Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2171: Đáng Tiếc




Mắt của các thành viên của Jindai sáng rực lên, điều này chứng tỏ kế hoạch đã thành công được một nửa rồi.

Mà một nửa thành công, không có lý nào nửa còn lại sẽ thất bại!

Gia chủ Jindai cười khẽ, hắn nhìn về phía Nikita và nói:

“Mỗi một thành viên của đội cảm tử Thần Phong đều có được ý chí kiên định và năng lực chiến đấu xuất sắc, trước đây xác suất thành công hoàn thành nhiệm vụ của họ lên đến 98%, phá hủy một tổ chức bình dân cũng không phải việc gì khó.”

Nikita nhìn hắn:

“Chỉ mong vậy.”

Dường như gia chủ Jindai đã hưởng được lợi ích từ việc này:

“Nếu Khánh Trần có khả năng đã chết, chúng ta đã nắm giữ được phương pháp xâm nhập, ám sát do hắn tạo ra thì sao không tranh thủ làm ngay đi? Jindai, Vương Quốc, Future, ba phe tổ chức một đội quân tinh nhuệ, chuyên chỉ dùng mật thược chi môn đi chấp hành kế hoạch tác chiến, đến lúc đó không chỉ thành phố số 10 mà chúng ta còn có thể tấn công trang viên Bán Sơn của Lý thị, trang viên Ngân Hạnh của Khánh thị một cách chuẩn xác, đến lúc đó họ thậm chí còn không có năng lực phản kích!”

Nikita trầm tư, hiện nay mật thược chi môn quả thực vô cùng hữu dụng, tuy tổng bộ đã bị hủy hoại nhưng họ có gia tộc Roosevelt chống lưng, còn có cơ hội bổ sung lại thực lực. Mà phương pháp sử dụng mật thược chi môn có lẽ có thể trở thành chìa khóa giúp họ chinh phục đại lục phía đông.

Đúng lúc này, có người nhìn đồng hồ và nói:

“Còn lại một phút cuối cùng.”

Có thành viên của Jindai hô to:

“Chúng ta hãy chuẩn bị đón chào các chiến sĩ chiến thắng trở về!”

Trong lúc đếm ngược, tất cả mọi người đều trở nên thấp thỏm.

Trên đường Quang Cố thành phố số 10, Tiểu Ngũ còn đang trò chuyện với Tiểu Thất:

“Nghe nói qua một thời gian nữa là ngươi phải Lặng Im? Còn phải dẫn theo những người đưa thư kia nữa?”

Lặng Im tức là không còn liên hệ với thế giới bên ngoài, mai danh ẩn tích triệt để.

Tiểu Thất nói:

“Đó là quyết định của Phụ Huynh, ta hoàn toàn vâng theo, về phần cụ thể phải làm gì thì không thể tiết lộ. Cho dù là lão La và các ngươi thì cũng không thể biết chi tiết về nhiệm vụ này.”

“Được rồi.”

Tiểu Ngũ chán nản:

“Hiện nay Tiểu Tam gánh vác trách nhiệm quan trọng, ngươi cũng có nhiệm vụ trọng yếu, tất cả mọi người đều được Phụ Huynh khen có thể cáng đáng mọi việc, mà ta lại chẳng có cơ hội thể hiện bản thân.”

Tiểu Thất cười mắng:

“Ngươi nghĩ ta đi hưởng phúc à?”

“Thế hai ta đổi cho nhau?”

“Sao ngươi không đổi với Tiểu Tam ấy?”

“Nhiệm vụ của Tiểu Tam gớm lắm…”

Trong lúc cả hai đang trò chuyện, toàn bộ thi thể của đội cảm tử Thần Phong trên đường Quang Cố bỗng nhiên biến mất, đồng thời bom thủy ngân trong bụng họ cũng không cánh mà bay.

Tuy nhiên, quả bom khổng lồ mà Tiểu Thất chuẩn bị vẫn còn đó, mọi người đi xem, quả bom bị thứ sức mạnh vô hình nào đó gọt một đường mượt mà, mất một phần nhỏ khoảng 5mm.

Điều này chứng tỏ thi thể có thể mang đồ vật theo, chẳng qua bom vượt quá giới hạn thể tích.

“Đáng tiếc.”

Tiểu Thất tiếc nuối.

Chuyên gia chế tạo bom cười nói:

“Không đáng tiếc, không đáng tiếc, tin ta, người nào đến gần đều phải chết.”

Vị chuyên gia chế tạo bom này nói những lời hung ác nhất, bằng ngữ khí chất phác nhất…

Giờ khắc đời, mấy trăm người tập trung trên boong tàu của cứ điểm trên không, tất cả họ nhìn cánh cửa bị tháo ra trước mặt và nín thở chờ đợi.

Nhiều người nở nụ cười chiến thắng đợi các chiến sĩ của đội cảm tử Thần Phong trở về trong tư thái hùng dũng hiên ngang.

Ngay sau đó, chiếc búa nện xuống, mật thược chi môn bị phá hủy.

120 thi thể, xuất hiện từ hư không, chất chồng lên nhau một cách vô lực.

Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, đây không phải là hình ảnh họ muốn nhìn thấy, chiến thắng trở về như đã nói đâu, thắng lợi được trao huân chương như đã nói đâu, tại sao trở về lại toàn thi thể thế này?

Không có một người sống nào cả!

Nhưng họ chưa kịp hoàn hồn thì những quả bom trong bụng các thi thể kia đã được kích hoạt. Thủy ngân di chuyển nhẹ nhàng bởi vì mất cân bằng mà lắc lư qua lại trong ống thủy tinh trong suốt, cuối cùng tiếp xúc với sợi dây đồng.

Ánh lửa khổng lồ chợt bùng lên, cảnh tưởng rực rỡ sau khi thuốc nổ bốc cháy trông như lễ hội pháo hoa long trọng trên bầu trời đêm.

Thời gian như dừng lại.

Sức nóng mãnh liệt tức khắc tỏa ra, các thành viên Jindai đứng gần nhất bị vầng sáng màu đỏ vàng rọi sáng khuôn mặt, mái tóc trở nên khô cứng và xoắn lại, đợt sóng xung kích đầu tiên quét quá khiến hai má của họ biến dạng, sau đó cả cơ thể tan ra như tượng sắp rồi bốc hơi!

Hơn mười người hóa thành tro ngay tức thì, mới đầu bóng đen bị ngọn lửa cắn nuốt hãy còn là hình người, cuối cùng tất cả đều tan biến.

Nikita nhanh chóng lùi về sau, nhưng cao thủ cấp A dù lợi hại đến mấy cũng không thể nhanh hơn tốc độ phát nổ của thuốc nổ năng lượng cao!