

Có người khổng lồ quát:

“Giang!”

(Người Nhà, đánh không lại rồi, rút lui không? Thấy được rồi thì thôi!)

Người khổng lồ dũng mãnh nhưng không có mấy thứ như tổ chức kỷ luật và tín ngưỡng chiến đấu, đánh thắng thì đánh tiếp, gặp phải khoa học kỹ thuật của nhân loại mà đánh không lại thì chạy. Không phải những người khổng lồ này nhát gan, mà là họ đã đánh nhau với nhân loại suốt mấy trăm năm, biết tình huống nào có thể đánh thắng, tình huống nào thật sự đánh không lại.