Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2226: Vu Tội




Sĩ quan phụ tá suy tư:

“Nhưng không làm theo lẽ thường chưa chắc đã hợp với chiến trường trực diện.”

Khánh Vũ lắc đầu:

“Chiến trường trực diện có chúng ta là đủ rồi.”

“Ngài ngầm thừa nhận hắn lên làm gia chủ rồi ư…”

Khánh Vũ cười:

“Chúng ta không có lựa chọn nào khác, chẳng phải vậy sao?”

“Bây giờ ngài nắm binh quyền trong tay…”

Khánh Vũ lắc đầu:

“Ta? Ta không hợp làm gia chủ, nếu ta làm gia chủ thì Khánh thị chẳng bao lâu sẽ hủy diệt.”

Hắn nhìn về phía sĩ quan phụ tá:

“Đi thôi, đi tuần tra nơi đóng quân, sợ rằng tối nay phải giết rất nhiều người đấy.”

Lúc này tiền tuyến phương bắc đã không có bộ đội của Jindai hay Kashima, người hắn phải giết chỉ có thể là người một nhà.

Tập đoàn quân Khánh thị tập trung ở tiền tuyến vì chiến tranh, tuy Khánh Vũ là tổng tư lệnh nhưng không phải chỉ có mỗi bộ đội của hắn ở tiền tuyến.

Quân của cha Khánh Thi, quân của mẹ Khánh Văn, lính của cha Khánh Nguyên, hiện nay họ có mặt ở đây để phục tùng lệnh điều động toàn thể mà thôi.

Tối nay, ở thành phố số 5, mọi người chống lại gia chủ và Khánh Trần, e là đã chuẩn bị đẩy đủ cả ở tiền tuyến rồi.

Những chính khách và thương nhân gây rối kia chẳng qua là đám tốt thí bị người khác đẩy ra ngoài thôi, trò hay chân chính còn giấu trong bóng tối.

Đây cũng là nguyên nhân hắn cử Khánh Trần về nghỉ luân phiên.

Trong đại sảnh yến tiệc ở thành phố số 5, bầu không khí vẫn lặng ngắt.

Lý Khả Nhu mặc váy dạ hội màu đen, đứng trong đám đông lén lút quan sát xung quanh.

Nàng nhìn những người vừa rồi còn nhao nhao chất vấn Khánh Trần giờ đã câm miệng, trong lòng thầm vui vẻ, giống như người thắng ván tiếp theo là nàng chứ không phải Khánh Trần…

Nàng thấy có người lặng lẽ nhìn nhau, cũng trông thấy có người lộ vẻ hoảng loạn đầy lúng túng.

Chỉ có Khánh Trần vẫn ung dung lấy bánh ngọt trên bàn ăn, giống như những việc mà Khánh Trì vừa nói hoàn toàn không liên quan đến mình.

Bạn thân của nàng nói nhỏ:

“Thảo nào ngươi muốn lấy hắn.”

Lý Khả Nhu nói một cách bình tĩnh:

“Ngươi không hiểu.”

Người khác chỉ nghĩ nàng mến mộ Khánh Trần, nhưng chỉ có nàng mới hiểu được cảm xúc của mình, đó là sự sùng bái vượt qua cả tình yêu, không liên quan gì đến giới tính.

Không có người bạn cùng lứa nào có thể hiểu được một kẻ dã tâm.

Làm một người đầy tham vọng.

Khi các cô gái khác còn đang quan tâm đến mỹ phẩm và bạn trai, Lý Khả Nhu đã bắt đầu quan tâm tin tức thời sự.

Khi Khánh Trần vẫn còn là trưởng phòng tình báo khu 1, nàng đã bắt đầu yên lặng chú ý đến Khánh Trần, thu thập toàn bộ tin tức về hắn.

Sau đó từ từ chứng kiến sức ảnh hưởng của Khánh Trần ngày một lớn mạnh hơn.

Khác với các cô gái khác, Lý Khả Nhu giống fan sự nghiệp của Khánh Trần, nàng chỉ để ý sự nghiệp của Khánh Trần có tiến triển gì không…

Fan sự nghiệp là người cực kỳ quan tâm đến con đường phát triển sự nghiệp của thần tượng, rất để ý đến tin tức ở các phương diện thu hoạch tài nguyên, phát triển nghề nghiệp, danh tiếng trong giới, những thành tích đạt được, thậm chí còn dùng những tin tức này làm chỉ số lựa chọn thần tượng.

Mà Lý Khả Nhu đang là fan của Khánh Trần, nàng sẵn lòng hiến dâng để trợ giúp cho sự nghiệp của đối phương.

Cho nên lúc xem mắt nhìn thấy Ương Ương, nàng chỉ cảm thấy đồng nghiệp này thật lợi hại, chắc chắn có thể giúp đỡ Khánh Trần rất nhiều trên con đường sự nghiệp!

Đương nhiên, fan sự nghiệp chỉ là một cách ví von, Lý Khả Nhu không phải fan sự nghiệp chân chính. Khi nàng chú ý đến sự phát triển sự nghiệp của Khánh Trần, đồng thời nàng cũng hy vọng mình có thể tham gia hoàn thành vai diễn của mình, để gia tộc hưởng thụ món tiền thưởng thành công.

Thế mới nói nàng là kẻ dã tâm.

Bạn thân hỏi nhỏ:

“Vừa nãy ngươi đứng ra nói đỡ cho hắn có phải vì biết sẽ có người trong quân đội đến giúp hắn không?”

“Không biết.”

Lý Khả Nhu trả lời một cách bình tĩnh.

“Thế lỡ như tôi nay hắn thua thì sao bây giờ?”

Bạn thân khó hiểu:

“Lỡ như hắn thua thì cả nhà các ngươi không thể sống yên ổn được nữa.”

Lý Khả Nhu lắc đầu:

“Trong ván bài này, muốn giành được lợi ích lớn nhất thì phải kiên định, hoặc là cùng sống hoặc là cùng chết, không có lựa chọn nào khác.”

“Vậy giờ đến cả Khánh Vũ củng ủng hộ hắn rồi, có phải đại cuộc đã định rồi không?”

Đối phương hỏi.

Lý Khả Nhu vẫn lắc đầu:

“Nào có đơn giản được như vậy. quân đội không phải do một mình Khánh Vũ định đoạt, tối nay họ dám đứng ra tất nhiên là bởi vì họ có đủ tự tin. Bây giờ mới bắt đầu.”

Giờ khắc này, người đàn ông trung niên trong bữa tiệc nhìn về phía Khánh Trần:

“Tuy ngươi có được chiến công hiển hách nhưng vẫn không có cách nào thoát khỏi hiềm nghi bị đoạt xác, gia chủ Jindai đã chết có lẽ cũng chỉ là một cái xác không, thậm chí bây giờ ta nghi ngờ ngươi chính là gia chủ Jindai.”

Khánh Kỵ đứng bên cạnh nói với Khánh Trần:

“Xem ra hôm nay họ quyết tâm vu tội cho ngươi rồi, tất cả mọi người đều đinh ninh ngươi không thể rửa sạch tiếng xấu này.”