Với một loạt hành động liền mạch, King hoàn thành việc rút lui chỉ trong vài phút ngắn ngủi, vô cùng nhanh gọn lẹ.
Đến khi Khánh Trần tới nơi, chỉ còn lại một các xác nằm trên mặt đất.
Khánh Trần thở dài:
“Tiếc thật, nếu tối nay có thể giết chết tất cả họ thì tốt rồi, không ngờ người thừa kế của truyền thừa Vu sư lại quá khó giải quyết.”
Trịnh Viễn Đông nói:
“Không sao, lần này khiến đối phương tổn thất nghiêm trọng rồi, thiệt một chút cũng không hề gì. Thứ chúng ta cần nhất là thời gian, chỉ cần những tu hành giả trên Kình Đảo có được thêm vài tháng để phát triển thì hết thảy mọi thứ hiện nay đều không quan trọng.”
Có thể tưởng tượng ra được, chỉ cần đợi vài tháng đến nửa năm, nhờ vào sự phối hợp của Tử Lan Tinh và Phỉ Lệ Quả, tất cả mọi người có thể lột xác một lần nữa.
Đến lúc đó, khi Vương Quốc và Future chuẩn bị đầy đủ, lên kế hoạch nhằm vào mấy trăm siêu phàm giả cấp C, kết quả họ phát hiện mấy trăm kẻ cấp C đã biến thành mấy trăm cấp cao thủ B…
Ừm, mấy trăm siêu phàm giả cấp B dắt theo hơn một nghìn siêu phàm giả cấp C…
Khi đó, Vương Quốc và Future mới biết được thế nào là tuyệt vọng.
Zard vui vẻ nói Khánh Trần:
“Ông chủ! Ngươi nhìn xem ta mang gì về cho ngươi này!
Nói rồi cơ thể hắn lắc qua lắc lại vài cái, sau đó một đống vật cấm kỵ rơi ào ào từ trên người hắn xuống.
…
Trước mặt Zard, một cây đàn guitar, một bình giữ nhiệt, một tấm vải đen được gấp gọn, một chiếc balo màu đen, một cặp lồng nhôm và một chiếc ghim cài áo rơi vãi trên mặt đất.
Jindai Kura và Jindai Sora ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, vật cấm kỵ bây giờ là rau bán ngoài chợ à, các ngươi đến Vương Quốc nhập hàng về à?
Cướp liền một lúc sáu vật cấm kỵ, siêu phàm giả dù lợi hại đến mấy cũng sẽ đau lòng.
Nghe nói ở thế giới trong, Bắc Mỹ mới chỉ có hơn năm trăm vật cấm kỵ, mà các ngươi cướp 1% trong số đó rồi.
Khánh Trần hỏi:
“Đều là vật cấm kỵ à?”
“Đúng vậy.”
Zard cười tươi rói:
“Là ta...và Đại Vũ tìm giúp đấy.”
Đại Vũ thở phào một hơi, may mà tên này không độc chiếm công lão, bằng không hắn còn phải tiếp tục kiếp làm thuê rất lâu.
“Vơ vét trong cao ốc Vương Quốc cả đấy, đạn bắn không thủng, nhất định là vật cấm kỵ.”
Đại Vũ nói một cách bình tĩnh:
“Phần Tử Lan Tinh nợ ngươi lúc trước...xí xóa hết.”
Khánh Trần suy nghĩ, rồi hỏi:
“Vậy về sau còn muốn Tử Lan Tinh nữa không?”
Đại Vũ ngập ngừng vài giây:
“Muốn...Nhưng đấy là chuyện của sau này, để sau hẵng nói.”
Đại Vũ không còn gì để nói, chỉ cần hắn chưa tu luyện đến cấp bậc như của Trần Dư thì hắn vẫn phải tiếp tục sử dụng Tử Lan Tinh...
Khánh Trần cười híp mắt:
“Không cần vội, đều là bạn bè với nhau, không cần cứ cảm thấy thiếu nợ ta.”
Rồi hắn nhìn những vật cấm kỵ trên mặt đất, bắt đầu kiểm tra theo những vật cấm kỵ mà hướng dẫn viên Tiểu Trương đã nói.
Trong đó chỉ có một món Tiểu Trương từng nhắc tới, còn lại đều không biết.
“Balo này nổi tiếng ở Bắc Mỹ lắm đấy.”
Khánh Trần gật đầu:
“Mấy tháng trước nó còn nằm trong tay một siêu phàm giả cấp B của tổ chức Future, sau đó người nọ mất tích...Các ngươi tìm được nó trong cao ốc của tổ chức Vương Quốc, xem ra Vương Quốc hại người của Future. Thú vị thật, ngày mai chúng ta để lộ tin này ra ngoài, khiến Vương Quốc và Future tự giết hại lẫn nhau.”
“Chiếc balo này có tác dụng gì?”
Đại Vũ hỏi.
Khánh Trần nói:
“Nếu đeo nó, sau khi ngươi giết siêu phàm giả khác, cởi một món đồ bất kỳ trên người đối phương bỏ vào trong đó thì có thể đạt được năng lực của người kia, cấp bậc của năng lực ấy sẽ theo đổi tùy theo cấp bậc của người thu nhận.”
Đó là vật cấm kỵ dùng cho chiến đấu!
Hơn nữa còn là một vật cấm kỵ cực kỳ phù hợp với Kỵ Sĩ!
Đầu tiên, tác dụng lớn nhất của nó là tăng thêm nhiều năng lực cho siêu phàm giả, ví dụ như những siêu phàm giả như Trần thị, Jindai, Zard đều có nhiều mánh khóe của riêng mình, cho nên nhu cầu về nó không cao.
Nhưng Kỵ Sĩ thì khác, phương pháp tấn công của Kỵ Sĩ gồm ba loại: Tố chất cơ thể cực mạnh, đao Thu Diệp, vân khí.
Mà vận khí vừa mới được sáng tạo thêm, hơn nữa cần một quá trình dài lâu để chuyển hóa chân khí thành vân khí, nếu Lý Thúc Đồng không phải bán thần thì không thể học được vân khí nhanh đến thế được.
Nếu có Kỵ Sĩ đeo balo này lên thì không dưng lại có thêm một Kỵ Sĩ chuyển chức!
Cho Tiểu Mông Thiên ư? Không thích hợp, Tiểu Mộng Thiên nên tập trung phát triển giác quan thứ sáu “bách phát bách trúng”.
Cho Trần Chước Cừ? Cắt Bóng phù hợp với cô nàng thao tác đa luồng hơn.
Hồ Tĩnh Nhất? Không được, thằng bé này khá ngốc, làm tốt chức nghiệp Kỵ Sĩ đã là giỏi lắm rồi...
Không phải Khánh Trần bất công, mà đưa vật cấm kỵ thì cần phải căn cứ vào tình hình để đưa cho người thích hợp nhất.
Khánh Trần nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chiếc balo này phù hợp với Lý Khác nhất. Đại sư huynh thế hệ sau của Kỵ Sĩ có được ý chí kiên định, hơn nữa còn có Lý Vân Kính làm người hộ đạo mạnh nhất cho mình.