Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2551: Lý Lực




Lão Tam cực kỳ kích động:

“Cảm ơn đại ca!”

Khánh Trần và lão Tam đồng thời nằm trên hai chiếc giường lớn, công tước Bạch Ngân đích thân dán ống dẫn người máy nano cho họ.

Khi hắn nhấn nút khởi động, người máy nano màu bạc trong thiết bị lập tức được rót vào cơ thể hai người họ.

Kết nối tế bào thần kinh 10%.

12%

19%

37%

99%

100%

Lão Nhị hâm mộ ra mặt, công nghệ kết nối tế bào thần kinh đoạt xác mà Hắc Kỵ Sĩ Đoàn nắm giữ cực kỳ hoàn thiện, mấy trăm năm qua chưa từng thất bại lần nào, chẳng bao lâu sau lão Tam sẽ có được quyền thế tối cao ở đại lục phía Đông cùng với một cơ thể có thể sống đến 251 tuổi.

Nói không hâm mộ là giả, thậm chí hắn cảm thấy hơi đố kỵ!

Công tước Bạch Ngân quan sát Khánh Trần cẩn thận, hòng nhìn xem có sơ hở nào không.

Bởi vì thuốc mê nên Khánh Trần không tỉnh lại ngay.

Công tước Bạch Ngân yên lặng chờ đợi

Thời gian từ từ trôi qua, đột nhiên Khánh Trần mở mắt, còn cơ thể của lão Tam đã trống không.

Công tước Bạch Ngân đứng cạnh, tay phải giữ cổ Khánh Trần, hỏi một cách bình tĩnh:

“Tên thật của ngươi là gì?”

Khánh Trần từ từ nhìn về phía công tước Bạch Ngân:

“Lý Lực.”

Công tước Bạch Ngân:

“Ta và ngươi quen biết nhau như thế nào?”

Khánh Trần trả lời:

“Ở vương thành Trung Ương, ta không có tiền ăn cơm, đại ca đã cho ta một chiếc sandwich. Ngươi hỏi ta hồi sức chưa, ta nói ta rất khỏe, ngươi bảo ta về sau đi theo ngươi, ngươi có một miếng cơm cũng sẽ không làm ta bị đói.”

Chỉ có công tước Bạch Ngân và lão Tam biết chuyện này, thế nên khi Khánh Trần kể lại chuyện cũ, công tước Bạch Ngân thở phào một hơi.

Hắn mỉm cười, thả bàn tay bóp cổ Khánh Trần ra:

“Tam đệ!”

Khánh Trần:

“Đại ca!”

Công tước Bạch Ngân:

“Tam đệ!”

Khánh Trần:

“Đại ca!”

Hai người họ giống như anh em ruột lâu ngày không gặp nhau.

Công tước Bạch Ngân nói:

“Lão Tam, tuy ta biết ngươi đã về, nhưng kế tiếp còn cần xác minh cẩn thận để kiểm tra thân phận của ngươi. Ngươi coi như là đang làm thủ tục, nói hết tất cả những gì ngươi biết ra là được.”

Ai có thể ngờ được trên đời này lại có một huyết thống không thể bị đoạt xác cơ chứ?

Nhưng Khánh Trần thầm cảm thấy xót xa, bởi vì ngay khi hắn cướp đoạt ký ức của lão Tam, hắn chợt nhận ra đối phương có lẽ là...người duy nhất có thể xem như người tốt trong Hắc Kỵ Sĩ Đoàn.

Lão Tam hơi đần, lại nóng tính, nhưng tính cách cũng không đến nỗi nào, thỉnh thoảng sẽ ra ngoài bố thí cho người nghèo để trấn an tâm hồn.

Người này không nhận đồ đệ, kiên trì đoạt xác những tội phạm bị phán tử hình.

Tuy lão Tam yêu tiền, yêu đàn bà, yêu quyền lực, nhưng có mấy ai không thích những thứ đó? Mà điều đáng ngạc nhiên nhất là lão Tam trung thành với công tước Bạch Ngân suốt mấy trăm năm.

Thật ra nhiều lần công tước Bạch Ngân có ý định vứt bỏ hắn, hắn cũng biết, nhưng hắn vẫn một dạ khăng khăng với công tước Bạch Ngân.

Thế gian hiếm ai được vậy.

Một người trung thành như lão Tam dưới suối vàng mà biết được, chắc chắn sẽ rất cô đơn.

Không sao, ta sẽ nhanh chóng tiễn các anh em của ngươi xuống dưới đó gặp ngươi, người một nhà phải đông đủ.

Trước đó, sở dĩ Khánh Trần quay trở lại thang máy ngột ngạt sau vụ nổ bom hạt nhân thực ra chính là để chuẩn bị cho thời điểm này, đoạt xác ngược lại thành viên của Hắc Kỵ Sĩ.

Đối với hắn, một tổ chức sử dụng thủ đoạn đoạt xác để duy trì mạng sống của mình thì không còn xứng đáng được gọi là Kỵ Sĩ.

Nghĩ thôi cũng thấy đau lòng, truyền thừa Bắc Mỹ mà Nhâm Hòa để lại giờ đây lại biến thành dáng vẻ này.

Lúc này, thân phận của Khánh Trần đã trở thành Lão Tam của đoàn Hắc Kỵ Sĩ, mặc dù hắn vẫn mang dáng vẻ của chính mình nhưng trong mắt tất cả các Hắc Kỵ Sĩ, hắn đã là Lão Tam...một tay chạy việc đáng tin của Công tước Bạch Ngân!

Trong phòng thẩm vấn.

Lão Nhị ngồi đối diện với Khánh Trần, hỏi:

"120 năm trước, tên tội phạm mà ngươi đã đoạt xác tên gì?"

Khánh Trần trả lời:

"Cao Dương."

"Ngươi nợ ta bao nhiêu?"

"Ta không nợ tiền ngươi, khi ta vừa mới đi theo đại ca, ngươi từng lừa ta hai lần, trộm mất của ta 200.000!"

Khánh Trần phẫn nộ nói:

"Ta đã không muốn nhắc tới rồi, ngươi còn không biết xấu hổ sao?"

Lão Nhị gãi gãi đầu:

"Mọe nó, nhớ rõ như vậy, ta còn tưởng ngươi quên rồi. Yên tâm, ngày mai ta sẽ trả lại cho ngươi."

Khánh Trần không chút biểu cảm nói:

"Hàng trăm năm trước ngươi cũng từng nói như vậy, luôn luôn là ngày mai ta sẽ trả cho ngươi."

"Thôi bỏ đi bỏ đi, không thẩm vấn nữa, vô vị."

Lão Nhị đứng lên mắng mỏ:

"Ngươi đúng là số hưởng phúc, CMN ngoại hình đã đẹp trai lại có nhiều thế lực sau lưng nữa, sao có thể ưu ái cho đồ lừa như ngươi vậy nhỉ?"

Lúc này, Lão Nhị đã chấp nhận được sự thật này, nhưng vẫn có chút không vui:

"Mà này, tên nhóc này đã ngủ với bao nhiêu phụ nữ rồi?"

Đây là một câu hỏi mà họ luôn hỏi sau khi đoạt xác, coi như là một thú vui tanh tưởi.