Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2263: Kiểm Tra




Nếu chiến tranh nổ ra, bàn về phương diện năng lực chiến đấu cá nhân thì đại lục phía Đông thua chắc rồi.

Nhất uể oải:

“Nhưng hình như ta không được chọn.”

“Tại sao?”

Khánh Trần tò mò.

“Xã hội ở đó chia ra thành các giai cấp bao gồm quý tộc, công dân, dân tự do, nô lệ.”

Nhất nói:

“Chỉ có quý tộc mới có thể lựa chọn những trang bị tốt nhất. Ngoài ra những thứ đó đắt lắm, ta không có tiền tệ của họ.”

Khánh Trần nhận ra được Nhất vừa mới có được cơ thể mới hơn nữa rất thích nó, nàng cũng cực kỳ hứng thú với những trang bị có thể lắp ráp kia.

Giống như trẻ con chơi trò chơi nuôi dưỡng luôn muốn nhân vật của mình lợi hại hơn.

Không chỉ Nhất, chẳng phải Khánh Trần và những người khác cũng nỗ lực tu luyện để mình trở nên mạnh hơn sao?

Đột nhiên Khánh Trần nói:

“Người khác có thì ta cũng sẽ giúp ngươi lấy cho bằng được.”

Nhất mừng rỡ:

“Thật ư?”

Nàng giơ ngón út ra:

“Ngoéo tay, không được đổi ý!”

Khánh Trần giơ ngón út ra ngoéo tay, song cứ cảm thấy là lạ…

Hắn dặn Nhất:

“Nếu thấy hòn đảo nào thích hợp cho con người sinh sống thì dừng lại, thả người da đen và người gốc Á trong cứ điểm trên không xuống nơi đó, cho họ đủ tài nguyên và công cụ rồi để họ tự sinh tự diệt, chưa biết chừng còn có thể thành lập một tiểu vương quốc nữa đấy.”

“Không dẫn họ đến đại lục phía Tây cùng chúng ta à?”

Nhất tò mò, hỏi.

“Ừ, sau khi đến bên kia tàu Quân Lâm sẽ gặp nguy cơ rơi vỡ bất cứ lúc nào, không cần lôi kéo họ chôn cùng với chúng ta.”

Khánh Trần nói.

Tuy thả họ lại trên đảo hoang rất khổ cực, nhưng đây là việc duy nhất Khánh Trần có thể làm được.

“Được, theo bản đồ điều hướng của họ, hai ngày nữa tàu Quân Lâm sẽ bắt gặp một hòn đảo, vốn dĩ tổ chức Vương Quốc xác định nơi đó làm một trong những căn cứ tân tiến, nhưng về sau lại không lựa chọn do cách đường biển quá xa.”

Nhất nói:

“Đúng rồi, trên cứ điểm trên không còn có thứ thú vị lắm đấy!”

Nói xong, Nhất kéo cánh tay Khánh Trần mà không kiêng dè chút nào, xoay người chạy đến khu vực hoạt động của người da trắng ở tầng ba.

Lúc này những người da đen kia vẫn còn tập trung ở đây, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Họ thấy Khánh Trần sống sót trở về thì hết sức ngỡ ngàng.

Trong tưởng tượng của họ, cứ điểm trên không có hơn một nghìn nhân viên chiến đấu, ngoài ra còn có Nikita với thực lực mạnh mẽ.

Với tổ hợp chiến đấu khổng lồ như vậy, giết một người dễ dàng như giết một con kiến vậy.

Vì thế, những người da đen này ngoan ngoãn chờ ở đây, chờ Nikita dẫn người đến đuổi họ về tầng thứ tư.

Kết quả là mọi người không chờ được Nikita, trái lại còn thấy Khánh Trần đến…

Cái quái quỷ gì vậy? Lẽ nào con đường nằm giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba bị đóng lại, cho nên tiểu tử này mới sống sót? Những rõ ràng vừa rồi mọi người đều nghe thấy tiếng nổ súng!

Khánh Trần nhìn họ và nói:

“Đừng ngẩn ra đó, các ngươi tìm cho mình công cụ tiện tay, hai ngày sau ta sẽ thả tất cả các ngươi lên hoang đảo, đến lúc đó ngoại trừ đồ ăn mỗi người các ngươi có thể mang theo hai món đồ từ trên cứ điểm trên không này, về phần có thể sống được không, có thể sống kiểu gì thì phải dựa vào các ngươi. Chơi đi.”

Sau khi dặn dò xong, Nhất kéo Khánh Trần đến một căn phòng riêng, hắn nhìn bảng tên trên cửa: Khoang giả lập.

“Gượm đã, đây là nơi nào?”

Khánh Trần giật mình.

“Theo như những gì thành viên của tổ chức Vương Quốc nói, vào thời gian nghỉ ngơi họ có thể dùng công nghệ kết nối tế bào thần kinh để tiến vào mạng ảo tên là Siêu Đạo bằng khoang giả lập ở đây, nơi đó có đầy đủ mọi thứ như thành phố, giống như Liên Bang dùng máy tính, điện thoại để lên mạng vậy. Các binh sĩ ở cứ điểm trên không có thể nhân lúc thay phiên nghỉ ngơi vào Siêu Đạo đoàn tụ với người nhà, bạn gái hay vợ mình.”

Khánh Trần ngạc nhiên, Liên Bang ứng dụng công nghệ kết nối tế bào thần kinh vào các phương diện điều khiển máy bay không người lái, người máy chiến tranh, chó săn máy, đoạt xác.

Mà đại lục phía Tây phổ biến công nghệ trong toàn dân về mọi mặt, khai thác và phát triển một thế giới ảo hoàn chỉnh!

Không đúng, Khánh Trần bỗng nhận ra đó là do sự khác biệt về hoàn cảnh ở đại lục phía Đông và đại lục phía Tây.

Ở Liên Bang, phát triển lạc hậu 200 năm, các tập đoàn lớn làm theo ý mình, xây dựng thành trì trong các thành phố, ra vào cần có thị thực, mạng lưới Internet cũng bị ngăn cách, cho nên mọi người đặt trọng tâm nghiên cứu, phát minh theo phương hướng quân sự.

Nhưng đại lục phía Tây đã thống nhất từ lâu, chất lượng sinh hoạt được nâng cao, cho nên việc phát triển nhánh giải trí là điều đương nhiên.

Theo một cách nào đó, đại lục phía Tây mới giống Cyberpunk truyền thống hơn.

Cửa khoang giả lập mở ra, bên trong là một loạt khoang ngủ đông được xếp ngay ngắn. Khánh Trần hỏi:

“Cần kiểm tra cái để có thể tiến vào Siêu Đạo? ID thân phận, DNA hay mống mắt?”