Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2037: Không Có Cơ Hội




Đội trưởng đội một, hai và ba hay nói tục, đội trưởng đội bốn thích dùng câu phản vấn, Khánh Trần quan sát cũng đủ rồi.

Đã có bốn đội trưởng này, Khánh Trần có thể khống chế 120 bính sĩ, bảo đảm giúp cuộc sống của các nạn dân thoải mái hơn.

Ít nhất cũng chịu đựng được đến khu cấm kỵ số 8.

Bây giờ chắc chắn trốn không thoát, một khi hắn để mặc nạn dân chạy trốn, hạm đội trên đầu sẽ phát hiện ra ngay lập tức.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Zard chậm rãi bước từ trong lều ra và đứng vươn vai trước cửa, bốn đội trưởng ra sau, vừa đi vừa thắt dây lưng.

Các nạn dân nhìn hai người với ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ, sau đó nhìn về phía Zard đầy kính phục và đồng tình.

Zard trở lại chỗ nạn dân, có người nhỏ giọng hỏi:

“Ngươi...ngươi không sao chứ?”

Zard không hiểu ra sao:

“Không sao, ngủ thoải mái lắm, ngủ trong lều sướng hơn ngủ trên mặt đất nhiều. Yên tâm, trên đường đi các ngươi sẽ không quá khổ nữa, đội trưởng đã đồng ý rồi, ta sẽ quản thúc binh sĩ cẩn thận.”

Nạn dân sinh lòng kính nể.

Phong cách của trại tị nạn bỗng trở nên kỳ lạ.

Còn bốn đội trưởng dặn dò các binh sĩ Trần thị:

“Cấp trên chê tốc độ di chuyển của chúng ta quá chậm, các ngươi tổ chức cho thanh niên trai tráng trong đám nạn dân cấp tốc làm cáng, đặt người già lên đó. Ngoài ra cấp trên yêu cầu số người không được giảm bớt nữa, nếu ta lại thấy các ngươi hành hạ những nạn dân này thì cẩn thận ta lột da các ngươi!”

Đơn vị 120 binh sĩ này nghiễm nhiên trở thành đội quân của Khánh Trần, mà những đơn vị khác của Trần thị hoàn toàn không hay biết gì cả.

Lúc ăn sáng, Trần Gia Chương nói với Khánh Trần bằng giọng nghiêm trọng:

“Tiểu tử, đám lão già kia đưa Rối Gỗ Giật Dây cho ngươi rồi đúng không?”

Khánh Trần mỉm cười, gật đầu.

Trần Gia Chương lập tức thở phào một hơi:

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ta còn đang lo các ngươi thật sự biến thái như thế đấy. Đúng rồi, Lý Thúc Đồng chỉ có một đồ đệ là ngươi phải không?”

Khánh Trần nghe đối phương hỏi vậy là biết vị sư bá này thật sự chán đời, chìm trong rượu chè chứ không phải ngụy trang.

Bây giờ đối phương còn chẳng định về khu cấm kỵ số 002.

Bỗng nhiên, Khánh Trần hỏi:

“Sư bá, ta thấy hơi tò mò, dù không thể phá bỏ thuật Hô Hấp Ngược thì ngài vẫn là cao thủ cấp A mà, đâu đến mức sa sút tinh thần thành ra thế này. Ta và ngài đều đã vượt qua vấn tâm, hẳn là người có được tâm trí cứng cỏi nhất trên đời, ta không hiểu tại sao ngài lại lựa chọn như thế. Trước kia Trần Truyền Chi quấy rối ngài khiêu chiến sinh tử quan kiểu gì, và làm sao hắn biết được ngài khiêu chiến ở nơi nào?”

Trần Gia Chương im lặng một lát:

“Sư phụ không nói với ngươi à?”

“Không.”

Trần Gia Chương trả lời:

“Từ nhỏ ta và Trần Truyền Chi đã là bạn chí cốt ở học đường Trần thị, đồng thời cũng là huynh đệ thân thiết nhất trong gia tộc. Lần khiêu chiến sinh tử quan ấy, ta mời hắn làm người hộ đạo của ta, nhưng không ngờ hắn lại thình lình ra tay làm hại ta, nếu ta không thi triển thuật Hô Hấp Ngược thì đã phải chết ở đó rồi. Nhưng hắn chuẩn bị rất đầy đủ, 12 bức tranh mang theo bên người, ta không làm gì được hắn, đành tạm thời chạy trốn.”

Trần Gia Chương nói tiếp:

“Hắn còn cảnh cáo ta không được quay trở lại Trần thị, không được mưu đồ đoạt quyền, nếu không sẽ giết cha mẹ ta. Ta và hắn quen biết nhau 27 năm, nào biết lòng người khó dò.”

Đối phương nói:

“Vốn dĩ sư phụ ngươi và muội muội của Trần Truyền Chi thích nhau, cuối cùng vì chuyện của ta mà Lý Thúc Đồng chấm dứt mối tình này.”

Khánh Trần ngạc nhiên, thảo nào việc đầu tiên sư phụ làm sau khi trở thành bán thần là đánh đến tận Trần thị.

Nếu không phải vì muội muội của Trần Truyền Chi, có lẽ khi đó sư phụ đã giết chết đối phương rồi.

Lý Thúc Đồng tha mạng cho Trần Truyền Chi, vì vậy Trần thị nợ Lý Thúc Đồng một ơn huệ, cho nên mới có việc Trần Dư ra tay ở cuộc chiến thế kỷ.

Bởi vậy, sư bá Trần Gia Chương suy sụp không phải vì con đường Kỵ Sĩ khép lại, mà là do sự phản bội của bạn thân, cùng với nỗi áy náy với Lý Thúc Đồng.

Trần Gia Chương nói:

“Mấy năm nay ta suy nghĩ cẩn thận, hẳn là phải có có phương pháp phá giải thuật Hô Hấp Ngược...Một khi ngươi bị thuật Hô Hấp Ngược tròng gồng xiềng, vậy chỉ cần tiếp tục hoàn thành cả tám sinh tử quan thì vẫn có thể cưỡng chế đánh nát gông xiềng ấy. Nhưng đánh tiếc ta không có cơ hội này.”

“Không có cơ hội?”

Trần Gia Chương giải thích:

“Nhiều năm trước ta dùng thuật Hô Hấp Ngược hoàn thành sinh tử quan thứ sáu bà thứ bảy, nhưng sinh tử quan thứ tám Thủy Chi Sinh Linh ta không có cơ hội hoàn thành, cho nên cũng không có cách nào cởi bỏ gông xiềng Hô Hấp Ngược.”

Gông xiềng Hô Hấp Ngược tức là trong lúc duy trì thuật Hô Hấp Ngược để tiến hành khiêu chiến thì cưỡng ép thay đổi thuật Hô Hấp Thuận. băng văn màu xanh lam trên mặt biến thành hoa văn ngọn lửa, từ trạng thái người bình thường khôi phục sức chiến đấu mạnh nhất của mình.