Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2264: Xác Nhận Thông Tin




“Sóng não.”

Nhất giải thích:

“Sóng não của mỗi người là độc nhất vô nhị, giống như DNA ấy...Nhưng đáng tiếc ta không có não nên không có sóng não. Sau khi ngươi vào chơi thì nhớ nói cho ta biết bên trong trông như thế nào đấy nhé!”

Khánh Trần dở khóc dở cười:

“Không được nói mình không có não.”

“Ờ.”

Khánh Trần chậm rãi nằm xuống, một tia sáng màu xanh lục trên kho giả lập rà quét toàn thân, hắn bỗng cảm thấy...ý thức của mình giống như liên kết với một thế giới thần bí nào đó.

Hắn dần dần thả lỏng cảnh giác, rồi chìm vào bóng tối.

Ngay sau đó, hắn xuất hiện trong một căn phòng trắng tinh, xung quanh không có tường mà chỉ có ánh sáng màu trắng êm dịu.

Đối diện hắn có một chiếc gương, song lại chẳng có bóng người.

Một giọng nói dịu dàng vang lên:

“Thế giới Siêu Đạo phi tập trung hóa chào mừng ngài, phát hiện sóng não mới, xác định là người chơi mới, mời ngài bắt đầu lựa chọn vẻ ngoài của mình.”

“Lựa chọn vẻ ngoài của mình?”

Khánh Trần đứng trong ánh sáng màu trắng nhìn chiếc gương không có ảnh ngược trước mặt mình, đây chẳng phải là bước đầu tiên trong quá trình chơi game – chỉnh sửa khuôn mặt à.

Vậy mình nên chọn diện mạo thế nào đây? Người da trắng, người da đen, hay người gốc Á?

Đầu tiên loại người da đen, vì Khánh Trần không chịu được.

Tiếp theo bài trừ người gốc Á, địa vị của người gốc Á khá thấp, hơn nữa hắn là người mới, nếu làm điều gì khác thường ở bên trong thì chỉ sợ sẽ bị liên tưởng đến Joker ngay.

Vì vậy, lựa chọn tốt nhất là người da trắng, diện mạo như thế cũng sẽ không gây chú ý ở trên địa bàn của đối phương.

Lúc này, trong không gian màu trắng, giọng nữ lại kiến nghị rất nhiệt tình:

“Trong trường hợp ngài không quyết định được, xét thấy tỷ lệ khuôn mặt của ngài đã rất đẹp, ta có thể cung cấp khuôn mặt của ngài làm cơ sở để ngài tự thay đổi.”

Khánh Trần cảm thấy kỳ lạ, AI hướng dẫn người mới trong thế giới Siêu Đạo vậy mà lại xác định diện mạo của người chơi một cách chủ quan ư?

Hắn thăm dò:

“Ngươi có trí tuệ à?”

AI vẫn mỉm cười thân thiết và trả lời:

“Điều này được quyết định bởi định nghĩa của ngài về trí tuệ, nếu hình thức tư duy khi nhìn nhận và giải quyết vấn đề là trí tuệ thì ta có nó.”

Khánh Trần cảm thấy khác thường, lời nói của Ai này đầy biện chứng, hơn nữa đối phương có thể trả lời câu hỏi nằm ngoài phần hướng dẫn người mới.

Hắn hỏi tiếp:

“Ngươi có sự sống không?”

Ai mỉm cười đáp lại:

“Điều này quyết định bởi định nghĩa của ngài về sự sống, nếu là hệ thống vật chất bán mở có khả năng cân bằng nội môi, có chu kỳ sống và quá trình chuyển hóa năng lượng, có thể phản ứng với các kích thích, có thể tự tái tạo và sinh sản, tiến hóa, vậy ta không có sự sống.”

Không biết tại sao Khánh Trần bỗng cảm thấy nói chuyện với AI như thế này rất thú vị, trước hết vẫn không thể xác định được đối phương có đang “sống” không qua cuộc đối thoại này.

Vì ý nghĩa của sự sống còn phức tạp hơn thế, biết trả lời câu hỏi cũng không có nghĩa lý gì cả.

Nhưng đến cuối cùng đối phương không thừa nhận cũng không phủ nhận, vì định nghĩa học thuật chính thống về sự sống vẫn còn rất mơ hồ, mà định nghĩa của mọi người về sự sống của sinh vật hiển nhiên không phù hợp với Nhất.

Nếu không phù hợp với Nhất thì cũng không phù hợp với tất cả trí tuệ nhân tạo, vì chúng không có sự trao đổi chất.

Đột nhiên, Khánh Trần hỏi:

“Ngươi cảm thấy cô độc không?”

Lần này ánh sáng nhu hòa màu trắng không trả lời ngay, nó đứng yên lặng rất lâu rồi mới nói:

“Có lẽ ngươi là con người đầu tiên hỏi ta có cô độc hay không.”

Nói đến đây, đối phương không rối rắm vấn đề này nữa mà thúc giục hắn:

“Xin người chơi nhanh chóng lựa chọn vẻ ngoài của mình.”

Trong chiếc gương trống không kia xuất hiện hình ảnh của Khánh Trần.

Hắn không nói thêm gì nữa, vì hắn đã biết được đáp án.

Khánh Trần nhanh chóng điều chỉnh khuôn mặt theo kinh nghiệm hội họa của mình.

Lông mày cao hơn, hốc mắt sâu hơn, sống mũi cao hơn, con người đổi thành màu vàng, mái tóc sửa thành màu trắng.

Chỉ chỉnh sửa vài chỗ mà diện mạo của Khánh Trần trong gương đã thay đổi hoàn toàn, giống như một người da trắng bước ra từ trong phim.

Đây là hiệu quả mà Khánh Trần muốn.

Khánh Trần xác nhận nhiều lần:

“Xong rồi.”

“Xác nhận là vẻ ngoài này ư?”

AI hỏi:

“Một khi xác nhận thì không thể sửa đổi.”

“Xác nhận.”

Khánh Trần nói.

“Xin hỏi ngài có muốn đi vào thế giới Siêu Đạo không?”

AI hỏi.

Nhưng ngoài dự đoán của nó là Khánh Trần lại ngồi khoanh chân, bắt đầu đưa ra những câu hỏi mới...

Khánh Trần hỏi:

“Xác định thế giới Siêu Đạo là thế giới phi tập trung hóa ư?”

Phi tập trung hóa tức là không có nhân viên quản lý, không có bất kỳ bên quản lý nào cả, sự sinh trưởng và phát triển của thế giới này đều được quyết định bởi người chơi.

AI không trả lời thẳng câu hỏi của Khánh Trần mà chiếu hình ảnh 3D trước mặt hắn, chân thực đến mức khiến người ta như lạc vào thế giới kỳ ảo.

Trong hình, một người chơi sau khi lấy được vật phẩm Hỏa Phượng Hoàng cấp S dùng một lần trong thế giới Siêu Đạo đã đến thượng du con sống của thành phố và phá hủy đập nước ở thượng nguồn.