Khánh Trần lắc đầu:
"Chưa từng ngủ với ai."
Lão Nhị hít một ngụm khí lạnh:
"Cứng quá đi!"
Đúng lúc này, Công tước Bạch Ngân đi vào:
"Lão Nhị, nếu ngươi cảm thấy không cam tâm, ta sẽ cho phép ngươi trực tiếp thẩm vấn, bây giờ ngươi còn có câu hỏi nào không?"
"Không còn câu hỏi nào nữa rồi, chỉ có Lão Tam thôi."
Lão Nhị nói, chỉ thấy hắn lộ ra vẻ trầm ngâm, hiện giờ Lão Tam quả thực đã đoạt xác Khánh Trần, chẳng phải cũng đồng nghĩa với việc có được những thế lực đằng sau Khánh Trần sao?
Nghĩ đến đây, hắn liếc nhìn Khánh Trần một cái, cũng không biết đang âm mưu cái gì...
Thực ra, Hắc Kỵ Sĩ...cũng đâu nhất thiết phải luôn là mười hai người, Lão Tứ có hai tên đồ đệ lợi hại, một người dùng để đoạt xác, người còn lại hoàn toàn có thể lần lượt bổ sung thêm, thêm chút máu tươi cho đoàn Hắc Kỵ Sĩ.
Đại ca trầm ổn, Tam ca liều mạng, Lão Nhị nham hiểm, đây đều là những cái danh nổi tiếng của đoàn Hắc Kỵ Sĩ.
Những nếu Khánh Trần biết Lão Nhị đang mưu tính điều gì, có lẽ hắn sẽ phải biết ơn dữ lắm.
Bây giờ hắn đã đoạt được ký ức của Lão Tam, bên trong đó có rất nhiều bí mật, nếu hắn có thể đoạt xác thêm Lão Nhị nữa thì...Mấu chốt là ở chỗ phương pháp giết Kỵ Sĩ cấp A này thực sự quá đơn giản, chỉ cần nằm xuống trang bị và chờ đối phương dâng mạng lên là được.
Thành thật mà nói, Khánh Trần chưa bao giờ giết một cao thủ cấp A dễ dàng như vậy.
Thôi thì tất cả Hắc Kỵ Sĩ cùng đến đoạt xác hắn luôn đi...
Chờ đã, liệu hắn có thể giết Công tước Bạch Ngân rồi sau đó trở thành Công tước Bạch Ngân mới không?!
"Nói chuyện chính đi."
Công tước Bạch Ngân đưa mọi người đến phòng họp và nhìn Khánh Trần:
"Giải quyết từng vấn đề một đi, nào, hãy nói về lý do tại sao các Kỵ Sĩ của đại lục phương đông sau khi xuất hiện ở Cấm Đoạn Chi Hải mà vẫn có thể thăng cấp vậy? Họ không có ma dược, vậy họ dựa vào cái gì?"
"Thuật hô hấp."
Khánh Trần nói:
"Kỵ Sĩ Tần Sanh đã bất cẩn rơi xuống vách đá khi chiến đấu với những người khác, kết quả là hắn đã tìm thấy một cuốn sách cổ trong hang, trong đó ghi lại một thuật hô hấp bí ẩn và một phương pháp về thực phẩm bổ sung bí ẩn, ngày nào cũng phải ăn nó."
Đám Hắc Kỵ Sĩ đưa mắt nhìn nhau, tên Tần Sanh này đúng là chó ngáp phải ruồi? Còn có thể may mắn như vậy sao?
Thực sự ghen tỵ với Tần Sanh!
Thành thật mà nói, những lời này đều là những gì Khánh Trần bịa ra, Tần Sanh nghe được chắc cũng có thể bò ra khỏi khu cấm kỵ số 002 mất...
"Thực phẩm bổ sung?"
Lão Cửu tò mò hòi:
"Nó có giống ma dược của bọn ta không?"
Khánh Trần gật đầu:
"Nhưng thứ này chỉ là nguyên liệu thức ăn bình thường, sau khi ăn vào sẽ kéo dài tuổi thọ, không bị chết yểu. Quá trình sẽ là một cân khổ qua, sau đó đập nát thêm hai lạng khổ đinh trà, sau đó uống thêm hoa cúc vàng sau mùa thu..."
Đám Hắc Kỵ Sĩ ngơ ra, CMN toàn những nguyên liệu khó nuốt.
Người bình thường có ai lại coi khổ qua là một loại thức ăn.
Thực ra thì Khánh Trần đã cố gắng nói nhẹ nhàng đi nhiều rồi, nếu không vì độ tin cậy, thậm chí hắn còn muốn khiến đám ngu ngốc này ngày nào cũng nuốt một cân phân xuống bụng.
Nhưng những nguyên liệu khó nuốt đến thái quá như vậy lại thành ra rất hợp lý trong mắt Công tước Bạch Ngân:
"Quả nhiên phải nếm trải được khổ đau mới có thể làm người vượt trội, nếu muốn sống lâu hơn và trở nên mạnh mẽ hơn, tất nhiên ngươi phải trả giá. Dặn dò nhà bếp, ngày mai mọi người sẽ bắt đầu ăn món này, không ai được phép trốn. Còn nữa, những đồ đệ còn lại cũng phải bắt đầu ăn những thứ này, thúc giục bọn chúng nhanh chóng hoàn thành sinh tử quan, chúng cũng không còn nhỏ tuổi nữa, cũng phải nhanh chóng chuẩn bị cho chuyện đoạt xác."
Lão Nhị:
"Đại ca, ngươi không ăn sao?"
Công tước Bạch Ngân:
"Ta đã là bán thần rồi, ăn cái này có ích lợi gì sao?"
Lão Nhị:
"..."
Công tước Bạch Ngân:
"Tam đệ, tiếp tục nói."
"Vâng thưa đại ca!"
Khánh Trần nói tiếp:
"Chỉ cần làm theo công thức này mỗi ngày thì không cần phải dùng ma dược nữa, sau đó duy trì thuật hô hấp để tiến hành hoàn thành thử thách sinh tử quan, mỗi lần hoàn thành được một mục sẽ được tăng lên một cấp."
Ánh mắt công tước Bạch Ngân sáng ngời, khi nghe đến thuật hô hấp, hắn chỉ cảm thấy thế giới đều trở nên tốt đẹp hơn:
"Nào, ngươi dạy cho Lão Nhị thử sự kỳ diệu của thuật hô hấp này đi! Phương đông quả nhiên thần kỳ, không ngờ lại có thể dùng thuật hô hấp mở ra tiềm năng của cơ thể!"
Khánh Trần đi tới, hắn nắm cổ tay Lão Nhị bắt mạch, sau đó dùng vân khí của Kỵ Sĩ để điều khiển, nhịp thở của Lão Nhị ngay lập tức đồng nhất với nhịp thở của hắn.
Lão Nhị ngạc nhiên:
"Này! Ta có thể cảm thấy được sau khi nhịp thở thay đổi, chân khí Kỵ Sĩ của ta đã bắt đầu tăng lên! Nó thực sự hữu ích!"
Công tước Bạch Ngân mỉm cười:
"Rất tốt!"
Nhưng vấn đề là thứ Khánh Trần đã cho không phải là thuật hô hấp của Kỵ Sĩ, mà là phần thứ hai của Chuẩn Đề Pháp.