Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2320: Tượng Gỗ




Trung Vũ nói đầy hứng thú:

“Ngươi muốn đột phá lên cảnh giới cao hơn sao, nhưng ngươi làm như này không phải là thăng cấp đâu, mà là đang hao mòn dần. Chờ khi hao mòn xong...cũng chẳng còn mạng. Hơn nữa, ngươi có nghĩ đến việc nếu ta chết đi, chẳng phải Tiểu Vũ cũng không còn hay sao.”

Trung Vũ trầm tư nói:

“Chờ ta học xong cách khống chế cương thi, chẳng phải đến lúc đó sẽ ổn thôi?”

Trước đây Trung Vũ và Zard vẫn luôn rất hòa thuận, vì Trung Vũ biết chắc chắn mình sẽ có thời kỳ ngủ say nữa, không biết còn phải ngủ bao lâu mới có thể tìm được cách phù hợp với thế giới này.

Mà lúc hắn ngủ say thì Tiểu Vũ rất yếu ớt và bất lực, người khác giết chết Tiểu Vũ, hắn cũng sẽ chết theo, cho nên hắn cần một thủ hộ giả trung thực như Zard.

Nhưng nếu hắn có thể khống chế hơn hai mươi cỗ Kim Thi thì Zard sẽ trở nên vô dụng, có thể chết được rồi.

Lúc này, có vẻ như Liên Hoa đã biết đây là tai họa không thể cứu vãn, nàng khóc nức nở nói:

“Đừng như vậy, ta van xin ngươi.”

Trung Vũ nghe thấy câu nói kia thì lòng trắng dần xuất hiện trong đôi mắt đen tuyền, nó trở lại trong hốc mắt của hắn lần nữa.

Tựa như nhân tính đang dần quay lại.

Mọi người đều thấy hi vọng len lói, mãi cho đến lúc này họ mới ý thức được rằng có một tầng bóng ma thật dày bịt kín trên tâm trí của Trung Vũ, mà dường như Xích Tâm Cổ có thể tạo nên chút ảnh hưởng cho nó!

Thế nhưng, Xích Tâm Cổ có hiệu lực trong thời gian bảy ngày, bây giờ là ngày đầu tiên, lực ảnh hưởng hoàn toàn không đủ lớn.

Nhưng lòng trắng vừa mới xuất hiện kia lại biến mất, Trung Vũ quay đầu nhìn Liên Hoa rồi cười khẩy nói:

“Ngươi muốn quấy nhiễu tâm trí ta? Chờ lát nữa ta sẽ rút lưỡi của ngươi.”

Nói xong, hắn nhìn về phía Zard lần nữa, không đợi Zard gia tăng khí thế tiến hành đột phá thì đã đánh một chưởng khiến hắn bày về phía xa xa:

“Ngươi vẫn chưa chết được, nếu không Tiểu Vũ sẽ than khóc thảm thiết oán giận ta mất.”

Trung Vũ tựa như ma chủ giáng lâm ở trong chiếc trại này, không một ai có thể địch lại!

Nhưng đúng vào lúc này, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía chỗ hắc ấm sâu nhất trong bóng tối.

Ở chỗ sâu trong trại, hơn mười con trăn tuần tra tới lui trước một tượng gộ cao hơn hai mét gần như muốn bị phong hóa.

Nhân vật được điêu khắc trên gỗ đội mũ dạ cao cao, mặc áo đuôi tôm chỉnh chu, đôi mắt cong như vầng trăng lưỡi liềm vì cười.

Không biết tượng gỗ này đã được đặt ở trong Liên tộc bao nhiêu năm, hình như tồn tại từ lúc Liên Y vẫn còn là tộc trưởng, tộc nhân cũng không biết người này là ai, chỉ cảm thấy vị ma thuật sư này trông rất đẹp, cũng rất thân thiện.

Bình thường cũng chẳng có ai đến chỗ tượng gỗ, chỉ có các con trăn lớn thỉnh thoảng sẽ đến chiếm cứ nơi đây làm chỗ nghỉ ngơi, lúc con cháu được sinh ra cũng sẽ mang trứng đến để ở bên dưới, tựa như nhờ cậy vị tượng gỗ này bảo vệ vậy.

Lúc này, các con trăn lớn leo lên tượng gỗ, chăm chú quấn chặt lấy tượng gỗ bằng thân thể cường tráng của mình, không ngừng quấn chặt.

Một tiếng “răng rắc” vang lên, tượng gỗ vỡ vụn, có chất lỏng màu bạc chảy ra từ bên trong, cuối cùng chất lỏng màu bạc đó hóa thành một người, tất cả chất lỏng màu bạc đều hòa tan vào trong cơ thể hắn, hóa thành ma thuật sư mặc áo đuôi tôm với mái tóc màu bạc.

Hắn mỉm cười sờ lên đầu trăn lớn:

“Thời gian trôi qua quá lâu, cũng không biết các ngươi là con của ai, nhưng có lẽ nơi này đang gặp phải mối nguy hiểm nào đó nhỉ.”

Nói xong, hắn nhặt một vật hình tròn từ trong đống tượng gỗ vỡ vụn ra, thứ kia lóe lên ánh sáng màu trắng tựa như ngôi sao bền vững bất diệt.

Đây rõ ràng là một viên động lực hạt nhân Cơ Giới Chi Tâm chân chính, có điều thời gian tạo thành xa xưa, không biết được sản xuất khi nào, chỉ có một hàng chữ nhỏ được khắc ở phía sau: Lễ vật Khánh thị tặng cho Lý Thần Đàn, biết ơn sự cống hiến của Lý Thần Đàn tiên sinh vì đã cứu vớt nhân loại.

Lý Thần Đàn mỉm cười để Cơ Giới Chi Tâm vào trong thân thể, chất lỏng màu bạc chảy ra ra từ trong tượng gỗ chính là từ một tỷ người máy nano, nhưng bản thân người máy nano cũng không tự sản sinh ra năng lượng, mà chúng cần có nguồn năng lượng ở bên ngoài cung cấp động lực.

Cho nên, viên động lực hạt nhân Cơ Giới Chi Tâm này là do Khánh thị - người am hiểu nghiên cứu năng lượng hạt nhân nhất đặc biệt chế tạo cho hắn.

Tượng gỗ là do Lý Thần Đàn nhờ Hồ Thuyết – người sáng lập cơ cấu nội bộ Hồ thị đưa tới, không một ai nghĩ đến Liên tộc này còn có một sự tồn tại tựa vị thần bảo vệ như thế này.

Lý Thần Đàn lấy một viên ngân tệ từ trong ngực ra, ngân tệ nhảy cẫng lên:

“Đi thôi, để chúng ta xem xem ai đến phá hoại Liên tộc.”

Hắn nhìn về phía ánh lửa bên ngoài trại:

“Có vẻ như là một nhân vật không tầm thường đâu.”