Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2317: Ác Ma Đáng Sợ




Zard cuống lên, vì trong số tất cả mọi người ở đây thì chỉ có hắn từng thực sự tiếp xúc với Trung Vũ, tất nhiên biết tính tình đối phương thế nào.

Hắn chưa kịp nói gì cả thì thấy Liên Hoa vừa nhích đến gần đã bị một ảo ảnh màu đỏ sẫm hóa thành bàn tay xách trên không trung.

Bàn tay kia to cỡ một chiếc lốp xe tải, trên cái bóng màu đỏ đầy rẫy hoa văn mạch máu màu đen và từng cục tĩnh mạch.

Liên Hoa không kịp đề phòng biến cố này nên thật sự bị chặn ngang tóm được, mặt nghẹn đỏ cả lên.

Hệ thức tỉnh xuất hiện, Tinh Hồng Chi Thủ!

Người Liên tộc vừa mới uống rượu đã lập tức tỉnh, các nàng nhau nhau điều khiển cương thi tiến lên nghênh địch, muốn cứu Liên Hoa về.

Hơn trăm cỗ Đồng Thi, Ngân Thi, Kim Thi cùng xông lên, nhưng không ngờ cũng có số lượng Tinh Hồng Chi Thủ tương ứng xuất hiện ở trong bóng đêm và ánh lửa, vững vàng khống chế tất cả đám cương thi đứng nguyên tại chỗ.

Còn những bản thể người Liên tộc muốn xông lên thì bị Tinh Hồng Chi Thủ đánh bay trong thé sét đánh không kịp bưng tai.

Thậm chí dưới sát khí dày đặc, không một ai có thể đến gần Trung Vũ trong khoảng cách mười bước, từng người Liên tộc đều bị đánh bay ra ngoài, lục phủ ngũ tạng bỏng rát đau đớn.

Khi chuyển sang Trung Vũ, Zard và Liên Tâm đều thấy ánh mắt của đối phương thay đổi.

Trong mắt không còn lòng trắng nữa, chỉ còn lại một màu đen thâm thúy.

Tựa như không phải là con người.

Hung ác nhất là mỗi một đòn của Trung Vũ đều cực kỳ chuẩn xác, tất cả những người bị Tinh Hồng Chi Thủ của hắn đánh trúng đều không chết, nhưng lại hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu.

Tinh Hồng Chi Thủ dữ tợn màu đỏ tươi kia tựa như vô biên vô hạn, cho dù có một vạn người đến thì cũng không có cách nào bắt hắn được.

Trung Vũ đánh giá trại đầy hứng thú, khi hắn trông thấy Zard thì cười rồi nói:

“Lâu rồi không gặp, Tiểu Zard. Đúng rồi, Tiểu Vũ có nhớ ta không?”

Dù Zard rất không muốn thừa nhận, nhưng hắn vẫn thành thật nói:

“Tiểu Vũ nhớ ngươi, nhưng hắn hi vọng ngươi có thể vui tươi hơn.”

Trung Vũ mỉm cười đáp lời:

“Hiện tại ta rất vui tươi mà, hì hì. Hôm nay ta không làm khó ngươi, cô gái phía sau có quan gì với ngươi sao, nếu có liên quan gì thì ta có thể không giết nàng.”

Zard ngưng trọng nói:

“Ngươi cũng không thể giết người ở nơi này.”

“Ồ?”

Trung Vũ đi bộ nhàn nhã ở trong trại:

“Trên đời này còn có người có thể ra mệnh lệnh cho ta sao? Ta cũng vì nể tình Tiểu Vũ nên mới tha cho ngươi khỏi chết...Đúng rồi, những cương thi này là sao đây, trông chúng thật đáng yêu, tựa như những tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.”

Thậm chí tên Trung Vũ này còn không có tính cách rõ ràng, Tiểu Vũ giữ lại tất cả ngây thơ và trong sáng trong tính cách của mình, còn hắn thì là tập hợp của các mặt u ám, đến nay vẫn chưa một ai có thể trị được.

Zard nói:

“Đây là truyền thừa tu hành của Liên tộc.”

Trung Vũ vừa cười vừa nói:

“Cuối cùng cũng tìm được một chuyện thú vị, không thể dùng năng lực của mình nhiều, cũng không biết tu hành thứ này lần nữa thì có ảnh hưởng hay không. Nói cho ta biết, ai nắm giữ quyền khống chế, truyền thừa chế tạo cương thi ở đâu, ta muốn chế tạo tất cả người nơi đây thành cương thi để chơi. Không đúng, nếu có thể chế tạo tất cả người của liên bang thành cương thi để chơi thì thật tốt biết bao. Đến lúc đó một mình ta sẽ mở một quán tượng, tất cả các ngươi đều là những bức tượng mà ta tâm đắc nhất.”

Mặt đám người Liên tộc đều tái đi, người này vừa ra tay đã nghiền ép tất cả mọi người, mà còn là sự áp đảo không thể đáp trả, ngay cả Kim Thi cũng đều bị Tinh Hồng Chi Thủ gắt gao không chế, không thể động đậy.

Mà bây giờ, người này vừa mới mở miệng nói muốn chế tác tất cả mọi người thành cương thi!

Lúc này Liên Tâm mới hiểu được, hóa ra Zard thật sự không muốn mang nguy hiểm vào trại nên mới chạy trốn, nàng đã trách lầm hắn!

Zard nói:

“Nếu Tiểu Vũ biết ngươi làm chuyện này thì hắn sẽ không vui!”

Bước chân của Trung Vũ hơi khựng lại:

“Không sao, không để cho bạn nhỏ ấy biết là được. Đúng rồi, Trần Vũ trong thế giới kia đâu, gần đây hắn đang làm chuyện gì, thống nhất Trần thị sao?”

“Không.”

“Vô dụng.”

Trung Vũ cười khẩy:

“Chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng không làm được, sao hắn có thể khống chế thân thể của ta?”

Zard nghiêm túc nói:

“Đây không phải thân thể của ngươi, là của Tiểu Vũ.”

“Không quan trọng.”

Trung Vũ dạo bước trong đám người, cuối cùng dừng lại ở trước mặt Liên Hoa:

“Bắt đầu từ ngươi trước đi, nói cho ta biết cách để chế tạo cương thi, nếu không thì ta sẽ giết người và giết luôn tất cả tộc nhân của ngươi.”

Liên Hoa nghiêng đầu đi, không kiềm chế được mà rơi nước mắt, sáng óng ánh long lanh dưới ánh lửa.

Không một ai nói chuyện, tác dụng của Xích Tâm Cổ cũng không phải vạn năng, nó không phải một loại công cụ để khống chế, mà chỉ làm người ta nảy sinh tình cảm.