Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2318: Xích Tâm Cổ Kềm Chế Ác Ma




Cho nên Liên Hoa cũng không thể khống chế Trung Vũ làm việc gì, không được làm cái gì. Cũng không hiếm gặp những trường hợp yêu nhau rồi giết chết chính người yêu của mình, cho nên nếu Trung Vũ thật sự muốn giết Liên Hoa thì vẫn giết được như thường.

Nhưng Liên Hoa biết một việc, Xích Tâm Cổ khiến đôi bên cùng sống cùng chết, nếu hiện tại Trung Vũ giết nàng thì hắn cũng phải chết!

Cho nên Liên Hoa đã quyết định, nàng không nói gì, muốn dị biến giả tà ác này cùng chết với nàng, làm một đôi uyên ương bỏ mạng.

Nhưng đúng lúc Trung Vũ không nhịn được chuẩn bị ra tay, không thương hoa tiếc ngọc thì đột nhiên nói một mình đầy kỳ lạ:

“...Vì sao ta cảm thấy rất đau lòng khi thấy ngươi khóc vậy?!”

Trại trong Tú Chu Châu vốn đang ồn ào chợt im phăng phắc.

Đám trăn vốn chiếm cứ trên đỉnh nhà trúc dáo dác ngó sang bên này dò xét, sau khi chúng nó nhìn thấy tất cả Kim Thi đều bị một người khống chế thì lập tức uốn lượn lui về chỗ sâu nhất trong trại.

Trung Vũ đứng bên cạnh đống lửa lớn nhìn Liên Hoa đầy nghi hoặc.

Trong mắt Zard xuất hiện hi vọng, nếu Xích Tâm Cổ thật sự có tác dụng thì chẳng phải là sẽ cứu được tất cả mọi người ở trại sao. Không quan tâm làm như thế nào, việc quan trọng bây giờ là ngăn cản Trung Vũ, một khi thả tên ác ma này đi thì sợ là thiên hạ sẽ còn hỗn loạn hơn.

Nhưng hình như phản ứng của Trung Vũ không giống với tưởng tượng của mọi người lắm.

Hắn lẩm bẩm một mình:

“Tại sao ta lại có loại cảm xúc khó hiểu này? Trên thế giới này chỉ có Tiểu Vũ mới có thể khiến ta đau lòng, không có ngươi...Ta có cảm giác không đành lòng với ngươi là do có người nói với ta phải như thế.”

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Lúc Liên Hoa cho Trung Vũ ăn Xích Tâm Cổ thì đối phương đang trong trạng thái hôn mê, không thể nào biết được sự tồn tại của Xích Tâm Cổ.

Nhưng bây giờ rõ ràng Trung Vũ đã nhận ra điều gì đó, hắn đã biết cảm xúc này là do tác động từ bên ngoài gây nên!

Ý chí tinh thần của vị Trung Vũ này đã phá tan xiềng xích quy tắc bằng những cảm xúc u ám nhất trên thế giới, gần như muốn chạm đến điểm giới hạn của dung nhập thế giới.

Thậm chí, có lẽ chỉ cần có người ở trên đời này nhắc đến tên hắn thì hắn cũng đều có thể cảm nhận được.

Sao một một sự tồn tại đã ngủ say trong một thời gian dài như vậy lại không cảm nhận được Xích Tâm Cổ được chứ?!

Một giây sau, đã thấy một cái Tinh Hồng Chi Thủ xuất hiện ở trước mặt Trung Vũ, bỗng nhiên ảo ảnh màu đỏ sậm xuyên qua chính thân thể hắn rồi cầm lấy một thứ gì đó.

Trong lúc giằng co, một vệt năng lượng màu đỏ dây dưa ở trong thân thể hắn đã bị cái Tinh Hồng Chi Thủ màu đỏ tươi này mạnh mẽ kéo ra bên ngoài.

Trung Vũ đau đớn trừng to mắt, đôi mắt không có tiêu cự nhìn về phía bầu trời đêm, đó là đôi mắt còn thâm thúy và tối tăm hơn cả bóng đêm kia.

Tinh Hồng Chi Thủ màu đỏ tươi lôi kéo thứ gì đó ra ngoài, người Liên tộc trơ mắt nhìn cái tên biến thái này thử tách Xích Tâm Cổ khỏi thân thể.

Cảnh tượng này thật khiến người ta phải e ngại, đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy có người có thể làm đến trình độ này, cho nên ngay cả năng lượng của Xích Tâm Cổ cũng sắp nổ tung.

Thế nhưng, Xích Tâm Cổ mà Liên Hoa nuôi nấng mỗi ngày trong mười hai năm tâm huyết còn cứng cỏi và bướng bỉnh hơn nhiều so với tưởng tượng.

Trong lúc lôi lôi kéo kéo, dường như linh hồn của Trung Vũ cũng sắp bị kéo ra, có ba ảo ảnh lần lượt xuất hiện ở bên ngoài thân thể của hắn, cái thứ nhất là bản thân hắn với hai mắt đen nhánh, cái thứ hai là Đại Vũ trưởng thành với hai mắt nhắm chặt trong trạng thái ngủ đông, cái thứ ba là Tiểu Vũ nhỏ tuổi be bé, gầy teo với đôi mắt đang rơi lệ nhưng không thể mở ra.

Ảo ảnh này đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Trung Vũ, gần như muốn tách rời khỏi cơ thể dưới sự dẫn dắt của Tinh Hồng Chi Thủ.

Zard hét to lên:

“Không được, ngươi cưỡng chế lôi kép ý chí tinh thần của họ ra sẽ khiến họ không có chỗ để đi, họ sẽ chết mất!”

Tuy nhiên Zard đã lo lắng thái quá rồi, vì ba đạo ý chí tinh thần kia đã quấn quýt lấy nhau từ lâu, vốn không thể tách rời, Trung Vũ cũng không làm được.

Một tiếng nổ ầm vang lên, quang ảnh màu đỏ sậm tung bay đầy trời, ba ảo ảnh lại bay trở về trong thân thể Huyền Vũ một lần nữa.

Trung Vũ thở dốc hai tiếng:

“Một vật nhỏ thú vị...Vậy mà không thể tách ra được?”

Toàn bộ người Liên tộc đều giật mình, tất cả những gì mà người này thể hiện đã hoàn toàn vượt ra khỏi sự hiểu biết của các nàng về thế giới này.

Thật sự có người có thể hung tàn đến mức như vậy!...

Trung Vũ cúi đầu suy nghĩ một lát:

“Ta có thể cảm nhận được, luồng năng lượng khó hiểu kia không chỉ dây dưa với ta mà cũng dây dưa với ngươi. Khi một trong hai luồng năng lượng tiêu tan thì năng lượng trong cơ thể của người kia cũng sẽ hút khô tất cả năng lượng của người đó, nói cách khác, ta không thể giết ngươi. Thật sự quá vướng víu mà, không ngờ ngủ một giấc tỉnh lại mà có thêm nhiều thứ vướng víu như thế.”