Chỉ là Khánh Trần cảm thấy hơi khó hiểu, tại sao Tào Nguy lại lựa chọn cho quả mìn kia nổ?
Kế hoạch ban đầu của hắn là làm cho đối phương yêu cầu trợ giúp, giữ chân đối phương ở đó một lúc mà thôi.
Lúc này, Khánh Trần giết người, nhưng hắn không hề phạm phải quy tắc trong cấm địa.
Thật ra, khi hắn leo lên vách núi thì đã hiểu ra một điều, nơi này là sân nhà của Kỵ Sĩ, đương nhiên Kỵ Sĩ muốn làm gì cũng được.
Cho nên, sư phụ của mình mới không thèm quan tâm mà nói ra quy tắc ở đây, cũng vì thân phận Kỵ Sĩ của đối phương.
Lý Thúc Đồng từng nói, tất cả cấm địa đều có hai quy tắc thông hành.
Lúc đó đối phương cũng không nói quy tắc này là gì.
Nhưng bây giờ Khánh Trần đã đoán được, đó là nếu ngươi thỏa mãn một điều kiện nào đó của cấm địa, cấm địa kia sẽ trở thành sân nhà của ngươi.
Cho dù ngươi chỉ là một kẻ ngoại lai.
Chỉ là việc này khó mà làm được, khó đến mức căn bản không có ai từng thử "thu nhận" một khu cấm địa.
Khánh Trần chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Tào Nguy, trận chiến này đã kéo dài hơn mười giờ truy đuổi, đối với hắn mà nói, cảm giác cũng không thoải mái gì.
...
Thời gian đếm ngược 24:00:00.
"Sư phụ, ngài đang ở gần đây sao?"
Khánh Trần mỏi mệt, gào lên vang vọng khắp bốn phía xung quanh:
"Ta có vấn đề muốn hỏi."
"Khụ khụ, ta ở đây."
Lý Thúc Đồng đi ra từ trong rừng cây phía tây vách núi, vẻ mặt còn có chút xấu hổ.
Rõ ràng hắn đã nói chỉ đi cùng Khánh Trần một đoạn đường, kết quả còn không phải vụng trộm chạy vào trong rừng cây, lặng lẽ nhìn đồ đệ của mình.
Rõ ràng hắn cũng không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài!
Nếu để Thanh Sơn Chuẩn biết việc này, chắc chắn sẽ khinh bỉ hắn.
Lý Thúc Đồng nhìn về phía Khánh Trần:
"Ngươi muốn hỏi điều gì?"
"Ta muốn hỏi một việc, sau khi mở ra khóa gien, DNA của ta có còn giống trước kia không?"
Khánh Trần hiếu kỳ nói.
"Đương nhiên sẽ thay đổi."
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
"Mỗi một Kỵ Sĩ, mỗi khi mở ra một tầng khóa gien, DNA đều sẽ biến đổi rất lớn."
"Còn thuộc phạm trù nhân loại không?"
Khánh Trần suy tư.
"Đương nhiên là có, bây giờ bộ gen của ngươi chỉ đang tiến hóa để trở nên hoàn hảo hơn mà thôi, vẫn là nhân loại như cũ."
Lý Thúc Đồng giải thích:
"Sau khi mở ra khóa gien tầng thứ nhất, điều thay đổi đầu tiên chính là sống thọ hơn, chữa trị những bệnh di truyền theo gen của gia đình, có thể so sánh như thế này, ví dụ cha của ngươi có gen đầu hói, thì chuyện này sẽ không xảy ra trên cơ thể ngươi nữa. Những gen giống như vậy, thật ra còn có rất nhiều."
"Nghe rất có khí thế, rất thực dụng."
Khánh Trần cảm khái nói, ít nhất mình sẽ không phải lo lắng đến mấy chuyện như hói đầu nữa
Lý Thúc Đồng tiếp tục nói:
"Bây giờ ngươi vừa mới mở ra khóa gien tầng thứ nhất, chỉ có cơ bắp được tăng cường, nếu lần sau mở khóa gen, sẽ theo thứ tự là xương cốt, làn da, nội tạng, cho đến lần thứ năm mở khóa gien, sẽ xuất hiện khí..."
Lúc này, sư phụ hắn đã ý thức được sự không bình thường của hắn, vì Khánh Trần đã có khí từ trước khi mở ra khóa gen, vậy bây giờ phải làm sao để phán đoán được trình tự mở ra khóa gen của hắn đây?
Khánh Trần nhìn về phía sư phụ của mình, hắn nói:
"Sư phụ, ta có thể cảm nhận được rất rõ, xương cốt, làn da, nội tạng của ta đã khác biệt với trước đây, với lại khí cũng mạnh hơn rất nhiều... Ngài cũng nhìn thấy, bây giờ ta cũng có thể dùng lá cây làm vũ khí, chỉ là số lần có thể sử dụng còn rất ít, sức lực cũng không mạnh mẽ như vậy."
Lý Thúc Đồng chăm chú đánh giá Khánh Trần, sau đó lại đưa tay nắm cổ tay của thiếu niên, cảm nhận xương cốt của đối phương:
"Kỳ quái, tại sao ngươi có thể quái dị như thế!"
Trong giọng nói của sư phụ, có vẻ rất kinh ngạc, thậm chí còn có một ít không phục...
Nói thật, Lý Thúc Đồng đã là người có thiên phú rất cao trong tổ chức Kỵ Sĩ. Dù sao mỗi khi Kỵ Sĩ mở ra khóa gien, thực lực đều xảy ra biến hóa, hắn vẫn luôn là một trong những người mạnh nhất trong đám trẻ cùng lứa.
Nhưng bây giờ, tiềm lực mà Khánh Trần biểu hiện ra, lớn hơn rất nhiều so với hắn.
Trước kia hắn chưa nghe thấy ai nói, có vị tiền bối nào sau khi mở ra khóa gien tầng thứ nhất liền có thể sử dụng Thu Diệp Đao!
Từ sau khi Tần Sênh sáng tạo ra thuật hô hấp, chưa bao giờ có trường hợp đặc biệt như vậy xảy ra!
Trong lúc Lý Thúc Đồng đang suy tư, lại nghe thấy tiếng bước chân vừa nhanh chóng vừa nặng nề truyền đến từ sâu trong cấm địa.
Âm thanh kia như tiếng trống vang dội, ngày càng gần.
Khánh Trần nhìn về phía Lý Thúc Đồng, phát hiện đối phương đang vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không có địch ý.
Âm thanh truyền đến từ trong trung tâm cấm địa, chẳng lẽ có dã thú nào đó chạy ra ngoài?