Khác với những cuộc họp bình thường, cuộc họp bầu chọn chủ tịch hội đồng quản trị của Khánh Trần được mở sau khi trải qua gió tanh mưa máu. Tất cả các phe phái dưới quyền gia chủ nhà họ Khánh dùng cách thức vô cùng máu me bạo lực đè ép tất cả băng đảng phản nghịch, lúc này không phải lúc để Khánh Trần làm người tốt, chuyện hắn phải làm là dùng thái độ càng cương quyết mà siết chặt các phe phái lại cùng với nhau. Chỉ có như thế, Khánh Thị mới có đủ thực lực để đối mặt với mưa rền gió dữ trong tương lai.
Khánh Thị của hiện tại chỉ có thể có duy nhất một tiếng nói, đó là tiếng nói từ núi Ngân Hạnh.
Không ai chủ trì cuộc họp, Khánh Trần bình tĩnh nói:
“Từ hôm nay về sau, ta chính là chủ tịch hội đồng quản trị mới của Khánh Thị, ai phản đối mời giơ tay.”
Phòng họp lặng ngắt như tờ, họ chỉ cảm thấy, khi Khánh Trần ngồi trên vị trí này, không ngờ lại còn có cảm giác áp bách hơn cả ảnh tử.
Không ai giơ tay, không ai dám giơ tay, sáng hôm nay Khánh Vân vừa mới bị đưa vào ngục giam bí mật, tất cả đều biết hậu quả của việc phản đối.
Lúc này, Khánh Kỵ ngồi bên cạnh tuyên bố:
“Toàn phiếu thông qua, chúc mừng ngài Khánh Trần được bầu chọn là chủ tịch hội đồng quản trị.”
Trong tiếng vỗ tay như sấm, Khánh Trần bắt đầu tính toán. Hắn biết rõ, trong đầu của chín người mà ông cụ giao cho hắn không chỉ có kinh nghiệm cả đời, chín người kia đều có quyền cao chức trọng, biết được quá nhiều bí mật
Tối hôm qua ông cụ nhà họ Khánh cũng không hề giết sạch toàn bộ, mà có để lại cho hắn một ít, cố ý để hôm nay hắn dùng để lập uy.
Không thể không nói, ông cụ rất tri kỷ.
Khánh Trần không nhìn bản thảo, hắn chỉ ngồi yên ổn trên ghế nói:
“Công ty năng lượng Hằng Thiên thuộc Khánh Thị chuẩn bị hai phần tài liệu, mấy năm nay các ngươi cấu kết với người phụ trách kiểm tra Khánh Liêm, nuốt gần một trăm hai mươi tỷ tài sản của gia tộc, còn nuôi dưỡng sáu trăm quân lính riêng. Dẫn đi, trong vòng ba ngày nhổ toàn bộ tiền ra cho ta, Khánh Đạt sẽ tiếp nhận công ty năng lượng Hằng Thiên, bảo hắn ta trong vòng hai ngày đến núi Ngân Hạnh báo cáo.”
“Oan uổng!”
Chủ tịch công ty năng lượng Hằng Thiên đứng dậy:
“Đây là vu oan vô căn cứ!”
Khánh Trần nói:
“Tất cả chứng cứ đều nằm trong vách tường của khu biệt thự số mười một thuộc công viên Công Danh của Khánh Liêm. Khánh Khôn, ngươi cử người đi kiểm tra.”
“Đã biết.”
Khánh Khôn gật đầu, yên lặng gửi tin nhắn cho con trai:
“Sát khí nặng quá, tiên sinh của con chắc sẽ không chỉnh ta đâu nhỉ, ba của ngươi cũng không sạch sẽ gì đâu.”
Khánh Nhất:
“...Ba yên tâm đi, ta và tiên sinh khá thân thiết với nhau.”
Khánh Khôn:
“Cảm ơn con trai.”
Khánh Nhất:
“...”
Khánh Trần nói tiếp:
“Khánh Trì, tập đoàn Quân Hợp Đệ Nhị có 2312 người không làm mà hưởng, nói cho Khánh Vũ, sau khi hắn ta tiếp nhận phải thanh tra rõ ràng, tự mình tra sẽ tốt hơn để ta tra. Tập đoàn Quân Hợp là hòn đá tảng của Khánh Thị, quân đội không được phép xảy ra sai lầm gì.”
Khánh Trì gật đầu:
“Ta đã hiểu, đã bắt giữ các quan quân tham ô tiền lương về quy án, đang đưa về thành phố số 5.”
Khánh Trần nói tiếp:
“Trong toàn bộ tập đoàn Khánh Thị hiện tại có tổng cộng mười tám hạng mục giả tạo lừa trợ cấp, tổng cộng đã lừa gạt hai mươi mốt tỷ, trong đó có thực nghiệp Long Thiên, thủy điện Nhật Chính, thủy điện Xuân Lôi...Những hạng mục này từ lúc bắt đầu đến bây giờ, tất cả tiến độ công trình đều là giả tạo. Khánh Khôn, ngươi phụ trách bắt những người này.”
Khánh Khôn thở phào nhẹ nhõm, trong mười tám hạng mục này có ba cái là của ông...Khánh Trần giao cho ông làm việc này, chính là cho ông cơ hội đền bù thâm hụt, chỉ cần bỏ tiền ra thì chắc là sẽ không sao.
Sau đó Khánh Trần nói tiếp:
“Khánh Thị thành lập nhóm sự nghiệp thương nghiệp, ngoài trừ công nghiệp quân sự ra, những hạng mục thương nghiệp khác đều sẽ gom vào trong đó, ta đề cử Khánh Khôn thăng cấp làm Phó giám đốc chi nhánh, ai phản đối giơ tay.”
Không ai phản đối.
Khánh Khôn vô cùng vui sướng, Khánh Trần làm như vậy tương đương với việc để ông làm đại tổng quản của Khánh Thị, một bước lên trời!
Tuy rằng phải giao hạng mục công nghiệp quân sự ra ngoài, nhưng lợi vẫn lớn hơn tệ.
Khánh Trần nói tiếp:
“Khánh Thị thành lập nhóm công nghiệp quân sự, tập hợp tất cả công ty công nghiệp quân sự của tập đoàn vào thống nhất quản lý, tôi đề cử Khánh Khu thăng chức thành phó giám đốc chi nhánh, ai phản đối giơ tay.”
Không ai phản đối.
Khánh Trần ngồi trên ghế, từ sáng sớm đến bốn giờ chiều, liên tục ban bố 512 yêu cầu chính đốn cải cách, duy trì trật tự, trong lúc này hắn chưa từng nhìn xem hồ sơ lần nào.
Trong khoảng thời gian này cũng chỉ cho mọi người đi WC bốn lần.
Lý Khả Nhu thân là học sinh xuất sắc, lúc nghe Khánh Trần nói chuyện cũng vô cùng hoảng sợ.
Lúc trước nàng càng để ý đến thân phân, thực lực, và thế lực dưới tay Khánh Trần hơn.