Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2195: Tán Thưởng




Lý Khả Nhu nghiêm túc:

“Nào có tiểu tam, tiểu tứ gì, đó đều là đồng nghiệp thân mến của ta.”

Khánh Trần:

“???”

Hắn thật lòng không hiểu nổi thế giới quan của cô gái tham vọng này!

Đang lúc Khánh Trần mờ mịt, bên cạnh bỗng vang lên tiếng cười lảnh lót.

Sắc mặt của Khánh Trần bỗng thay đổi, hắn đứng bật dậy, nhìn qua vách ngăn, chợt thấy Ương Ương ngồi ở bên cạnh!

Mà số bàn này đúng là đối tượng xem mắt thứ hai hắn phải gặp!

Ương Ương cũng đến xem mắt.

CMN!

Thảo nào sáng nay Khánh Kỵ nói phần sau sẽ càng đặc sắc hơn, thì ra là hãm hại mình ở đây?!

Hắn quay ngoắt sang nhìn Khánh Kỵ, nhưng lại thấy đối phương ngẩng đầu nhìn trần nhà, bày ra vẻ không liên quan gì đến mình.

Khánh Kỵ hại ta!

Ương Ương nhìn hắn, nhếch miệng cười:

“Ngươi được lắm, ngày ngày Makka Pakka với ta, kết quả lại chạy đi xem mắt à? Ngươi nói cho ta biết ta làm cái gì khiến ngươi không hài lòng?”

Nói xong, Ương Ương học ngữ khí của Khánh Trần, nói mát:

“Chưa biết chừng sau này sẽ có tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ...Thì ra sau này ta còn có nhiều đồng nghiệp đến thế cơ đấy!”

Khánh Trần ngượng chín người, một pha đội quần quá đột ngột, quá bất ngờ.

Rõ ràng hắn nói thế để khuyên Lý Khả Nhu rút lui, bây giờ đột nhiên lại biến thành sơ hở cho Ương Ương bắt chẹt!

“Khụ…khụ.”

Khánh Trần nói vội:

“Ta chỉ đến cho có thôi, chuyện này còn có ẩn tình, ta sẽ giải thích với ngươi sau.”

“Ta không nghe!”

Ương Ương nói:

“Ngươi mau chóng xem mắt với nàng cho xong đi rồi đến lượt hai ta, tuy ta không có bằng đại học, không phải chủ tịch hội sinh viên, nhưng ta cũng có cơ bụng và chân dài miên man, làm như không ai có ấy!”

Nói rồi Ương Ương còn nhìn Lý Khả Nhu với ánh mắt khiêu khích.

Nhưng một việc khiến mọi người bất ngờ đã xảy ra, Lý Khả Nhu nhìn vẻ mặt lo lắng của Khánh Trần, rồi lại nhìn dáng vẻ như tuyên bố chủ quyền của Ương Ương, nàng ngầm hiểu.

Cô gái đầy dã tâm này đứng dậy, dịu dàng khom lưng với Ương Ương, sau đó nói với cô gái nhỏ hơn mình ba tuổi ấy:

“Tỷ tỷ, ta sẽ không tranh giành với tỷ.”

Lúc này hành động của Lý Khả Nhu cũng khiến Ương điếng người!

Lý Khả Nhu nói:

“Tỷ tỷ, nhất định tỷ và Khánh Trần quen biết sớm hơn, tình cảm sâu đậm hơn, ta cam tâm tình nguyện làm muội muội, không sao cả. Việc gì tỷ không muốn làm cứ giao cho ta.”

Ương Ương ngây ra như phỗng, nàng nhìn Khánh Trần và chỉ vào Lý Khả Nhu:

“Ngươi tìm đâu ra loại người thần kỳ thế này? Co được dãn được, thiếu điều hầu hạ ta ở cữ nữa thôi.”

