Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2268: Điểm Ra Đời Người Mới




Hơn nữa Khánh Trần có cảm giác, một sinh vật trí tuệ nhân tạo đã thức tỉnh không thể bị con người kiểm soát hoàn toàn.

Khánh Trần hỏi:

“Không nói chuyện này nữa, ta hỏi ngươi một việc, địa vị của người da trắng trong thế giới Siêu Đạo thế nào? Sao ta có cảm giác hình như tất cả mọi người đều thù hận người da trắng vậy?”

Người da đen cười vui vẻ:

“Ngài không phải người ở đại lục phía Tây nên không biết đấy thôi, địa vị của người da trắng ở đại lục này cao lắm.”

Theo người da đen này nói, đại lục phía Tây phân chia thành 5 đẳng cấp là quốc vương, quý tộc, công dân, dân tự do, nô lệ.

Quốc vương chính là truyền thừa gia chủ Roosevelt, đời trước truyền đời sau.

Quý tộc chia ra làm công tước, bá tước, nam tước.

Chỉ có bốn vị công tước, chia nhau quản lý bốn thành phố, Phong Bạo tiên sinh – thành chủ của Phong Bạo Thành – là công tước, tước vị truyền đời cho con cháu mà không bị giáng tước.

Tiếp theo là công dân, người da trắng sinh ra đã là công dân, còn người da đen và người gốc Á là dân tự do kém hơn một bậc.

Công dân có thể giữ các chức vụ nhà nước còn dân tự do thì không thể,

Công dân người da trắng tham gia nghĩa vụ quân sự một năm có thể lên làm sĩ quan luôn.

Dân tự do người da đen, người gốc Á tham gia nghĩa vụ quân sự mười năm mới có thể trở thành công dân, ngoài ra còn giành được một suất sĩ quan.

Nô lệ là con cháu của những người từng phạm tội, hoặc là hậu duệ của phe chiến bại từ thời vương quốc nội chiến, có thể tự do mua bán.

Nhưng chỉ có công dân da trắng, quý tộc, quốc vương mới được phép sở hữu nô lệ, lực lượng vũ trang tư nhân.

Vì vậy, người da trắng tất nhiên có địa vị cao hơn ở đại lục phía Tây.

Nhưng trong thế giới Siêu Đạo lại khác, mọi người không ai biết ai, bị đánh cũng không tìm được người trong đời thực.

Thế là người da đen và người gốc Á nhìn thấy người da trắng là thù cũ hận mới tính gộp vào, đương nhiên là đánh chết…

Bởi vậy, trên mạng của đại lục phía Tây truyền lưu một lời chỉ dẫn: Tuyệt đối đừng vào thế giới Siêu Đạo với khuôn mặt của người da trắng.

Khánh Trần thở dài, mình không biết điều này trước.

Giờ thì hay rồi, thế chẳng phải là mình hút vô số thù hận à?!

Chuyện này cũng đã rõ ràng, quả thực thế giới Siêu Đạo đi theo hướng phi tập trung hóa, bằng không người da trắng và quý tộc với địa vị cao quý sao có thể chịu đựng việc mình bị nhằm vào trong thế giới ảo? Họ tìm theo địa chỉ IP để giết người từ lâu rồi ấy chứ!

Thế nên Khánh Trần lại càng cảm thấy thế giới này rất quái lạ, nó không thể do gia tộc Roosevelt khống chế được.

Nghĩ đến đây, Khánh Trần thấy chuyện này không đơn giản như mặt ngoài, có lẽ quan hệ giữa thế giới Siêu Đạo và gia tộc Roosevelt còn phức tạp hơn, cho nên mới khiến xã hội xuất hiện kết quả bất thường như vậy.

Khánh Trần hỏi:

“Điểm ra đời người mới là cố định à?”

“Đúng vậy.”

Người da đen gật đầu:

“Thế giới Siêu Đạo chỉ có một thành phố, trong đó có 100 điểm ra đời người mới. Sau khi chết mọi người đều phải chơi lại từ đầu, cho dù là cao thủ cấp S cũng vậy, chết là thành người mới cấp F luôn, không có tiền, không có vũ khí, không có cấp bậc.”

Giống như ở thế giới thực, mỗi người chỉ sống một lần, không có cơ hội thứ hai.

Khánh Trần nhỏ giọng lầu bầu:

“Không có khu vực an toàn và quy định bảo vệ người mới gì luôn, chân thực quá rồi đấy.”

Nhất nghi ngờ:

“Có phải ngươi gặp vấn đề gì không?”

“Không.”

Khánh Trần điềm nhiên như không:

“Ta hỏi vậy thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều. À phải rồi, khi tất cả người mới “ra đời” đều có một chiếc chìa khóa trong túi quần à?”

Chìa khóa của hắn bị người ta cho nổ tung luôn rồi…

Người da đen nói:

“Đó là cơ hội miễn phí vào phó bản một lần mà thế giới Siêu Đạo đưa tặng, sau khi dùng xong thì phải mua chìa khóa.”

“Thì ra là vậy.”

Khánh Trần gật đầu, may mà chìa khóa không phải thứ gì quan trọng. Xem ra những người đó canh giữ ở điểm ra đời không phải vì ăn no rửng mỡ muốn giết hắn, mà là cố ý cướp chìa khóa đa vũ trụ trong gói quà cho người mới, thuận tiện giết hắn.

Thế giới Siêu Đạo không có pháp luật hay sao mà cứ giết người bừa bãi như thế?

“Đúng rồi, chủ động giết người không bị trừng phạt à?”

Khánh Trần khó hiểu.

“À, có nhiều kẻ liều mạng lắm, họ giết người xong thì không thể mua đồ ở cửa hàng nữa, nhưng họ có thể nhờ đội ngũ mua giúp…”

Người da đen suy tư:

“Thật ra người canh giữ ở điểm ra đời đều là nhóm nhỏ, người có cấp bậc cao không thèm làm mấy việc đó đâu, dù sao chìa khóa cũng không đắt.”

Khánh Trần nghẹn họng, ngươi nói thế tức là ta bị đám tôm tép giết à?

Đối phương nói:

“Nếu không bọn ta đăng nhập vào thế giới Siêu Đạo giết họ giúp ngài?”

“Không cần, ta không gặp phải chuyện nguy hiểm ấy! Ta không sao cả! Hỏi ngươi một việc cuối cùng, trong thế giới Siêu Đạo có mấy thứ như thanh máu HP không? Có thể bị giết chết ngay trong một đòn không?”