Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2647: Mất Liên Lạc




Giản dị tự nhiên, khô khan mà vô vị.

Thế nhưng chính vì vậy nên vị bán thần này mới khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Vì ngươi đột nhiên phát hiện ra, cho dù hắn cầm thứ gì trong tay cũng là sự uy hiếp lớn nhất.

Hoặc phải nói rằng chỉ cần hắn còn sống thì đây chính là sự uy hiếp lớn nhất đối với kẻ địch.

Vị bán thần kỵ sĩ này ra trận không rực rỡ như kiếm tiên, thậm chí còn có chút quê mùa...Nhưng chỉ cần hắn xuất hiện thì cuộc chiến sẽ kết thúc.

Chỉ thấy hết cây thép này đến cây thép khác bay thẳng lên trời, xuyên thủng từng chiếc phi thuyền. Dưới ánh nắng ban mai, phi thuyền nổ tung thành rất nhiều đốm lửa, trông vô cùng đẹp đẽ.

Điểm mấu chốt nhất chính là trên phi thuyền có hệ thống đánh chặn tên lửa. Nếu như có đạn đạo phóng đến, chúng sẽ dùng hình thức xác định nguồn nhiệt để chặn lại một cách chính xác.

Nhưng...thép không có nguồn nhiệt.

Thật ra vương quốc Roosevelt cũng có kỹ thuật đánh chặn khác, nhưng chủ yếu là vì mọi người không ngờ rằng sẽ xuất hiện vũ khí chiến đấu trên không như thép. Lúc này thứ duy nhất có thể hạn chế được thực lực của Lý Thúc Đồng...hình như chỉ có số lượng của thép.

Trong quá trình chiến đấu, hơn ba mươi cây thép sau lưng Lý Thúc Đồng đã dần dùng hết, nhưng phi thuyền vẫn còn hơn bốn mươi chiếc.

Nhị vương tử đang gào thét trong phòng chỉ huy:

“Đánh hắn! Thép của hắn đã dùng hết, mau đánh hắn cho ta!”

Nhưng tốc độ của Lý Thúc Đồng quá nhanh, ngay cả đạn đạo của phi thuyền cũng không thể bắn đến được.

Quả thật đạn đạo còn nhanh hơn tốc độ của Lý Thúc Đồng một chút, thế nhưng vấn đề là nó còn phải vượt qua khoảng cách cả ngàn mét. Đợi đến lúc nó đến thì Lý Thúc Đồng đã sớm chạy ra khỏi đó mấy trăm mét.

Lúc này một vị tham mưu tác chiến thở phào nhẹ nhõm nói:

“Thép của hắn đã hết!”

Nhưng vừa dứt lời, chỉ thấy Lý Thúc Đồng khom lưng nhặt một tảng đá trên đất lên...

Hắn giơ tay thử trọng lượng, sau đó thân thể đột nhiên duỗi ra rồi xoay mạnh eo. Tảng đá được kỵ sĩ vận khí vào phóng ra cả ngàn mét như đạn pháo, phát ra tiếng vù vù rồi đánh nổ tua bin của một chiếc phi thuyền...

Tham mưu tác chiến nhìn mà choáng váng, rõ ràng tảng đá mà bị bán thần này thuận tay cầm lấy cũng đủ để đánh nổ một chiếc phi thuyền, thế mà hắn vẫn đặc biệt cầm theo một bó thép để thể hiện sự tôn trọng hay sao?

Đánh khu vực mặt đất thì phi thuyền có thể mang theo nhiều đạn dược hơn, dựa vào lò phản ứng hạt nhân loại nhỏ để kéo dài thời gian bay, thích hợp cho việc tác chiến trường kỳ. Nhưng muốn đánh với kiểu bán thần thế này, hoặc là dùng máy bay chiến đấu với tốc độ siêu âm, hoặc là mở luôn cứ điểm không trung.

Còn muốn dựa vào tốc độ của phi thuyền thì e là không được.

Trong phi thuyền, Nhị vương tử giận dữ hét:

“Mau mau mau, lên cao! Lên đến ba ngàn mét! Không, bốn ngàn mét! Không, tám ngàn mét!”

Lúc này Nhị vương tử đã sợ, cho dù là độ cao bốn ngàn mét cũng không thể mang đến cho hắn chút cảm giác an toàn nào.

Nhưng bây giờ đâu còn kịp nữa?

Chị thấy vô số tảng đá bay lên trời, sau đó xuyên thủng từng cái tua bin.

Một giây sau, phi thuyền mà Nhị vương tử đang ở bị xuyên thủng. hHn phát điên nhìn về phía tham mưu tác chiến:

“Hạm đội của thành phố Hắc Thủy và thành phố Phượng Hoàng ở đâu, sao vẫn còn chưa tới?”

Tham mưu tác chiến chần chờ một chút rồi nói:

“Họ đã mất liên lạc!”

Nhị vương tử sửng sốt. Hạm đội của thành phố Hắc Thủy và thành phố Phượng Hoàng mất liên lạc?

Hắn nhanh chóng ý thức được điểm khác thường. Đây không phải là cơ hội tạo dựng sự nghiệp, lấy lại tình yêu của cha mà là cạm bẫy đã chuẩn bị cho hắn từ sớm.

Người xem mệnh phụ trách xem hắn nhất định đã nhìn thấy tình cảnh này, thế nhưng đối phương vẫn chưa nói ra tất cả mà lại ngồi chờ hắn chết!

Trong phút chốc, Nhị vương tử đã suy nghĩ rõ ràng rất nhiều chuyện. Trong trận chiến này, có lẽ vương thất Roosevelt mới là người thắng lớn nhất.

Khánh Trần biết trong tay công tước Bạch Ngân có chén rượu độc, vì trong trí nhớ của lão tam có.

Trong trí nhớ của lão tam, tung tích của chén rượu độc này chỉ có một mình công tước Bạch Ngân biết, ngay cả lão Tam cũng không biết. Vì công tước Bạch Ngân muốn đề phòng có người làm phản.

Vì vậy theo Khánh Trần thì giết chết công tước Bạch Ngân là chuyện tất yếu. Chỉ cần giết chết công tước Bạch Ngân, đám lão tổ tông của vương thất Roosevelt cũng chỉ có thể an nghỉ dưới đất. Nhưng điều hắn không ngờ là vương thất Roosevelt sẽ sớm thông báo tin chết của công tước Bạch Ngân, sau đó lại để vô số chỗ trống trong đoạn ngắn vận mệnh cho công tước Bạch Ngân suy đoán. Cứ thế, cuối cùng khiến công tước Bạch Ngân nghi ngờ tìm đến lão thập, tạo thành một nước cờ ẩn để báo thù.

Cuối cùng Người Xem Mệnh diệt trừ công tước Bạch Ngân, diệt trừ kiếm tiên Hà Kim Thu, giết chết Nhị vương tử cạnh tranh với công tước Phong Bạo, lấy được chén rượu độc. Họ lấy được vốn liếng để đế quốc viễn chinh, giữ vững tước vị của công tước Phong Bạo, diệt trừ căn nguyên nội loạn.