Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2060: Thanh Đao




Nói xong, Đại Vũ lại lấy một chiếc balo từ trong lòng bàn tay ra, đó là vũ yến Tiểu Vũ gấp cho hắn, và cũng là một trong những đòn sát thủ hắn ẩn giấu.

Ngay sau đó, vũ yến xé rách balo bay ra, chúng không đi tấn công Hàng Ma Kim Cang mà bay thẳng về phía khí cầu máy trên bầu trời!

Hàng trăm con vũ yến nhằm thẳng vào tuabin động lực của khí cầu máy, bay vào trong động cơ tuabin tựa như những viên đạn.

“Vô Tướng!”

Vũ yến bằng giấy từ màu trắng biến thành màu xanh đen, giống như chất liệu giấy loáng cái đã biến thành sắt, chúng tắm trong ngọn lửa mà không bị thiêu đốt, đâm vào tuabin bằng thân mình cứng như sắt thép.

Keng, keng, leng, keng, tiếng kim loại va chạm vô cùng vang dội, tuabin động lực chủ của khí cầu máy cấp Giáp bắt đầu bốc khói đen.

Thì ra, hàm nghĩa của Vô Tướng là thay đổi hình thái của giấy gấp, có thể khiến ếch mọc răng nanh, có thể khiến có thể của vũ yến biến thành kim loại!

Vô Tướng hẳn là trạng thái thứ hai của vật cấm kỵ này.

Khánh Trần hô:

“Khí cầu máy cấp Giáp đều được trang bị hai tuabin động lực dự bị, ngươi phá hủy một cái cũng vô dụng thôi! Hơn nữa dù hủy hoại toàn bộ thì nó vẫn còn thiết bị phản trọng lực, không rơi xuống được.”

Đại Vũ tức giận:

“Cần ngươi nói nữa chắc? Trước tiên hủy tuabin động lực của nó, bằng không lát nữa chạy đi kiểu gì?”

Dứt lời, hắn lại kéo liền ba, bốn chiếc balo nữa từ lòng bàn tay ra.

Hơn một nghìn con vũ yến lượn vòng trên không trung, tạo thành hình xoắn ốc kép giống như mô hình cấu trúc DNA và đâm vào khí cầu máy.

Hơn mười nghìn máy bay không người lái của hạm đội số 2 huy động toàn bộ lực lượng, ùn ùn xuất hiện như nạn châu chấu tràn đến.

Nhưng vũ yến bằng sắt thép không hề sợ hãi, chúng xé toạc một khe hở giữa tấm màn máy bay không người lái dày đặc, bay ra và đâm về phía động cơ tuabin của khí cầu máy cấp Giáp.

Tuabin của khí cầu máy vốn được lắp đặt lưới ngăn chim, nhưng thứ đó chỉ có thể ngăn loài chim bình thường chứ không thể cản được vũ yến trong trạng thái “Vô Tướng”!

Lần này Đại Vũ dốc hết vốn liếng!

Âm thanh ầm ầm vang lên, cả tuabin của khí cầu máy cấp Giáp đều bốc khói đen, bị ép bay lên cao hơn!

Khánh Trần tò mò:

“Ngươi lấy đâu ra nhiều vũ yến thế? Chẳng phải lần trước ở bên ngoài khu cấm kỵ số 002 đã dùng hết rồi à?”

“Tiểu Vũ bảo thôn dân ở khu dân cư hoang dã gấp giúp ta.”

Đại Vũ tức giận nói:

“Thôn dân ở đó rất nhiệt tình, Zard giúp họ lợp nhà, họ ngồi bên cạnh giúp Tiểu Vũ gấp vũ yến.”

Khánh Trần ngẩn người, khu dân cư hoang dã ấy có lẽ có đến mấy chục nghìn người, thế thì một ngày gấp được bao nhiêu vũ yến?

Phải biết rằng trong khu Tam Hạ do Hội Phụ Huynh khống chế, đám tù nhân cải tạo lao động ấy có thể gấp được hàng chục nghìn hộp giấy mỗi ngày.

Khánh Trần không ngờ Zard dẫn Tiểu Vũ đến khu dân cư hoang dã làm việc thiện, lại còn giúp Đại Vũ tăng thêm không ít át chủ bài.

Hắn hô lên:

“Thả thêm đi, phá hủy cả những khí cầu máy khác nữa, chúng không có thiết bị phản trọng lực. Và giết chết Hàng Ma Kim Cang kia nữa đi!”

Đại Vũ giận dữ, quát:

“Giới hạn của vật cấm kỵ này là chỉ điều khiển 1800 con thú giấy một ngày thôi, ngươi nghĩ ta là thần à? Đến giới hạn rồi!”

Nhưng đột nhiên Đại Vũ rút một bức tranh cuộn từ trong lòng bàn tay ra.

Ngay sau đó Khánh Trần sững sờ, bởi vì hắn nhìn thấy sư phụ Lý Thúc Đồng mặc trang phục luyện công màu trắng đáp xuống đất, đi về phía Hàng Ma Kim Cang với vẻ mặt bình tĩnh.

Cái quái gì vậy? Sao đột nhiên sư phụ lại xuất hiện?

Không đúng, đây là tranh của Đại Vũ!

Trần Dư vẽ thần Phật, còn Đại Vũ vẽ Lý Thúc Đồng!

Đại Vũ hạ thấp giọng hô:

“Còn chờ gì nữa! Bắn hắn đi!”

Không cần nhắc nhở.

Hàng Ma Kim Cang trông thấy Lý Thúc Đồng xuất hiện cũng ngây ra như phỗng!

Hắn lập tức dừng việc đuổi theo đại trưởng lão và Tần Dĩ Dĩ, chậm rãi lùi về phía sau!

Khánh Trần nửa quỳ trên mặt đất, tập trung tinh thần ngắm bắn Hàng Ma Kim Cang ở phía xa.

Hắn điều chỉnh đầu ruồi của súng theo nhịp hít thở, dùng ý chí tuyệt đối vứt bỏ đau đớn trên cơ thể.

Trong nháy mắt Hàng Ma Kim Cang mất tập trung, Khánh Trần lập tức bóp cò súng.

Dòng điện một triệu ampe quét qua nòng súng, cuối cùng hóa thành năng lượng điện từ sôi trào mãnh liệt, đẩy đạn xuyên giáp lõi wolfram ra khỏi họng súng!

Tốc độ của súng điện từ khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngay cả bán thần cũng chỉ có thể nhìn chứ không thể đuổi kịp, nếu Khánh Trần không bắn trúng thì còn may, một khi bắn trúng cho dù là tác phẩm của bán thần thì cũng sẽ chết ngay lập tức!

Cái đầu cuối cùng của Hàng Ma Kim Cang bị bắn thủng.

Ba cái đầu đều bị hủy hoại, thân thể của Hàng Ma Kim Cang hóa thành hư ảnh và tiêu tan!

Đại trưởng lão chứng kiến cảnh này, phản ứng đầu tiên chính là:

“Đao, Dĩ Dĩ, đao của ta...Đao của ngươi!”