Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2650: Âm Mưu




“Nằm, hiện giờ người nhất định phải nghỉ ngơi. Thân thể là gốc rễ của người tu hành. Liều mạng và nhiệt huyết tất nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng phải để ý đến phương pháp.”

Khánh Trần bất đắc dĩ nằm xuống. Hắn sờ xương sườn của mình:

“Nối lại xong chưa...Đợi lát, không phải ta chỉ gãy ba cây xương sườn thôi sao, bây giờ tại sao lại là năm cây?”

Khánh Kỵ liếc mắt nhìn hắn:

“Lúc trước xương sườn của ngươi từng bị gãy. Nhưng lúc đó chắc chắn là ngươi không tập trung tĩnh dưỡng và cố định lại mà tùy ý để nó mọc méo. Đừng cảm thấy không sao, ngực bụng là căn cơ của con người. Xương sườn gãy, mọc méo sẽ ảnh hưởng đến sự phát lực của ngươi, vì vậy ta lại đánh gãy những xương sườn không mọc đúng của ngươi, để nó mọc lại lần nữa.”

Khánh Trần:

“...Đánh gãy rất tốt, nhưng lần sau đừng đánh.”

Lúc này, hắn quay đầu nhìn thi thể của Hà Kim Thu. Đối phương lẳng lặng nằm đó, phảng phất sự ồn ào và náo động của thế giới chẳng liên quan gì đến mình.

Cuối cùng cũng có thể đưa ông chủ Hà về nhà.

Khoảnh khắc Đại Vũ nhận ra Khánh Trần muốn làm gì, hắn bỗng nhiên cảm thấy hơi uể oải.

Khánh Trần là đồ đệ duy nhất của Lý Thúc Đồng, chắc chắn Đại Vũ sẽ có lòng so sánh. Đây là đồ đệ duy nhất của người kia sau khi người kia trở thành lãnh tụ Kỵ Sĩ. Lâu như vậy mới nhận một đồ đệ, nhất định tên đồ đệ này sẽ không giống bình thường. Nhưng hắn thật sự mạnh hơn ta sao?

Đại khái chính là kiểu tâm lý này.

Nhưng mà giờ phút này hắn bỗng nhiên nhận ra sự khác biệt giữa họ.

Đại Vũ không nghĩ ra được tại sao Khánh Trần dám dẫn Trần Dư đến khu cấm kỵ số 001. Dựa theo thói quen của hắn thì nhất định sẽ lặng lẽ đi một mình, cố gắng ít gây thêm phiền toái.

Nhưng bây giờ để sáng tạo cơ hội tiếp nhận quyền lực Trần Thị cho hắn, một cấp A như Khánh Trần lại dám dùng bản thân để dụ dỗ bán thần Trần Dư, hơn nữa phải giết chết Trần Dư một mình trong khu cấm kỵ.

Ba người Jindai Kura đã đến phía Bắc, Lý Thúc Đồng ở đại lục phía tây, hắn và Zard đã đến phía nam.

Tộc người khổng lồ và bộ đội Ảnh Tử bị sắp xếp trong danh sách chiến đấu, hai người Khánh Vũ, Khánh Khôn đang ở tiền tuyến hội ngộ với lãnh đạo của Lý Thị, ít ngày nữa sẽ phát động chiến tranh với Kashima, diệt trừ tai họa ngầm cuối cùng.

Gần như tất cả những người có thể giúp đỡ đều bị Khánh Trần sắp xếp ra ngoài. Sau khi tích lũy đầy đủ, thế lực của Khánh thị, Bạch Trú, Hội Phụ Huynh đột nhiên nổi lên chống lại toàn thế giới!

Có một khoảnh khắc, Đại Vũ đột nhiên suy nghĩ có phải Khánh Trần định hoàn thành sinh tử quan, chuẩn bị đột phá bán thần không? Cho nên tiền lãnh tụ Kỵ Sĩ Lý Thúc Đồng lên cấp bán thần, sau đó đến cửa khiêu chiến Trần Truyền Chi, khiến Trần Truyền Chi từ đây quy ẩn.

Lãnh tụ Kỵ Sĩ thế hệ này là Khánh Trần lên cấp bán thần, giết Trần Dư chứng minh bản thân đã đứng trên đỉnh, mang sự quyết đoán, can đảm và trí tuệ, có bố trí toàn khu vực, có tự đột phá.

Có âm mưu, cũng có đường đường chính chính chiến đấu và chiến tranh. Đợi đến khi bốn phương bình định, Khánh Trần sẽ để tộc người khổng lồ tuần tra hết thảy thành phố, tìm ra Phật lỗi sư.

Không phải đối phương cảm thấy Khánh Trần chỉ có thể điều tra khắp sáu thành phố của Khánh thị thôi hay sao? Vậy thì thống nhất liên bang rồi quay lại điều tra ngươi.

Bây giờ dường như mọi thứ đều đã dựa theo kế hoạch của Khánh Trần, điều chỉnh liên bang trở lại trạng thái tốt nhất, nghênh đón việc quyết chiến với vương quốc Roosevelt.

Đại Vũ tự cảm thấy không bằng.

Đây là lần đầu tiên hắn cam tâm thừa nhận quả thật mình không bằng Khánh Trần.

Dường như Zard đã nhìn thấu tâm tư của hắn:

“Đừng so với hắn, gọi ông chủ như ta này.”

Đại Vũ:

“...?”

Mọe nó, trước đây ngươi chỉ gọi một mình thôi, bây giờ còn rủ người gọi cùng luôn?

Đám Đại Vũ đợi hồi lâu, mãi cho đến buổi tối mới đợi được tin tức Trần Dư bế quan.

Hắn biết Trần Dư đã rời khỏi thành phố số 7.

“Đi thôi.”

Đại Vũ đứng dậy ra khỏi nhà trọ, đi về phía trang viên rộng nhất ở chính giữa thành phố số 7.

Đến cửa, người hầu của trang viên lập tức nhận ra hắn, vội vàng chạy đến một cách niềm nở:

“Cuối cùng ngài đã trở về. Từ lúc ngài rời đi, ngày nào đến giờ ăn cơm thì lão gia tử và mẹ ngài cũng nhắc đến ngài, nhớ nhung không biết ngài có sống tốt hay không.”

“Ừ, đã về.”

Đại Vũ ngồi xe trung chuyển đến trước cửa biệt thự khổng lồ, bước xuống xe rồi vào trong biệt thự mà cao giọng hô lên:

“Ông nội, mẹ, ta đã về!”

Đếm ngược về không, đếm ngược 168:00:00.

Thế giới lại sáng lên.

Khánh Trần mở mắt ra trong trụ sở huấn luyện, ngoài phòng vẫn vắng vẻ như cũ, không có học viên mới đến.

Hắn đứng dậy đi tới phòng huấn luyện, một mình luyện tập những điễm cốt yếu trong động tác nhảy dù, sau đó tự tay gấp kỹ bao dù.

Bao dù là mạng của một người chơi Wingsuit Flying.

Nếu có sai sót ở trên không trung, mở bao dù ra thì người có thể sống, bao dù không mở ra được thì người sẽ chết.