Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2066: Không Được Rơi Nước Mắt




Khi còn sống ý siêu phàm giả dung hợp với ý chí của thế giới, sau khi chết bởi vì mức độ dung hợp khác nhau, ý thức bị ý chí của thế giới giữ lại, trở thành “chư hầu”.

Ý thức của vài khu cấm kỵ mơ hồ, bọn họ tuân thủ nguyên tắc, dùng sở thích của mình để quản thúc tất cả những ai tiến vào, ví dụ như 008.

Một vài khu cấm kỵ có được ý thức chi phối rõ ràng, bọn họ giữ lại được tư duy khi còn sống, suy nghĩ như một con người bình thường, thậm chí có quyền miễn trừ, ví dụ như 002.

Mấy ông già ấy có thể lựa chọn miễn phán định cho Kỵ Sĩ.

Hình như khu cấm kỵ số 001 cũng thế, sở dĩ nơi đó để mặc cho hai người sống là Nhâm Tiểu Túc và Khánh Chẩn thiết lập quy tắc là bởi vì những siêu phầm giả hình thành nên khu cấm kỵ sô 001 vốn là cấp dưới của hai người họ.

Vì vậy, nếu khu cấm kỵ do ý chí của những siêu phàm giả ấy quản lý thì phải chăng có thể dùng tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Đức thảo luận quy tắc trong khu cấm kỵ số 008?

Dù sao ý thức trong khu cấm kỵ này cũng không hiểu…

Nếu không phải do thời cơ không thích hợp thì có lẽ hắn sẽ đứng ở rìa khu cấm kỵ số 008 rồi dùng tiếng Anh nói quy tắc, để xem có bị khu cấm kỵ tấn công không…

Khánh Trần cảm thấy khả thi.

Lúc này hắn đã biết được quy tắc mà đại trưởng lão muốn truyền đạt: Không được rơi nước mắt.

Dù ngươi bị đánh đến mức bật khóc hay chảy nước mắt do kích ứng từ ánh mắt mặt trời đều không được.

Lúc trước khi cứu nạn dân, có nhiều nạn dân lén khóc, kết quả là vi phạm quy tắc, muốn cứu cũng không cứu được.

Nhưng Zard bỗng nói với giọng phấn khởi:

“Chẳng lẽ là không được rửa mặt?”

Sắc mặt của Khánh Trần và đại trưởng lão thay đổi.

Khánh Trần tuyệt đối không ngờ được Zard lại nói hẳn ra.

Không ổn!

Ngay sau đó, Khánh Trần nghe thấy tiếng rắn độc thè lưỡi, một con rắn độc từ trong góc tối đột nhiên nhào về phía Zard, cắn một phát lên cổ hắn.

Nhưng Zard kéo con rắn xuống và bẻ gãy hai chiếc răng nanh chứa độc của nó với vẻ điềm nhiên như không, hắn đoán tiếp:

“Lẽ nào là không được nhỏ thuốc mắt?”

Khánh Trần nhìn con rắn nhỏ bên chân Zard, nó uất ức, không tiếp tục tấn công Zard nữa mà chạy trối chết.

Lại quay sang nhìn gã tâm thần kia, chẳng hề hấn gì, hai cái lỗ trên cổ do bị rắn độc cắn cũng nhanh chóng biến mất.

Khánh Trần và đại trưởng lão đều kinh hãi, Zard thế mà không bị sao hết!

Khoan đã.

Tuy khu cấm kỵ coi Zard là kẻ địch, sai khiến rắn độc, trùng độc đến cắn hắn, nhưng cơ thể của hắn vốn là đất cát, không chỉ miễn dịch với đòn tấn công vật lý mà trong cơ thể còn không có mạch máu, cắn hắn thì có làm được gì đâu?

Trừ phi dùng lửa đốt, bằng không Zard quả thật chính là một kẻ bất tử, về cơ bản phương thức tấn công trong khu cấm kỵ chủ yếu đều là dạng vật lý, trừ phi có sinh vật thần kỳ như Chu Tước!

Nhưng khu cấm kỵ có được những sinh vật như thế cực kỳ ít ỏi!

Nói cách khác, Zard có thể làm gì tùy thích trong khu cấm kỵ?

Khánh Trần khốn khổ tìm cách lợi dụng bug, nhưng dị năng giả hệ Thổ cấp A đã là bug trong khu cấm kỵ.

Đột nhiên, hắn nảy ra một ý nghĩa táo tợn.

Đại trưởng lão cũng kinh hoàng, hắn lờ mờ cảm thấy một Kỵ Sĩ kết hợp với bug vô địch trong khu cấm kỵ như thế này sẽ xảy ra chuyện!

Còn Zard hãy còn hưng phấn nói tiếp:

“Hay là không được rơi nước mắt?”

Rào rào, trong hang động, một bầy dơi bay tới cắn xé Zard, kết quả là răng nứt hết cả mà Zard vẫn bình yên vô sự.

Đại trưởng lão gật đầu không được, lắc đầu cũng chẳng xong.

Zard có thể nói quy tắc ra nhưng hắn không thể đáp lại được!

Quy tắc của khu cấm kỵ vốn nghiêm túc lại bị Zard biến thành trò chơi đoán ý đồng đội...Nhưng còn chơi rất vui vẻ.

Đại trưởng lão chỉ có thể không trả lời, sau đó ra hiệu truyền đạt quy tắc tiếp theo.

Hắn giật đứt một sợi tóc rồi nhét vào trong lỗ mũi, một nửa bên trong, một nửa lộ bên ngoài.

Khánh Trần cũng hiểu quy tắc này: Lông mũi không thể lòi ra ngoài lỗ mũi.

Nhưng Zard lại kích động, đoán:

“Không thể giả ngu?!”

Đại trưởng lão:

“???”

Hắn cảm thấy chuyện phiền lòng cả đời mình cộng lại cũng không nhiều bằng hai ngày nay.

Khánh Trần nói:

“Được rồi...Ta có kế hoạch mới, trước tiên để ta làm quen toàn bộ đường đi đã, sau đó có thể tạo rắc rối cho tập đoàn quân Trần thị.”

...

Thật ra khi đại trưởng lão giới thiệu trọn bộ quy tắc bằng ký hiệu, hắn còn cảnh giác chưa đường lui cho mình.

Bọn họ có vật cấm kỵ ACE-106, Bàn chải cọ tường của công nhân vệ sinh.

Vật cấm kỵ này chỉ cần nhúng vào nước là có thể lau sạch tất cả mọi thứ trên bức tường, cho dù khắc lên tường cũng không thành vấn đề.

Vì vậy, đại trưởng lão chỉ cần đợi đến khi trận chiến kết thúc thì bàn chải cọ sạch ký hiệu trên tường, sau đó thay bằng ký hiệu mới, Khánh Trần sẽ không tìm thấy phòng an toàn nữa.