Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2095: Trầm Tư




Nikita cau mày hỏi:

"Liệu có phải tình báo có sai sót không, họ lấy đâu ra nhiều cấp A, cấp C như vậy, ở nước ngoài không phải chúng ta đã liên tục đánh bại Cửu Châu rồi sao? Nếu như có thực lực này, chúng đã sớm ra đòn phản kích rồi, tại sao phải đợi đến bây giờ?"

King lạnh lùng nói:

"Đây không phải là lực lượng của Cửu Châu, mà là lực lượng của Côn Luân và Khánh Trần, có vẻ như đã có một lỗ hổng rất lớn trong công tác tình báo của chúng ta, và chúng ta hoàn toàn không chú ý đến thế giới biểu đã bồi dưỡng nên một nhóm chiến đấu với cấp độ này từ khi nào. Hơn 400 cấp C, ngay cả ở thế giới trong cũng là một thế lực không thể lơ là rồi."

King đột nhiên nói:

"Khánh Trần đã chuẩn bị cả rồi, kể từ khi Osaka xuất hiện trên tàu du lịch, hắn đã có kế hoạch thu hút tất cả các cao thủ của chúng ta, để họ có thể trực tiếp lên bờ và phá hủy lực lượng nòng cốt của chúng ta, một đòn đánh gãy nhân tài của chúng ta."

Trong hai tòa nhà, tổng cộng có 7 cấp B, 129 cấp C, 401 cấp D, còn cấp E và cấp F thì nhiều vô số kể, giờ đây, gần như toàn bộ quân đội đã bị xóa sổ.

Theo dự tính của King, nếu cứ bị tổn thất theo quy mô thế này, họ sẽ không thể khôi phục trong ít nhất nửa năm, nhất định phải thu nhỏ toàn bộ lực lượng ở hải ngoại trở về mới có thể đảm bảo rằng bản quốc sẽ không tiếp tục thất thủ.

May mắn thay, 6 cao thủ cấp A còn lại của hai tổ chức vẫn đang trấn áp các thuộc địa ở hải ngoại, nếu không hôm nay có thể sẽ phải chết cùng nhau.

Chỉ cần sức chiến đấu cao cấp vẫn còn, họ vẫn có cơ hội phản kích trở lại.

Nhưng điều quan trọng nhất là...hầu hết những người du hành thời gian trong trụ sở chính là làm việc trong phi đội không quân và cứ điểm không quân đã xâm lược Liên bang.

Đợt đánh úp này tương đương với việc trực tiếp làm chậm tiến trình nam tiến của họ!

W nói:

"Chuyện truy sát Khánh Trần giao cho ngươi, ta phải trở về ngay lập tức."

King lạnh lùng nói:

"Bây giờ ngươi trở về chỉ có thể bị đối phương dắt mũi, thay vì quay lại hỗ trợ, chi bằng đã làm thì làm đến cùng, trực tiếp giết chết Joker ngay tại đây."

W lạnh lùng nói:

"Joker dám đưa ra sách lược như vậy, chứng tỏ hắn đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, ngươi thật sự cho rằng hắn hiện tại yếu đuối đến mức không thể chiến đấu sao? Có lẽ hắn còn đang đợi chúng ta ấy chứ. Với trí tuệ của hắn, dám thu hút nhiều cấp A đến đây như vậy, làm sao ngươi có thể chắc chắn rằng đây không phải là cái bẫy tương tự? Mike đã chết rồi, tổ chức Future của chúng ta không còn khả năng gánh chịu những tổn thất có thể xảy ra tiếp theo, nếu bị chúng tìm đến câu lạc bộ tư nhân, sẽ có nhiều người chết hơn, và ngay cả những người du hành thời gian cấp thấp cũng sẽ bị chúng giết sạch."

Lúc này, nỗi thấp thỏm không biết Joker có bị thương nặng hay không, không biết hắn có khả năng chiến đấu hay không lại lần nữa dấy lên trong lòng mọi người.

Như W đã nói, đối phương chủ động dụ dỗ họ đến đây, lẽ nào lại không có kế hoạch dự phòng sao?

King chìm vào trầm tư.

Joker là cái tên để lại ấn tượng khắc sâu cho thế lực nước ngoài.

Lần trước hắn xuất hiện ở Osaka khiến Jindai rối loạn.

Lần trước nữa xuất hiện ở Amsterdam đã khiến các tổ chức lớn thiệt hại nặng nề, ngoài ra còn khiến khuôn mặt của Lee Hyun Ji nhà Kashima bị hủy hoại.

Lần này, mọi người cảnh giác cao độ và cân nhắc kỹ càng mục đích đằng sau mỗi hành động của Joker.

W nói:

“Thôi đi, nhất định hắn đã chuẩn bị đường lui rồi. Một kẻ quay mọi người như quay dế thì làm sao có thể đẩy bản thân vào nguy hiểm thật được?”

Nói xong, hắn lấy từ trong balo ra một bức ảnh Polaroid.

Vật cấm kỵ Bắc Mỹ: Máy ảnh Polaroid.

Người thu dụng nó cả đời có thể chụp ba bức ảnh, chỉ cần ngươi giữ tấm hình thì có thể đến nơi chụp ảnh bất cứ lúc nào.

Đó là át chủ bài của W, bối cảnh của bức ảnh trong tay hắn là quảng trường Thời Đại ở New York.

Một khi trận chiến xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn đều có thể trở lại quê nhà.

“Nếu tình báo không có gì sai lầm thì Cửu Châu và Côn Luân đều ở New York, ngoại trừ Jindai Kura và Jindai Sora, hắn không còn sự trợ giúp nào nữa.”

King phán đoán một cách bình tĩnh:

“Dù hắn lừa gạt thế nào thì cũng không thể thay đổi được điều này. Người Trung Quốc am hiểu bày mưu tính kế, chưa biết chừng bây giờ hắn vẫn đang hư trương thanh thế, muốn chúng ta nghĩ rằng hắn rất mạnh mà chùn chân, khiến chúng ta bị hắn dắt mũi. Vào những lúc thế này, hắn càng muốn chúng ta làm gì thì chúng ta lại càng không làm gì cả.”

Nghĩ tới đây, King dứt khoát gọi điện thoại:

“Bộ đội cảnh vệ ở New York, phong tỏa tất cả bờ biển, ngăn cản người của Côn Luân và Cửu Châu rút lui từ nơi đó. Chắc chắn họ lên bờ ở đó, trước tiên đừng để họ thuận lợi chạy trốn rồi bàn tiếp. Đồn cảnh sát có thể dùng tàu khu trục, lập tức phong tỏa khu vực duyên hải, tuần tra tất cả những tàu thuyền khả nghi...Không chỉ là tàu thuyền mà còn phải tìm vật dẫn khả nghi khác nữa. Bắc Mỹ có vật cấm kỵ Thuyền Vịt có thể vượt biển, có lẽ Trung Quốc cũng có!”