Khánh Trần dở khóc dở cười:

“Không phải ta tìm mà...Hơn nữa ngươi có ở cữ đâu mà phải cần người ta hầu hạ, đừng nói linh tinh!”

Ương Ương nhìn Lý Khả Nhu:

“Ngươi biết chăm sóc người ở cữ không?”

Lý Khả Nhu nói năng trịnh trọng:

“Ta có thể học.”

Ương Ương:

“…”

Khánh Trần:

“…”

Người có dã tâm không bình thường lắm…

Khánh Trần nói với Lý Khả Nhu một cách nghiêm túc:

“Cô gái à, ngươi thật sự không cần như vậy đâu, ta không thể chấp nhận ngươi được.”

Lý Khả Nhu hơi thất vọng:

“Vậy sao…”

“Ừ.”

Khánh Trần gật đầu chắc chắn:

“Cảm ơn ngươi yêu mến ta, nhưng ta mong chuyện xảy ra ngày hôm nay sẽ không quấy nhiễu đến cuộc sống của đôi bên.”

“Được.”

Lý Khả Nhu gật đầu, nàng nghĩ thầm dù sao đã kết bạn rồi, chưa biết chừng còn có cơ hội âm thầm xoay chuyển tình hình được.

Nàng thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài.

Vừa ra ngoài, Lý Khả Nhu đã nhận được tin nhắn đến từ “Khánh Trần”:

“Vừa rồi có chính cung ở đó nên ta không tiện nói gì, chúng ta có thể trò chuyện với nhau trên mạng…”

Lý Khả Nhu mừng rỡ, quả nhiên đàn ông đều như thế cả.

Quả nhiên còn có khả năng chuyển biến!

Một chiếc xe sedan công vụ đỗ trước cửa quán cà phê.

Một tài xế nữ đứng chờ ở cửa, thấy Lý Khả Nhu đi ra thì lập tức mở cửa xe cho nàng, hiện nay gia đình trí thức được hưởng đãi ngộ như nhà giàu.

Đại học ở thế giới trong hoàn toàn khác với đại học ở thế giới ngoài sau khi tuyển sinh vượt chỉ tiêu, các giáo sư đại học ở đây có địa vị xã hội cực cao, hơn nữa còn có được mức lương khủng.

Họ đều là đối tác vài dự án của các trường đại học trực thuộc tập đoàn tài chính, thậm chí còn được chia hoa hồng theo dự án, ngang hàng với nghị viên và quan chức cán bộ.

Vì vậy, không thể nói Lý Khả Nhu đến xem mắt với Khánh Trần là trèo cao, thân phận của nàng tạm xem như môn đăng hộ đối với thái tử của Khánh thị.

Nếu là con cháu khác thuộc chi thứ của Khánh thị thì hoàn toàn không xứng với nàng.

Trên ô tô, nữ tài xế hỏi:

“Tiểu thư, về nhà sao ạ?”

Tài xế nhìn Lý Khả Nhu qua gương chiếu hậu, phát hiện hình như tâm trạng của tiểu thư rất tốt, lẽ nào xem mắt thành công rồi?”

Lý Khả Nhu mỉm cười gõ chữ trên điện thoại, nàng nói mà không thèm ngẩng đầu lên:

“Về nhà, ta phải báo tin vui cho cha mẹ.”

“Khánh Trần” nhắn tin:

“Ta rất tán thưởng dũng khí và lòng quả cảm của ngươi, ngươi có được dã tâm và sự thẳng thắn mà người bình thường không có, tuy có dã tâm nhưng ngươi sẵn sàng đối diện với dã tâm của mình, hơn nữa co được dãn được, điểm này rất đáng khen. Ngoài ra, vóc dáng của ngươi rất tuyệt, lần sau gặp mặt hãy mặc một chiếc váy trắng để ta ngắm nhìn, ta rất thích ngươi mặc màu trắng.”

---

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:

🩸GEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH - FULL): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng….🩸