Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2192: Thêm Bạn




Khánh Trần thở phào nhẹ nhõm, không phải do Khánh thị làm, ít nhất hắn không cần phải cảm thấy cắn rứt lương tâm.

Nhưng vấn đề là Khánh Kỵ và vị gia chủ kia quá tàn khốc, với họ tất cả mọi người đều là công cụ.

Đột nhiên Khánh Kỵ nói:

“Không cần xin lỗi ta. Với tư cách là gia chủ tương lai của Khánh thị, mọi quyết định ngươi đưa ra đều chính xác, giết nhầm cấp dưới, nhầm thì nhầm. Quyết định sai lầm, sai thì sai. Trong gia tộc, ngươi có được quyền lực tối cao, cho dù một ngày đó ngươi thật sự làm sai chuyện gì thì kết quả cùng lắm là kéo thế giới chôn cùng mà thôi. Khánh thị chính là như thế.”

Khánh Trần im lặng, không nói lại được.

Phong cách làm việc của trung tâm quyền lực trong Khánh thị hoàn toàn khác biệt với thế tục!

“Đi gặp người tiếp theo đi.”

Khánh Kỵ nói:

“Biểu hiện trong lần xem mắt đầu tiên khá ổn, ít nhất biết gửi lời mời kết bạn. Ta còn đang lo ngươi quá ngây thơ, mặc kệ con nhà người ta.”

Khánh Trần xoay người đi đến bàn số 8, còn chưa ngồi xuống đã thấy cạn lời.

Trước mặt hắn là một cô gái tóc ngắn, ngực phẳng, đối phương ăn mặc theo phong cách nam tính, xỏ sáu khuyên tai, ngoài ra còn đeo khuyên môi dạng đinh.

Nhất nhắn tin:

“Mau thêm bạn với nàng, quào, Khánh thị các ngươi chu đáo quá, không ngờ lại sắp xếp một loạt các kiểu con gái cho ngươi lựa chọn, hạnh phúc quá! Mau, mau, mau, ta không chờ kịp nữa!”

Khánh Trần khó hiểu, nhắn lại:

“Ngươi có vấn đề à? Trong mắt ngươi nàng không thuộc phạm vi nữ giới mới đúng.”

Nhất trả lời:

“Bẻ cong thành thẳng là một trong những sở thích lớn nhất của ta đấy.”

Khánh Trần ngồi xuống:

“Trước tiên cho ta hỏi một câu, ngươi thẳng hay cong?”

Cô gái nhìn hắn, ngập ngừng vài giây rồi nói:

“Tuy ta cong nhưng chỉ cần ngươi có thể cứu mẹ ta, ta sẵn sàng sinh con cho ngươi.”

Khánh Trần vừa uống được một hớp trà tức khắc phun hết lên sàn:

“Mẹ ngươi bị làm sao?”

“Mẹ của ta cần phẫu thuật bắc cầu động mạch vành, nhưng nhà bọn ta không góp đủ tiền phẫu thuật.”

Cô gái nói:

“Có người tìm ta, bảo là chỉ cần ta bằng lòng sinh con cho ngươi thì họ có thể trả tiền điều trị, hơn nữa còn có thể sắp xếp cho ta mẹ đội ngũ chữa bệnh cao cấp nhất. Ngươi yên tâm, ta không hút thuốc, uống rượu, dùng ma túy, tuy ta ăn mặc như thế này nhưng cơ thể của ta sạch sẽ.”

Khánh Trần thở dài, lấy điện thoại di động ra:

“Thêm bạn đi.”

Bây giờ hắn ứng phó chuyện này bằng cách hễ gặp ai là kết bạn, dù sao tiền cứu những người này là do Khánh thị chi trả, Khánh thị hoàn toàn không thiếu chút tiền ấy.

Khánh thị không kén chọn, chỉ cần là người phù hợp để sinh con thì họ sẽ tìm đến cho hắn.

Khánh Trần nhìn cô gái:

“Ngươi đi trước đi, ta muốn yên lặng một mình.”

Cô gái rời đi, còn Khánh Trần ngồi đờ ra đó, hắn cần bình tĩnh lại mới có thể xua tan sự kích thích vừa rồi.

Nhưng đúng lúc này, một bóng đen bao phủ Khánh Trần, một người phụ nữ cường tráng nhìn lá bài trên mặt bàn, nói bằng chất giọng ồm ồm:

“Ngươi chính là người đến xem mắt với ta à? Chờ mãi không thấy ngươi nên ta đến đây tìm. Không ngờ ngươi lại ngồi nhầm chỗ.”

Khánh Trần ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trạc 30 tuổi trước mặt, cảm thấy dù đối phương có lông ngực thì hắn cũng không thấy lạ.

Hắn yên lặng cầm lá bài trên bàn lên xé nát, nhét vào trong miệng và nuốt xuống:

“Ngươi tìm nhầm người rồi.”

Lúc này Khánh Kỵ ngồi trong góc nín cười, bỗng nhiên chỉ thị mới xuất hiện trong điện thoại: Xếp thêm hai cô gái nữa vào cho hắn gặp mặt.

Khánh Kỵ bắt đầu nghiêm túc hơn, không biết là ai mà lại khiến người ở trên núi Ngân Hạnh ấy phải đích thân ra chỉ thị.

Lá bài trong tay Joker từng khiến không biết bao nhiêu kẻ địch cảm thấy sợ hãi.

Trên sân thượng của đạo tràng Tâm Cảnh, Shinsaibashi ở Osaka, trên phố Amsterdam, mỗi lần lá bài Joker xuất hiện đều đi kèm với một trận mưa máu gió tanh.

Hiện nay, khi Khánh Trần lợi dụng quy tắc của mật thược chi môn khiến Nikita trọng thương và cứ điểm không trung tổn hại nghiêm trọng, tên tuổi của Joker đã lan xa đến tận bờ Tây nước Mỹ.

Tất cả kẻ địch ở bờ bên kia của cấm đoạn chi hải đều coi hắn như một trong những kẻ địch giả tưởng mạnh nhất.

Mà bây giờ, một đại tỷ có lông ngực lại ép Joker phải chủ động xé bài và nhét vào trong miệng ăn luôn.

Cực kỳ khủng bố.

Nếu thế giới siêu phàm biết được tin này chỉ sợ sẽ cho rằng có bán thần mới ra đời.

Đại tỷ hơn 30 tuổi đứng từ trên cao nhìn xuống Khánh Trần:

“Ta biết là ngươi, ngươi ăn luôn lá bài cũng chẳng có tác dụng gì đâu.”

Nói xong, đại tỷ ngồi xuống ghế đối diện:

“Sao ngươi còn chưa gọi món? Phục vụ, gọi món!”

Khánh Trần nuốt nước bọt, hỏi dò:

“Đại tỷ, nhà ngươi gặp khó khăn gì à? Ý ta là mẹ ngươi có cần đặt giá đỡ động mạch vành không, hoặc là gia đình làm ăn thua lỗ?”

Đại tỷ lông ngực vừa nhìn thực đơn vừa lườm Khánh Trần một cái:

“Dù ngươi chướng mắt ta thì cũng không cần ngồi đó mà chửi rủa ta.”