Nhưng vấn đề là, tu hành giả ở đại lục phía Đông không chậm tiến hơn nơi này, sự thật đã chứng minh, các loại truyền thừa của thuật Hô Hấp mới là con đường tu hành chính thống trên đời này.
Đại lúc phía Đông có mà đại lục phía Tây lại không có.
Và quan trọng hơn hết là dường như những người này không hiểu rõ ba chữ Hà Kim Thu rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.
Ngay sau đó!
Thanh Ngọc Tâm Kiếm giấu sẵn trong vài góc xó của cao ốc bỗng nhiên bay ra, giết chết tất cả nhân viên vũ trang trong tòa nhà này.
Một thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm đâm thủng cổ, máu tươi bắn ra, văng tung tóe trên mặt đất hệt như súng nước.
Tầng một, tầng hai, tầng ba…
Vì cuộc giao dịch lần này, thế lực của Hắc Kỵ Sĩ Đoàn ẩn nấp trong vương thành chuẩn bị vô cùng đầy đủ, thế nhưng vẫn chẳng là gì so với Thanh Ngọc Tâm Kiếm.
Nếu như không phải vì giao dịch cùng với kế hoạch của Khánh Trần, thì khi còn ở trong căn cứ quân sự hắn có thể giết luôn Người Xem Mệnh.
Hành lang chật hẹp như thế, làm sao Người Xem Mệnh né tránh được chín thanh Tâm Kiếm?
Hà Kim Thu nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, cười hỏi:
“Cái gì khiến các ngươi cảm thấy mình an toàn?”
Khi hắn đứng trên sân thượng trò chuyện vui vẻ, tòa nhà dưới chân hắn đã nhuộm đẫm máu của vô số người.
Người đàn ông kia nheo mắt:
“Ngươi cho rằng ngươi có sống sốt rời khỏi vương thành Trung Ương à?”
Hà Kim Thu suy tư một lát rồi trả lời nghiêm túc:
“Ta biết chắc chắn các ngươi còn có kế hoạch tiếp theo nhằm vào ta, ta cũng không xác định mình có thể tránh thoát hay không, nhưng kết cục của ta thế nào khó nói trước, mà kết cục của ngươi thì ta đã viết sẵn cho ngươi rồi.”
Vừa dứt lời, chín thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm đã đâm nát tường kính của tòa nhà, lơ lửng trên sân thượng.
Chín thanh kiếm vây quanh người đàn ông trung niên, chặn đứng mọi đường đi của đối phương.
“Ngươi trốn không thoát đâu.”
Người đàn ông trung niên nói.
“Vậy thì sao?”
Hà Kim Thu nói với giọng điệu hờ hững.
Chỉ trong nháy mắt, chín thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm xuyên qua cơ thể của người đàn ông nọ.
Hắn nhìn thấy ở dưới mặt đất có một chiếc xe đang lao như điên tới đây, mà chín thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm bên cạnh hắn hợp lại với nhau, tạo thành một thanh trường kiếm dài hơn, rộng hơn.
Hà Kim Thu nhẹ nhàng nhảy lên đứng trên thân kiếm, như đón gió ngự kiếm, bay thẳng lên trời.
Quy Nhất.
Đó là Cửu Kiếm Quy Nhất trong truyền thừa Thanh Ngọc Tâm Kiếm của Hồ thị.
…
Truyền thừa này có hai chiêu mạnh nhất, chiêu đầu tiên là Quy Nhất, tu hành giả có thể ngự kiếm cưỡi gió, ngày đi ngàn dặm.
Chiêu thứ hai là Ngọ Thì ở cảnh giới bán thần, cần có 12 thanh Thanh Ngọc Tâm Kiếm, dệt thành một tấm lưới kiếm chân chính, phá hủy tất cả mọi thứ trong vòng 800 mét xung quanh dễ như trở bàn tay.
Trong truyền thừa của Hồ thị, sở hữu chín thanh Tâm Kiếm tức là đã bước chân vào ngưỡng cửa của cảnh giới bán thần, tu luyện ra 12 thanh kiếm có nghĩa là chính thức trở thành bán thần.
Tâm Kiếm khó tu luyện, sau khi thăng lên cấp A mới có thể từ từ luyện chế thanh kiếm đầu tiên, ngay cả Lý Trường Thanh cũng chỉ mới tu ra được thanh Tâm Kiếm thứ ba.
Vì quá khó nên đã lâu không có ai thấy được Cửu Kiếm Quy Nhất.
Khỏi phải nhắc đến Ngọ Thì.
Bây giờ Hà Kim Thu ngự kiếm cưỡi gió bay trên cánh rừng sắt thép, hắn nhẹ nhàng băng qua những tòa cao ốc đứng độc lập, trang nghiêm, như có phong thái của tiên nhân.
Hắn bay thẳng lên trời xanh, bay xa 600 km mới chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Ngay khi rơi xuống đất, ông chủ Hà phun ra một ngụm máu, đầu váng mắt hoa gần như hôn mê bất tỉnh.
Vốn dĩ hắn định chờ trở về đại lục phía Đông rồi mới tiêm thuốc, xem ra bây giờ hắn không có cơ hội này.
“Không có thời gian nữa rồi.”
Hắn mỉm cười, lau vệt máu bên khóe miệng.
Ông chủ Hà ngã ngồi dưới đất, mở vali ra một cách cẩn thận, nhìn hai ống thuốc màu xám bên trong.
Hắn lấy một ống thuốc đâm vào ngực, tiêm toàn bộ chỗ thuốc vào trong cơ thể mình không chút do dự.
Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm nhận được lục phủ ngũ tạng dần dần bị bỏng cháy, thứ thuốc màu xám ấy giống như dung nham tuần hoàn khắp các mạch máu trên người.
Các tế bào lần lượt phân tách, thình lình phá vỡ màng tế bào dung hợp lại với nhau.
Những tế bào ung thư đột nhiên bột phát sức sống mãnh liệt chưa từng có, giống như virus, chúng không ngừng xâm chiếm các tế bào thường, phân chia tế bào mới rồi dung hợp các tế bào.
Tế bào ung thư hình thành do sự đột biến gen trên cơ thể. Thật ra trong cơ thể của mỗi người, mỗi một giây mỗi một phút đều có khả năng sẽ gặp phải đột biến gen, chẳng qua có người có thể điều trị đột biến gen, có người không.
Vì thế nhiều chiến sĩ gen khi về gia đều chết vì ung thư.
Sau khi con người mắc bệnh ung thư, tế bào ung thư phát triển mạnh mẽ, chúng vắt kiệt vật chủ để nuôi dưỡng chính mình.