Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 204: Nắm Bắt Cơ Hội




Trương Thiên Chân nói.

Hồ Tiểu Ngưu nói:

"Lần này còn thuận lợi hơn một chút so tưởng tượng của ta, không bị thương, còn được trợ giúp."

"Vương Vân chết rồi?"

Hồ Đại Thành hỏi.

"Chết rồi."

Hồ Tiểu Ngưu gật gật đầu:

"Nhưng không phải do ta giết."

"Ồ?"

Hồ Đại Thành có chút ngoài ý muốn.

Hồ Tiểu Ngưu nói rõ chi tiết:

"Ngươi giúp chúng ta mua chuộc người du hành thời gian bên người nàng, chúng ta dễ dàng tìm được vị trí của Vương Vân. Nhưng đối phương chuẩn bị khá đầy đủ, mang theo nhiều người du hành thời gian hơn so với chúng ta."

"Ừ, không nên coi thường năng lực của Vương gia."

Hồ Đại Thành nói:

"Vương gia phát triển đã lâu ở Hoa Nam Hoa Trung, rất dễ mua chuộc vài người du hành thời gian phục vụ cho gia tộc. Vậy vì sao ngươi còn nói thuận lợi, làm sao giết chết nàng được?"

Hồ Tiểu Ngưu giải thích:

"Lý Thúc Đồng ra tay, hắn trực tiếp sai người giết Vương Vân."

Hắn không đề cập đến Hằng Xã Lý Đông Trạch, vì Hồ Đại Thành không phải người du hành thời gian, hắn không biết giải thích thế nào cho cha hắn.

Nhưng Hồ Tiểu Ngưu từng giải thích cho cha hắn về Lý Thúc Đồng, cho nên nói như vậy, Hồ Đại Thành cũng có thể hiểu.

Hồ Tiểu Ngưu nói tiếp:

"Ta đoán, hẳn sau khi Lưu Đức Trụ đến thế giới trong đã nhờ Lý Thúc Đồng diệt trừ Vương Vân. Nhìn từ điểm này, địa vị của Lưu Đức Trụ ở bên cạnh Lý Thúc Đồng hẳn phải rất cao. Nếu một người bình thường nhờ cha giết người, ngươi chưa chắc đồng ý."

"Ừ."

Hồ Đại Thành gật gật đầu.

Vào đúng lúc này, Hồ Tiểu Ngưu lại nói:

"Nhưng Lưu Đức Trụ càng biểu hiện quyền lực càng lớn, ta lại càng cảm thấy sau lưng hắn còn có một người du hành thời gian khác. Một người du hành thời gian chân chính có tư chất, tiềm lực cao, được Lý Thúc Đồng coi trọng."

Loại suy đoán này cũng gần giống với suy luận của Trịnh Viễn Đông: Một người tham lam, nhát gan, không có trí tuệ, sao một người có quyền cao như vậy lại coi trọng hắn?

Lý Thúc Đồng vì "Lưu Đức Trụ" làm càng nhiều việc, Hồ Tiểu Ngưu lại càng thấy Lưu Đức Trụ không xứng.

Hồ Tiểu Ngưu nghiêm túc nói:

"Cha, ta tin vào phán đoán của mình. Ngài ở trong một thế giới hòa bình nên rất khó tưởng tượng ở thế giới trong, người chân chính có quyền hành đáng sợ đến cỡ nào. Loại người này sẽ không vì người như Lưu Đức Trụ làm chuyện lớn. Với lại, ta đã hiểu được một chút quy tắc thăng cấp, Lưu Đức Trụ xuyên về rồi hét thảm năm tiếng, vừa vặn bằng với thời gian dùng thuốc biến đổi gien gây ra, nhưng Lý Thúc Đồng đã có người truyền thừa, khinh thường sử dụng thuốc biến đổi gien."

Hồ Đại Thành cười cười:

"Ngươi có suy nghĩ của riêng mình là tốt. Dù có đúng sai thế nào cũng không sao. Ngươi còn trẻ, có rất nhiều cơ hội sửa sai."

"Cha, ngươi đồng ý để ta tiếp tục ở lại Lạc thành sao. Ta cảm thấy người đứng sau Lưu Đức Trụ nhất định cũng đang ở Lạc thành."

Hồ Tiểu Ngưu hỏi.

Hồ Đại Thành bỗng nhiên chuyển đề tài:

"Con trai, ngươi cảm thấy vì sao ta làm ăn lại thành công?"

"Vì trí tuệ?"

Hồ Tiểu Ngưu chần chờ nói.

"Không phải."

Hồ Đại Thành cười nói:

"Vì lúc xuất hiện cơ hội, ta chỉ thông minh hơn người khác một chút, bắt lấy cơ hội kia mà thôi."

Hồ Tiểu Ngưu không hiểu:

"Cha, sao bỗng nhiên ngươi lại nói cái này."

"Hiện tại, cơ hội thuộc về các ngươi đã đến rồi."

Hồ Đại Thành suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Trước kia chưa có sự biến đổi nào xảy ra, đây là sự kiện nghìn năm mới xảy ra, ở lại Lạc thành đi, cơ hội của ngươi đây. Không cần phải đi tìm người đứng sau lưng kia, chỉ cần ngươi chứng minh được giá trị của mình, hắn sẽ tự tới tìm ngươi."

"Ông chủ ông chủ, ông chủ trả lời đi!"

Hơn nửa đêm, Khánh Trần bị tiếng chuông của máy truyền tin đánh thức.

Hắn lấy từ dưới gối đầu ra xem, rõ ràng là Lưu Đức Trụ liên tiếp nhắn tin, tên này còn tự dưng đổi cách xưng hô với Khánh Trần, từ đại ca biến thành ông chủ.

Khánh Trần có chút khó chịu, chuyện gì xảy ra mà nửa đêm còn nhắn tin cho hắn?

Khánh Trần trả lời:

"Có việc gì thì nói."

Lưu Đức Trụ lập tức trả lời:

"Ta đã làm theo lời của ngài, lấy được lòng tin của mấy người du hành thời gian trong ngục giam số 18. Trong đó có lớp phó học tập của lớp bên cạnh Ngu Tuấn Dật, hắn hoàn toàn tin tưởng vào địa vị của ta ở nhà giam."

Khánh Trần đáp lại:

“Ừ.”

Lưu Đức Trụ lại nhắn tiếp:

"Hồ Tiểu Ngưu vừa mới liên lạc với ta, để biểu hiện lòng biết ơn, đồng ý sẽ chi trả thêm hai thỏi vàng làm thù lao. Hơn nữa còn hứa hẹn sẽ không tiết lộ giao dịch ra bên ngoài. Ông chủ, ta thề lần này tuyệt đối sẽ không tham ô, ngài phải tin tưởng vào sự trung thành của ta, ta tuyệt đối không nói láo câu nào!"

Khánh Trần suy nghĩ, có vẻ Hồ Tiểu Ngưu xem lần Lý Đông Trạch ra tay, coi như thuộc nội dung giao dịch.