Đưa ra mệnh lệnh đầu tiên vì King muốn cắt đứt luôn đường lui của Cửu Châu và Côn Luân, rốt cuộc lực lượng của tổ chức Vương Quốc và Future ở bàn quốc không chỉ có mỗi người du hành.
Vương Quốc và Future lựa chọn trung tâm thành phố làm đại bản doanh, và họ cũng có đủ tự tin.
Ngươi phát động tiến công nhanh đánh lén đại bản doanh, không thành vấn đề, nhưng đã đến thì cũng đừng đi nữa.
Sau đó King dùng điện thoại vệ tinh gọi quốc tế:
“Bắt đầu từ hôm nay mọi người bắt đầu rút lui, tiêu hủy tất cả tài liệu cơ mật, siêu phàm giả từ cấp B trở lên lập tức đi máy bay tư nhân về nước.”
Đưa ra mệnh lệnh thứ hai là vì King muốn tổ chức toàn bộ lực lượng để tiến hành vây quét và xử lý những kẻ đánh lén trong nước.
Theo khoảng cách của siêu phàm giả đóng quân ở nước ngoài, nơi đóng quân gần nhất là Canada và Mexico, tối đa chỉ cần ba tiếng là sẽ có cao thủ quay trở lại viện trợ bản quốc.
Nếu như việc phong tỏa mặt biển tiến hành thuận lợi thì chắc chắn Cửu Châu và Côn Luân sẽ không kịp rời đi.
King lại gọi một cú điện thoại nữa, hắn trầm tư một lúc, dường như đưa ra quyết định quan trọng nào đó, hắn nói:
“Cất toàn bộ chiến sĩ gen thú hóa được bí mật bồi dưỡng trong công viên Yellowstone vào thùng hàng và vận chuyển về New York.”
W nói với giọng nghiêm trọng:
“Nghiên cứu của ngươi vẫn chưa hoàn thiện, gia tộc Roosevelt không công khai toàn bộ công nghệ về thuốc biến đổi gen cấp A với ngươi, ngươi làm như vậy rất nguy hiểm.”
King trả lời một cách bình tĩnh:
“Có việc gì mà không nguy hiểm đâu? Hết thảy đều có nguy hiểm. Ngươi đừng về, chúng ta phải ở đây khai chiến với Khánh Trần, ta khẳng định hắn đang hư trương thanh thế, muốn chúng ta tự cho thông minh lại bị thông minh hại, khiến chúng ta sợ hãi, chùn chân. Tổng bộ đã bị thiệt hại rồi, cho dù bây giờ ngươi trở về cũng không giải quyết được gì.”
W nói:
“Nhưng ngươi có biết trong tổng bộ của tổ chức Vương Quốc và Future còn có rất nhiều vật cấm kỵ không, nếu bị họ mang đi hết thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.”
King cười khẩy:
“Vật cấm kỵ đều là những đồ vật không bắt mắt, đôi khi ngươi giết siêu phàm giả nào đó, có lẽ sẽ không chú ý món đồ nào trên người hắn là vật cấm kỵ. Côn Luân và Cửu Châu cũng không hiểu rõ về vật cấm kỵ của Bắc Mỹ chúng ta, họ không thể vơ vét toàn bộ.”
W suy nghĩ cẩn thận, hình như đúng là vậy thật:
“Ngươi đã quyết định phải giết bằng được Khánh Trần à?”
King gật đầu, cười gằn:
“Buổi tối hôm nay nhất định hắn sẽ phải chết, Cửu Châu và Côn Luân cũng đừng hòng thuận lợi rời đi. Tiếp tục xuất phát!”
…
Trong cao ốc của tổ chức Vương Quốc, Đại Vũ đang kiểm kê số lượng trong kênh liên lạc:
“Cái gì? Một siêu phàm giả cấp B cũng không có, tất cả đều là chiến sĩ gen?”
Tiểu Thất trả lời:
“Đúng vậy, không nhìn thấy siêu phàm giả, hình như thuốc biến đổi gen ở Bắc Mỹ bị công nghiệp hóa nghiêm trọng, cao thủ của họ phần lớn đều là chiến sĩ gen sản xuất hàng loạt.”
“Lỗi rồi, lỗ rồi, lỗ rồi.”
Đại Vũ nói nhỏ:
“Thế này thì sao ăn nói với Khánh Trần được? Ta còn định dùng siêu phàm giả và vật cấm kỵ để trả nợ mà...Đúng rồi, vật cấm kỵ thì sao?! Có vật cấm kỵ không!”
Tiểu Thất khó xử:
“Trong cao ốc có bao nhiêu là thứ, chúng ta không có cách nào xác định cái nào mới là vật cấm kỵ, cái nào không phải. Vừa rồi ta còn thấy trên bàn có một món đồ trang trí phong cách cổ xưa, tưởng là vật cấm kỵ. Kết quả sau đó mới phát hiện ra không phải, bóp một cái là vỡ rồi.”
Đồ dùng sinh hoạt, vật dụng văn phòng trong cao ốc nhiều vô kể, nếu đối phương chưa từng sử dụng rõ ràng thì ngươi rất khó xác định món đồ nào mới là vật cấm kỵ.
Đại Vũ rủa thầm xui xẻo quá, bây giờ nói thế nào với Khánh Trần đây, hồi ở cứ điểm chiến tranh nhận Tử Tinh Lan, hắn còn thề thốt rằng sẽ không lấy tài nguyên tu luyện của đối phương miễn phí.
Đúng lúc này, Zard bỗng nói:
“Đập nát cả tòa nhà đi, thứ nào đập không vỡ thì là vật cấm kỵ. Còn 20 phút nữa mới đến lúc rút lui sau 8 tiếng, chúng ta đập nát tất cả mọi thứ trong cao ốc là được mà.”
Hai mắt Đại Vũ sáng rực lên:
“Cứ làm thế đi! Bắt đầu đập đi, đập hết cho ta, không nát thì dùng súng bắn, vẫn không hỏng thì mang đi tất! Nhỡ kỹ, chúng ta chỉ có mười mấy phút thôi, Tiểu Thất, Tiểu Ngũ, Tiểu Tam, nắm chắc thời gian, nhất định phải đập hết tất cả đồ đạc trong cao ốc trước khi rút lui!”
Vật cấm kỵ có vô số tác dụng kỳ lạ, nhưng chúng có một đặc tính chung duy nhất: Không thể bị phá hủy.
Hiện tại họ đã thành công chiếm giữ cao ốc Vương Quốc, nhưng không vội rời đi, trái lại bắt đầu chậm chạp vơ vét vật cấm kỵ.
Dù sao cũng đến đây rồi, mọi người tốn bao công sức mới tới được nơi này, đương nhiên phải vơ vét bằng sạch những thứ có giá trị của tổ chức Vương Quốc và Future.