Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2064: Làm Quen Với Địa Hình




Hắn tức giận:

“Yên tâm ở đây dưỡng thương, khi nào thương thế của mọi người đều lành lại thì ra ngoài, tối đa bảy ngày.”

“Không được.”

Khánh Trần nhìn đại trưởng lão:

“Nếu Trần Dư không ở khu cấm kỵ số 008 tìm chúng ta mà dứt khoát vượt qua khu cấm kỵ tiến thẳng đến Hỏa Đường, thì đến lúc đó Hỏa Đường các ngươi có năng lực chống lại hắn không?”

Đại trưởng lão sửng sốt:

“Hỏng rồi!”

Hắn biết Khánh Trần không cố ý tranh luận với hắn, mà đúng là một khi Trần Dư làm như vậy, Hỏa Đường không có hắn trông giữ chẳng khác nào không bố trí phòng ngự, tất cả tộc nhân sẽ chết mất!

Khánh Trần nói:

“Tuy việc dưỡng thương quan trọng nhưng chúng ta tuyệt đối không thể ẩn nấp triệt để được, thỉnh thoảng phải tạo một ít rắc rối cho bộ đội Trần thị để giữ chân họ. Phải khiến họ hiểu được, không giết chúng ta thì dù họ đi qua khu cấm kỵ số 008, phía sau cũng không được yên ổn.”

“Nếu Trần Dư cứ muốn đi khỏi nơi này thì sao?”

Đại trưởng lão nói:

“Dù sao đám giun dế chúng ta cũng không dám đi trêu chọc bán thần.”

“Vậy thì ta sẽ đi tìm sư phụ, cắt đứt hoàn toàn đường tiếp tế của Trần thị họ ở gần khu cấm kỵ số 002.”

Khánh Trần nói một cách từ tốn:

“Tây Nam là địa bàn của Khánh thị, hiện nay Trần thị ỷ vào việc Khánh thị đang bị hãm chân ở phía bắc, không có thời gian để ý đến họ mà thôi. Chỉ khi nào đường tiếp tế của Trần thị bị cắt đứt, Khánh thị nhất định sẽ không để vuột mất cơ hội nghìn năm có một này. Đương nhiên, cái giá phải trả là không có tộc nhân nào của Hỏa Đường có thể may mắn thoát khỏi, chắc chắn họ sẽ chết trước Trần thị.”

Nếu Khánh Trần là quan chỉ huy của Khánh thị, vậy giải pháp tối ưu là vứt bỏ Hỏa Đường, trực tiếp giết chết Trần Dư ở Tây Nam, như thế sẽ khiến Trần thị nội loạn, Khánh thị và Lý thị không còn nỗi lo về sau nữa.”

Nhưng từ góc độ cái nhân, hắn không muốn vứt bỏ Hỏa Đường, nơi đó còn có mấy nghìn mạng người.

Hắn cũng không phải chỉ huy của Khánh thị.

Đại trưởng lão đứng dậy, cơn đau dữ dội khiến hắn nhăn mặt, chòm râu cũng run rẩy:

“Chúng ta không thể để Trần thị đi qua được.”

Khánh Trần dở khóc dở cười:

“Vậy cũng không thể gấp gáp được, kiên nhẫn dưỡng thương đi, ta có kế hoạch rồi.”

Nghe Khánh Trần nói như thế, đại trưởng lão quyết định nghe theo đối phương.

Hắn cũng tự biết mình, việc bày mưu đặt kế thì cứ giao cho người chuyên nghiệp làm đi.

Khánh Trần nói:

“Trước khi đi ra quấy rầy Trần thị, ta phải làm quen với địa hình của hang động đá vôi này đã, ngươi dẫn ta đi xem hết một lượt. Ngoài ra ngươi phải bảo vệ họ không bị khu cấm kỵ giết chết.”

Ngụ ý là đại trưởng lão phải làm mẫu làm sao để tránh né quy tắc, như thế chẳng khác nào dâng khu cấm kỵ số 008 cho Kỵ Sĩ...

Đại trưởng lão nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cắn răng:

“Được!”

Một bên là tính mạng của tộc nhân Hỏa Đường, một bên là quyền hạn tự do ra vào khu cấm kỵ số 008, hắn biết phải lựa chọn như thế nào.

Nhưng điều khiến đại trưởng lại đau khổ là hắn không xác định được Khánh Trần có thâm độc đến mức trồng người để tạo nên quy tắc mới như tiền bối của hắn không...

Nhân phẩm của Kỵ Sĩ không đáng tin chút nào.

Vậy nên có khả năng cao mấy chục năm sau khu cấm kỵ số 008 sẽ trở thành đất tư nhân của Kỵ Sĩ như khu cấm kỵ số 10...Xúi quẩy!

Nhưng đúng lúc này, Trần Gia Chương bỗng nhìn về phía Đại Vũ:

“Tại sao ngươi lại biết vẽ sư đệ Lý Thúc Đồng của ta?”

Đại Vũ quay mặt đi, không lên tiếng.

Trần Gia Chương không chịu từ bỏ, hỏi lại:

“Mẹ ngươi là ai? Có phải Trần Ngưng Chi không?”

Đại Vũ cười khẩy:

“Ông bác à, ngươi không phải là người của Trần thị nữa rồi, bớt thăm dò chuyện của Trần thị bọn ta.”

Trần Gia Chương hỏi:

“Ngươi có phải con trai của Trần Ngưng Chi không?”

Đại Vũ cười gằn, không trả lời.

Khánh Trần sửng sốt.

Không trả lời đã là đáp án rồi.

Hắn biết Trần Gia Chương hỏi như vậy nhất định là có nguyên nhân, thật ra hắn cũng cảm thấy kỳ lạ. Đại Vũ là người của Trần thị, mà tất cả các thành viên của Trần thị đều thích vẽ thần vẽ Phật, kết quả Đại Vũ lại vẽ Lý Thúc Đồng, việc này đúng là lạ đời.

Nếu Khánh Trần lấy được truyền thừa của Trần thị, hắn vẽ Lý Thúc Đồng còn dễ hiểu, bởi vì đó là sư phụ mà hắn kính trọng nhất.

Nhưng Đại Vũ làm như thế thì không hợp lý chút nào.

Vậy chỉ có một cách giải thích: Có lẽ Trần Ngưng Chi chính là người phụ nữ mà Lý Thúc Đồng yêu năm xưa, sau trận chiến của Lý Thúc Đồng và Trần Truyền Chi, khi Trần Ngưng Chi cắt đứt quan hệ với Lý Thúc Đồng do áp lực của gia tộc thật ra nàng đã mang thai rồi, nàng dùng tử cung nhân tạo bí mật sinh Đại Vũ ra trong khi Lý Thúc Đồng không hề hay biết gì cả!

Vì vậy, Đại Vũ là con ruột của sư phụ Lý Thúc Đồng, hắn cũng biết chuyện này nên mới vẽ cha của mình!

Thiếu niên sùng bái cha mình là việc hết sức bình thường.

Nhất là khi...cha là bán thần nổi tiếng nhất Liên Bang, phẩm hạnh, diện mạo, cách đối nhân xử thế đều được mọi người tán thưởng.